古诗词大全

热度:2 作者: [汉朝] 孔融
类型:

坐上客恒满。

樽中饮不空。

shī
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
zuò shàng héng mǎn        zūn zhōng yǐn kōng       
热度:4 作者: [汉朝] 孔融
类型:写水|

渔父屈节。

水潜匿方。

与峕进止。

出行施张。

吕公矶钓。

阖口渭旁。

九域有圣。

无土不王。

好是正直。

女回于匡。

海外有截。

隼逝鹰扬。

六翮将奋。

羽仪未彰。

虵龙之蛰。

俾也可忘。

玟璇隐曜。

美玉韬光。

无名无誉。

放言深藏。

按辔安行。

谁谓路长。

zuò jun4 xìng míng shī
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
jiē        shuǐ qián fāng        shí jìn zhǐ        chū háng shī zhāng        gōng diào        kǒu wèi páng        jiǔ yǒu shèng        wáng        hǎo shì zhèng zhí        huí kuāng        hǎi wài yǒu jié        sǔn shì yīng yáng        liù jiāng fèn        wèi zhāng        lóng zhī zhé        wàng        mín xuán yǐn yào        měi tāo guāng        míng        fàng yán shēn cáng        àn pèi ān háng        shuí wèi zhǎng       
热度:3 作者: [汉朝] 孔融
类型:写人|人生|

远送新行客,岁暮乃来归。

入门望爱子,妻妾向人悲。

闻子不可见,日已潜光辉。

孤坟在西北,常念君来迟。

褰裳上墟丘,但见蒿与薇。

白骨归黄泉,肌体乘尘飞。

生时不识父,死后知我谁。

孤魂游穷暮,飘摇安所依。

人生图嗣息,尔死我念追。

俯仰内伤心,不觉泪沾衣。

人生自有命,但恨生日希。

shī · · líng
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
yuǎn sòng xīn háng suì nǎi lái guī        mén wàng ài qiè xiàng rén bēi        wén jiàn qián guāng huī        fén zài 西 běi cháng niàn jun1 lái chí        qiān shang shàng qiū dàn jiàn hāo wēi        bái guī huáng quán chéng chén fēi        shēng shí shí hòu zhī shuí        hún yóu qióng piāo yáo ān suǒ        rén shēng ěr niàn zhuī        yǎng nèi shāng xīn jiào lèi zhān        rén shēng yǒu mìng dàn hèn shēng       
热度:4 作者: [汉朝] 孔融
类型:写山|写人|写云|

言多令事败。

器漏苦不密。

河溃蚁孔端。

山坏由猿穴。

涓涓江汉流。

天窗通冥室。

谗邪害公正。

浮云翳白日。

靡辞无忠诚。

华繁竟不实。

人有两三心。

安能合为一。

三人成市虎。

浸渍解胶漆。

生存多所虑。

长寝万事毕

lín zhōng shī
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
yán duō lìng shì bài        lòu        kuì kǒng duān        shān huài yóu yuán xué        juān juān jiāng hàn liú        tiān chuāng tōng míng shì        chán xié hài gōng zhèng        yún bái        zhōng chéng        huá fán jìng shí        rén yǒu liǎng sān xīn        ān néng wéi        sān rén chéng shì        jìn jiě jiāo        shēng cún duō suǒ        zhǎng qǐn wàn shì
热度:4 作者: [汉朝] 孔融
类型:

从洛到许巍巍。

曹公忧国无私。

减去厨膳甘肥。

羣僚率从祁祁。

虽得俸禄常饥。

念我苦寒心悲。

liù yán shī · ·
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
cóng luò dào wēi wēi        cáo gōng yōu guó        jiǎn chú shàn gān féi        qún liáo cóng        suī fèng cháng        niàn hán xīn bēi       
热度:6 作者: [汉朝] 孔融
类型:

汉家中叶道微。

董卓作乱乘衰。

僭上虐下专威。

万官惶布莫违。

百姓惨惨心悲。

liù yán shī · · líng
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
hàn jiā zhōng dào wēi        dǒng zhuó zuò luàn chéng shuāi        jiàn shàng nuè xià zhuān wēi        wàn guān huáng wéi        bǎi xìng cǎn cǎn xīn bēi       
热度:6 作者: [汉朝] 孔融
类型:思归|

郭李分争为非。

迁都长安思归。

瞻望关东可哀。

梦想曹公归来。

liù yán shī
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
guō fèn zhēng wéi fēi        qiān dōu zhǎng ān guī        zhān wàng guān dōng āi        mèng xiǎng cáo gōng guī lái       
热度:107 作者: [魏晋] 孔融
类型:写马|写人|岁月|少年|写云|愁苦|

岁月不居,时节如流。

五十之年,忽焉已至。

公为始满,融又过二。

海内知识,零落殆尽,惟会稽盛孝章尚存。

其人困于孙氏,妻孥湮没,单孑独立,孤危愁苦。

若使忧能伤人,此子不得复永年矣! 《春秋传》曰:“诸侯有相灭亡者,桓公不能救,则桓公耻之。

”今孝章,实丈夫之雄也,天下谈士,依以扬声,而身不免于幽絷,命不期于旦夕,是吾祖不当复论损益之友,而朱穆所以绝交也。

公诚能驰一介之使,加咫尺之书,则孝章可致,友道可弘矣。

今之少年,喜谤前辈,或能讥评孝章。

孝章要为有天下大名,九牧之人,所共称叹。

燕君市骏马之骨,非欲以骋道里,乃当以招绝足也。

惟公匡复汉室,宗社将绝,又能正之。

正之之术,实须得贤。

珠玉无胫而自至者,以人好之也,况贤者之有足乎!昭王筑台以尊郭隗,隗虽小才,而逢大遇,竟能发明主之至心,故乐毅自魏往,剧辛自赵往,邹衍自齐往。

向使郭隗倒悬而王不解,临溺而王不拯,则士亦将高翔远引,莫有北首燕路者矣。

凡所称引,自公所知,而复有云者,欲公崇笃斯义也。

因表不悉。

lùn shèng xiào zhāng shū / / cáo gōng lùn shèng xiào zhāng shū
[ [ wèi jìn ] ] kǒng róng
suì yuè , , shí jiē liú       
shí zhī nián , , yān zhì       
gōng wéi shǐ mǎn , , róng yòu guò èr       
hǎi nèi zhī shí , , líng luò dài jìn , , wéi huì shèng xiào zhāng shàng cún       
rén kùn sūn shì , , yān méi , , dān jié , , wēi chóu       
ruò shǐ 使 yōu néng shāng rén , , yǒng nián ! !        chūn qiū chuán yuē : : zhū hóu yǒu xiàng miè wáng zhě , , huán gōng néng jiù , , huán gōng chǐ zhī       
jīn xiào zhāng , , shí zhàng zhī xióng , , tiān xià tán shì , , yáng shēng , , ér shēn miǎn yōu zhí , , mìng dàn , , shì dāng lùn sǔn zhī yǒu , , ér zhū suǒ jué jiāo       
gōng chéng néng chí jiè zhī shǐ 使 , , jiā zhǐ chǐ zhī shū , , xiào zhāng zhì , , yǒu dào hóng       
jīn zhī shǎo nián , , bàng qián bèi , , huò néng píng xiào zhāng       
xiào zhāng yào wéi yǒu tiān xià míng , , jiǔ zhī rén , , suǒ gòng chēng tàn       
yàn jun1 shì jun4 zhī , , fēi chěng dào , , nǎi dāng zhāo jué       
wéi gōng kuāng hàn shì , , zōng shè jiāng jué , , yòu néng zhèng zhī       
zhèng zhī zhī shù , , shí xián       
zhū jìng ér zhì zhě , , rén hǎo zhī , , kuàng xián zhě zhī yǒu ! ! zhāo wáng zhù tái zūn guō wěi , , wěi suī xiǎo cái , , ér féng , , jìng néng míng zhǔ zhī zhì xīn , , wèi wǎng , , xīn zhào wǎng , , zōu yǎn wǎng       
xiàng shǐ 使 guō wěi dǎo xuán ér wáng jiě , , lín ér wáng zhěng , , shì jiāng gāo xiáng yuǎn yǐn , , yǒu běi shǒu yàn zhě       
fán suǒ chēng yǐn , , gōng suǒ zhī , , ér yǒu yún zhě , , gōng chóng       
yīn biǎo
热度:171 作者: [汉朝] 孔融
类型:写马|哲理|写人|岁月|少年|写云|愁苦|

岁月不居,时节如流。

五十之年,忽焉已至。

公为始满,融又过二。

海内知识,零落殆尽,惟会稽盛孝章尚存。

其人困于孙氏,妻孥湮没,单孑独立,孤危愁苦。

若使忧能伤人,此子不得复永年矣! 《春秋传》曰:“诸侯有相灭亡者,桓公不能救,则桓公耻之。

”今孝章,实丈夫之雄也,天下谈士,依以扬声,而身不免于幽絷,命不期于旦夕,是吾祖不当复论损益之友,而朱穆所以绝交也。

公诚能驰一介之使,加咫尺之书,则孝章可致,友道可弘矣。

今之少年,喜谤前辈,或能讥评孝章。

孝章要为有天下大名,九牧之人,所共称叹。

燕君市骏马之骨,非欲以骋道里,乃当以招绝足也。

惟公匡复汉室,宗社将绝,又能正之。

正之之术,实须得贤。

珠玉无胫而自至者,以人好之也,况贤者之有足乎!昭王筑台以尊郭隗,隗虽小才,而逢大遇,竟能发明主之至心,故乐毅自魏往,剧辛自赵往,邹衍自齐往。

向使郭隗倒悬而王不解,临溺而王不拯,则士亦将高翔远引,莫有北首燕路者矣。

凡所称引,自公所知,而复有云者,欲公崇笃斯义也。

因表不悉。

lùn shèng xiào zhāng shū / / cáo gōng lùn shèng xiào zhāng shū
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
suì yuè , , shí jiē liú       
shí zhī nián , , yān zhì       
gōng wéi shǐ mǎn , , róng yòu guò èr       
hǎi nèi zhī shí , , líng luò dài jìn , , wéi huì shèng xiào zhāng shàng cún       
rén kùn sūn shì , , yān méi , , dān jié , , wēi chóu       
ruò shǐ 使 yōu néng shāng rén , , yǒng nián ! !        chūn qiū chuán yuē : : zhū hóu yǒu xiàng miè wáng zhě , , huán gōng néng jiù , , huán gōng chǐ zhī       
jīn xiào zhāng , , shí zhàng zhī xióng , , tiān xià tán shì , , yáng shēng , , ér shēn miǎn yōu zhí , , mìng dàn , , shì dāng lùn sǔn zhī yǒu , , ér zhū suǒ jué jiāo       
gōng chéng néng chí jiè zhī shǐ 使 , , jiā zhǐ chǐ zhī shū , , xiào zhāng zhì , , yǒu dào hóng       
jīn zhī shǎo nián , , bàng qián bèi , , huò néng píng xiào zhāng       
xiào zhāng yào wéi yǒu tiān xià míng , , jiǔ zhī rén , , suǒ gòng chēng tàn       
yàn jun1 shì jun4 zhī , , fēi chěng dào , , nǎi dāng zhāo jué       
wéi gōng kuāng hàn shì , , zōng shè jiāng jué , , yòu néng zhèng zhī       
zhèng zhī zhī shù , , shí xián       
zhū jìng ér zhì zhě , , rén hǎo zhī , , kuàng xián zhě zhī yǒu ! ! zhāo wáng zhù tái zūn guō wěi , , wěi suī xiǎo cái , , ér féng , , jìng néng míng zhǔ zhī zhì xīn , , wèi wǎng , , xīn zhào wǎng , , zōu yǎn wǎng       
xiàng shǐ 使 guō wěi dǎo xuán ér wáng jiě , , lín ér wáng zhěng , , shì jiāng gāo xiáng yuǎn yǐn , , yǒu běi shǒu yàn zhě       
fán suǒ chēng yǐn , , gōng suǒ zhī , , ér yǒu yún zhě , , gōng chóng       
yīn biǎo
热度:177 作者: [魏晋] 孔融
类型:写人|人生|

远送新行客,岁暮乃来归。

入门望爱子,妻妾向人悲。

闻子不可见,日已潜光辉。

孤坟在西北,常念君来迟。

褰裳上墟丘,但见蒿与薇。

白骨归黄泉,肌体乘尘飞。

生时不识父,死后知我谁。

孤魂游穷暮,飘摇安所依。

人生图嗣息,尔死我念追。

俯仰内伤心,不觉泪沾衣。

人生自有命,但恨生日希。

shī
[ [ wèi jìn ] ] kǒng róng
yuǎn sòng xīn háng , , suì nǎi lái guī       
mén wàng ài , , qiè xiàng rén bēi       
wén jiàn , , qián guāng huī       
fén zài 西 běi , , cháng niàn jun1 lái chí       
qiān shang shàng qiū , , dàn jiàn hāo wēi       
bái guī huáng quán , , chéng chén fēi       
shēng shí shí , , hòu zhī shuí       
hún yóu qióng , , piāo yáo ān suǒ       
rén shēng , , ěr niàn zhuī       
yǎng nèi shāng xīn , , jiào lèi zhān       
rén shēng yǒu mìng , , dàn hèn shēng