古诗词大全

热度:6 作者: [宋朝] 文同
类型:写雪|写风|寂寞|写梅|

十月冻墙隈,英英见早梅。

应从九地底,先领一阳来。

紫膜纷纷脱,黄肤迤迤开。

得风浑自变,与雪欲成堆。

细晕轻檀口,浓妆腻粉肋。

月娥身解写,青女手能裁。

冷艳浮冰沼,清香落玉杯。

只忧融乳酪,不惜露琼瑰。

避妒情堪重,禁寒术可猜。

有谁怜寂寞,尽日独徘徊。

共语诚无计,将题耻不才。

东邻夜夜客,莫放笛声哀。

shí yuè méi huā
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
shí yuè dòng qiáng wēi yīng yīng jiàn zǎo méi        yīng cóng jiǔ xiān lǐng yáng lái        fēn fēn tuō huáng kāi        fēng hún biàn xuě chéng duī        yūn qīng tán kǒu nóng zhuāng fěn lèi        yuè é shēn jiě xiě qīng shǒu néng cái        lěng yàn bīng zhǎo qīng xiāng luò bēi        zhī yōu róng lào qióng guī        qíng kān zhòng jìn hán shù cāi        yǒu shuí lián jìn pái huái        gòng chéng jiāng chǐ cái        dōng lín fàng shēng āi       
热度:7 作者: [宋朝] 文同
类型:写雨|写水|写人|写云|

城北神龙去几年,近日人言归旧止。

澄潭沈沈不可近,百步之外毛骨起。

今年兴元辄愆雨,众恳问龙求滴水。

香烟才上云满空,一夜滂沱遍千里。

běi chán lóng jǐng
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
chéng běi shén lóng nián jìn rén yán guī jiù zhǐ        chéng tán shěn shěn jìn bǎi zhī wài máo        jīn nián xìng yuán zhé qiān zhòng kěn wèn lóng qiú shuǐ        xiāng yān cái shàng yún mǎn kōng pāng tuó biàn qiān       
热度:7 作者: [宋朝] 文同
类型:写风|写水|钓鱼|溪水|夕阳|写鱼|

溪水碧溶溶,纡余短彴通。

小滩晴霭外,独鹤夕阳中。

倚杖对清濑,披襟当好风。

几时归住此,长下钓鱼筒。

qián yóu
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
shuǐ róng róng duǎn tōng        xiǎo tān qíng ǎi wài yáng zhōng        zhàng duì qīng lài jīn dāng hǎo fēng        shí guī zhù zhǎng xià diào tǒng       
热度:4 作者: [宋朝] 文同
类型:写人|

历古推任侠,彼刘生者何。

提槌击朱亥,引剑刺荆轲。

饮肆扶头出,歌楼掉臂过。

无人继义勇,关陇气消磨。

liú shēng
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
tuī rèn xiá liú shēng zhě        chuí zhū hài yǐn jiàn jīng        yǐn tóu chū lóu diào guò        rén yǒng guān lǒng xiāo       
热度:7 作者: [宋朝] 文同
类型:写雨|写云|

晚策倚危榭,群峰天际横。

云阴下斜谷,雨势落褒城。

远渡孤烟起,前村夕照明。

遥怀寄新月,又见一棱生。

níng yún xiè wǎn xìng
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
wǎn wēi xiè qún fēng tiān héng        yún yīn xià xié shì luò bāo chéng        yuǎn yān qián cūn zhào míng        yáo huái 怀 xīn yuè yòu jiàn léng shēng       
热度:5 作者: [宋朝] 文同
类型:写人|写云|

古柏苍苍高入云,凌霄万朵拥其身。

有如巨君染须发,新娶杜陵佳丽人。

líng xiāo bǎi
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
bǎi cāng cāng gāo yún líng xiāo wàn duǒ yōng shēn        yǒu jun1 rǎn xīn líng jiā rén       
热度:5 作者: [宋朝] 文同
类型:写雪|写山|写水|写云|写羊|写酒|

海南有陶器,质状矮而堶。

云初日炙就,锻铄不以火。

水壶丑突兀,酒甒肥磥砢。

山罍颈微肿,石鼎足已跛。

圆如鸱夷形,大比康瓠颗。

华元腹且皤,王莽口何哆。

蕃胡入中国,万里随大舸。

携之五羊市,巾匮费包裹。

侏{左亻中离右隹}讲其效,泻辩若炙輠,课以沸泉沃,冰雪变立可。

炙敲疗中渴,其用岂幺麽。

君凡几钱得,不惜持遗我。

曾将对佳客,屡试辄亦果。

勿云远且陋,幸可置之左。

lěng píng
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
hǎi nán yǒu táo zhì zhuàng ǎi ér tuó        yún chū zhì jiù duàn shuò huǒ        shuǐ chǒu jiǔ féi léi luǒ        shān léi jǐng wēi zhǒng shí dǐng        yuán chī xíng kāng        huá yuán qiě wáng mǎng kǒu duō        fān zhōng guó wàn suí        xié zhī yáng shì jīn kuì fèi bāo guǒ        zhū { { zuǒ dān zhōng yòu zhuī } } jiǎng xiào xiè biàn ruò zhì guǒ fèi quán bīng xuě biàn        zhì qiāo liáo zhōng yòng yāo me        jun1 fán qián chí        céng jiāng duì jiā shì zhé guǒ        yún yuǎn qiě lòu xìng zhì zhī zuǒ       
热度:5 作者: [宋朝] 文同
类型:写花|写人|读书|

婉婉西邻女,韶颜艳朝霞。

淑性自天与,少小传令嘉。

孝爱亲党重,巧慧闾里夸。

其母最娇怜,看若眼下花。

自从挣冠笄,未始离窗纱。

读书佩箴戒,举止无纤瑕。

求媒不自审,得婿非良家。

如以琼树枝,使之并蒹葭。

忆初行嫁时,遗赠矜豪华。

明珠蹙袿裾,杂宝装簪珈。

余赀讵可数,但较辇以车。

其姑本寒种,贪壑常谽谺。

得妇不问好,求索惟无涯。

侍奉四五年,叫物愈饿鸦。

百欲一不应,用毒同{尴监换虫}蛇。

岂惟被诟辱,抑亦遭笞挝。

驰使执贱役,课责日夜加。

手指尽秃瘃,鬓发仍髟髿。

一旦不任事,病骨枯若槎。

委顿卧在床,尚尔磨怒牙。

既死亦不顾,但恣攫且拿。

闻之道路人,涕泗而咨嗟。

养女择所适,此事宁轻耶。

家法要相委,在迩不在遐。

娉礼贵得中,尚约不尚奢。

尊章若慈仁,至死甘苧麻。

请看西邻女,一失千里差。

yuān háng
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
wǎn wǎn 西 lín sháo yán yàn cháo xiá        shū xìng tiān shǎo xiǎo chuán lìng jiā        xiào ài qīn dǎng zhòng qiǎo huì kuā        zuì jiāo lián kàn ruò yǎn xià huā        cóng zhèng guàn wèi shǐ chuāng shā        shū pèi zhēn jiè zhǐ xiān xiá        qiú méi shěn 婿 fēi liáng jiā        qióng shù zhī shǐ 使 zhī bìng jiān jiā        chū háng jià shí zèng jīn háo huá        míng zhū guī bǎo zhuāng zān jiā        shù dàn jiào niǎn chē        běn hán zhǒng tān cháng hān xiā        wèn hǎo qiú suǒ wéi        shì fèng nián jiào è 饿        bǎi yīng yòng tóng { { gān jiān huàn chóng } } shé        wéi bèi gòu zāo chī        chí shǐ 使 zhí jiàn jiā        shǒu zhǐ jìn zhú bìn réng biāo suō 髿        dàn rèn shì bìng ruò chá        wěi dùn zài chuáng shàng ěr        dàn jué qiě        wén zhī dào rén ér jiē        yǎng suǒ shì shì níng qīng        jiā yào xiàng wěi zài ěr zài xiá        pīng guì zhōng shàng yuē shàng shē        zūn zhāng ruò rén zhì gān zhù        qǐng kàn 西 lín shī qiān chà       
热度:5 作者: [宋朝] 文同
类型:写山|写马|题诗|写云|

久使西南此召还,鹿头东去渐云山。

莫嫌策马经烧栈,正好题诗到散关。

财利文书犹络绎,边防田地已朱殷。

奇谋不吐将何用,况是归临咫尺颜。

zài sòng shī hòu
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
jiǔ shǐ 使 西 nán zhào hái 鹿 tóu dōng jiàn yún shān        xián jīng shāo zhàn zhèng hǎo shī dào sàn guān        cái wén shū yóu luò biān fáng tián zhū yīn        móu jiāng yòng kuàng shì guī lín zhǐ chǐ yán       
热度:9 作者: [宋朝] 文同
类型:写景|写人|登高|写湖|

问子瞻,何江湖,乃心魏阙君岂无。

胡为放浪检束外,日与隐者相招呼。

篮舆往往从以孥,灵运石壁无此娱,穷深极险兴未已,岂复更惮梯登纡。

过客休夸衡与庐,天下此景君勿孤。

欲将文字写物象,当截无限春江蒲。

登高能赋属大夫,游览未厌嗟已晡。

安得世上有绝笔,尽取君诗妆在图。

此身之外何赢余,成然而寐其觉蘧。

请看湖上人名逋,此子形相谁解摹。

zài
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
wèn zhān jiāng nǎi xīn wèi què jun1        wéi fàng làng jiǎn shù wài yǐn zhě xiàng zhāo        lán wǎng wǎng cóng líng yùn shí qióng shēn xiǎn xìng wèi gèng dàn dēng        guò xiū kuā héng tiān xià jǐng jun1        jiāng wén xiě xiàng dāng jié xiàn chūn jiāng        dēng gāo néng shǔ yóu lǎn wèi yàn jiē        ān shì shàng yǒu jué jìn jun1 shī zhuāng zài        shēn zhī wài yíng chéng rán ér mèi jiào        qǐng kàn shàng rén míng xíng xiàng shuí jiě