春色融融满洛城,莫辞行乐慰平生。
深思闲友开眉笑,重惜梅花照眼明。
况是山翁差好事,可怜芳酒最多情。
此时不向樽前醉,更向何时醉太平。
dōng
东
xuān
轩
xiāo
消
hǎi
海
chū
初
kāi
开
quàn
劝
kè
客
jiǔ
酒
èr
二
shǒu
首
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
shào
邵
yōng
雍
chūn
春
sè
色
róng
融
róng
融
mǎn
满
luò
洛
chéng
城
,
,
mò
莫
cí
辞
háng
行
lè
乐
wèi
慰
píng
平
shēng
生
。
。
shēn
深
sī
思
xián
闲
yǒu
友
kāi
开
méi
眉
xiào
笑
,
,
zhòng
重
xī
惜
méi
梅
huā
花
zhào
照
yǎn
眼
míng
明
。
。
kuàng
况
shì
是
shān
山
wēng
翁
chà
差
hǎo
好
shì
事
,
,
kě
可
lián
怜
fāng
芳
jiǔ
酒
zuì
最
duō
多
qíng
情
。
。
cǐ
此
shí
时
bú
不
xiàng
向
zūn
樽
qián
前
zuì
醉
,
,
gèng
更
xiàng
向
hé
何
shí
时
zuì
醉
tài
太
píng
平
。
。