古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 王刚中
类型:写风|写花|长江|写马|写人|写雷|写草|

我生孔明后,相望九百载。

我想孔明贤,巍然伊吕配。

奇谋勇略夸雄师,大节英风盖当代。

木牛流马何足言,八阵遗踪千古在。

我行已度瞿唐门,长滩石垒差参分。

洪纤高下尺寸等,犹有当年节制存。

四头八尾触处首,敌冲中央两皆救。

握奇如枢运无穷。

七纵七擒仍敢攻。

规模黄帝已垂文,后来得者惟将军。

唐宗李靖拾遗意,乐舞旛表徒缤纷。

长江之上石蟠结,江波汹涌石不灭。

使君何事遽划除,一夜风雷吼天阙。

明朝仍旧石纵横,神物护持人已惊。

向来守蜀用此法,谁知石垒真金城。

嗟乎孔明遇不遇,遇则刘公恢大度。

国险地狭民力微,法出万全势未具。

嗟乎孔明以此用於吴,长江内固魏可图。

嗟乎孔明以此用於魏,扫平三分归一篲。

祗应应所遇势不同,势既不同功亦异。

嗟乎孔明之心如石坚,欲扶汉室还中原。

事之不就则天耳,安肯俯首从曹袁。

嗟乎孔明如生石不老,后世用兵无草草。

忽然变作六花看,便失本真难按考。

请观叠石韬机筹,江流东去自悠悠。

英豪得此石外指,长与君王靖边垒。

tān shí zhèn háng
[ [ sòng cháo ] ] wáng gāng zhōng
shēng kǒng míng hòu xiàng wàng jiǔ bǎi zǎi        xiǎng kǒng míng xián wēi rán pèi        móu yǒng luè kuā xióng shī jiē yīng fēng gài dāng dài        niú liú yán zhèn zōng qiān zài        háng táng mén zhǎng tān shí lěi chà cān fèn        hóng xiān gāo xià chǐ cùn děng yóu yǒu dāng nián jiē zhì cún        tóu wěi chù chù shǒu chōng zhōng yāng liǎng jiē jiù        shū yùn qióng        zòng qín réng gǎn gōng        guī huáng chuí wén hòu lái zhě wéi jiāng jun1        táng zōng jìng shí fān biǎo bīn fēn        zhǎng jiāng zhī shàng shí pán jié jiāng xiōng yǒng shí miè        shǐ 使 jun1 shì huá chú fēng léi hǒu tiān què        míng cháo réng jiù shí zòng héng shén chí rén jīng        xiàng lái shǒu shǔ yòng shuí zhī shí lěi zhēn jīn chéng        jiē kǒng míng liú gōng huī        guó xiǎn xiá mín wēi chū wàn quán shì wèi        jiē kǒng míng yòng zhǎng jiāng nèi wèi        jiē kǒng míng yòng wèi sǎo píng sān fèn guī huì        zhī yīng yīng suǒ shì tóng shì tóng gōng        jiē kǒng míng zhī xīn shí jiān hàn shì hái zhōng yuán        shì zhī jiù tiān ěr ān kěn shǒu cóng cáo yuán        jiē kǒng míng shēng shí lǎo hòu shì yòng bīng cǎo cǎo        rán biàn zuò liù huā kàn biàn 便 shī běn zhēn nán àn kǎo        qǐng guān dié shí tāo chóu jiāng liú dōng yōu yōu        yīng háo shí wài zhǐ zhǎng jun1 wáng jìng biān lěi       
热度:4 作者: [宋朝] 王刚中
类型:

我稽八阵图,规模载方册。

曷来镇西蜀,夔门观叠石。

赋诗有数字,字字究来历。

进涉汉州西,弥矣镇之北。

平原列堆阜,滩石同一式。

细思作者意,孔明有深策。

高岸或为谷,滩石存遗迹。

江海变桑田,平源犹可觅。

故今两处存,千载必一得。

再歌遂成篇,当有智者识。

móu zhèn kǒng míng zhèn
[ [ sòng cháo ] ] wáng gāng zhōng
zhèn guī zǎi fāng        lái zhèn 西 shǔ kuí mén guān dié shí        shī yǒu shù jiū lái        jìn shè hàn zhōu 西 zhèn zhī běi        píng yuán liè duī tān shí tóng shì        zuò zhě kǒng míng yǒu shēn        gāo àn huò wéi tān shí cún        jiāng hǎi biàn sāng tián píng yuán yóu        jīn liǎng chù cún qiān zǎi        zài suí chéng piān dāng yǒu zhì zhě shí       
热度:7 作者: [宋朝] 王刚中
类型:写人|

佳人才子两相宜,置福端由祸所基。

永作夫妻谐汝愿,不劳鑽穴隙相窥。

chén yàn chén lián jìng àn pàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng gāng zhōng
jiā rén cái liǎng xiàng zhì duān yóu huò suǒ        yǒng zuò xié yuàn láo zuàn xué xiàng kuī