古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 文同
类型:写风|写山|相思|

吾友野夫官满归,峡中风物正春时。

莫因道路起长叹,且对江山吟好诗。

异日滑台君若到,寄言别乘我相思。

声名已重更论底,但引冰堂金屈卮。

sòng jiān jiǎn gōng xué shì tóng nián
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
yǒu guān mǎn guī xiá zhōng fēng zhèng chūn shí        yīn dào zhǎng tàn qiě duì jiāng shān yín hǎo shī        huá tái jun1 ruò dào yán bié chéng xiàng        shēng míng zhòng gèng lùn dàn yǐn bīng táng jīn zhī       
热度:4 作者: [宋朝] 文同
类型:写雪|写风|写人|

先生状貌古,瘦健若老鹤。

秋风唳清霄,寒响满寥廓。

一腹冰雪词,勿为俗人作。

便可住鹅池,乾死守岩壑。

sòng dào shì guī
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
xiān shēng zhuàng mào shòu jiàn ruò lǎo        qiū fēng qīng xiāo hán xiǎng mǎn liáo kuò        bīng xuě wéi rén zuò        biàn 便 zhù é chí qián shǒu yán       
热度:3 作者: [宋朝] 文同
类型:写山|写云|

先生若孤云,两在隆山见。

清标瘦弥耸,秀骨老愈健。

高谈吐深诣,大句写精链。

忽起忆鹅池,肏飞石泉溅。

sòng dào shì
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
xiān shēng ruò yún liǎng zài lóng shān jiàn        qīng biāo shòu sǒng xiù lǎo jiàn        gāo tán shēn xiě jīng liàn        é chí cào fēi shí quán jiàn       
热度:2 作者: [宋朝] 文同
类型:岁月|

曾歌出塞愁,又遣使西州。

去国星辰动,还家岁月流。

褒斜新路晚,鄠杜故园秋。

归对延和殿,从容问讲求。

sòng jiān zhōng shě fèng shǐ 使 hái què
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
céng chū sāi chóu yòu qiǎn shǐ 使 西 zhōu        guó xīng chén dòng hái jiā suì yuè liú        bāo xié xīn wǎn yuán qiū        guī duì yán diàn 殿 cóng róng wèn jiǎng qiú       
热度:2 作者: [宋朝] 文同
类型:写雨|写山|写人|

曾读契嵩辅教编,浮屠氏有不可忽。

后于京师识怀琏,彼上人者尤奇掘。

余尝从容问其友,琏复为余道民讷。

是三大士才过人,所畜岂肯吾儒屈。

文章汪洋道义富,不止区区事其佛。

余思此等更谁似,蜀有人焉颇超越。

成都敏行字无演,所谓万星中一月。

想嵩琏讷见须避,不尔往往被呵咄。

通禅晓律两无碍,前会定预耆阇崛。

群经列史固汗漫,独泛其深仍出没。

外之所精者书画,不问不语常若吃。

计其夏腊殊未几,在大众中诚突兀。

余守陵阳至穷陋,雨浸一春泥汩汩。

英磎硗磝磴道嶮,行客欷歔上崷崒。

无演冲冒独不顾,来款余门手持谒。

呼之使前见已喜,相貌圆满藏神骨。

清谭坐久愈飘洒,顿遣尘襟落如拂。

新诗古文览嘉贶,气格俊健凌霜鹘。

观其衮衮出论议,收敛便可与簪笏。

试将邀之使从仕,笑指此顶安更发。

日招与语自无厌,何乃告去苦仓卒。

西城晓日照高岭,倒搭乾陀入深樾。

师归常宜见嘉佑,此老心中已无物。

好音相与频寄惠,余在空山正伊郁。

sòng yǎn guī chéng dōu
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
céng sōng jiāo biān shì yǒu        hòu jīng shī shí huái 怀 liǎn shàng rén zhě yóu jué        cháng cóng róng wèn yǒu liǎn wéi dào mín        shì sān shì cái guò rén suǒ chù kěn        wén zhāng wāng yáng dào zhǐ shì        děng gèng shuí shǔ yǒu rén yān chāo yuè        chéng dōu mǐn háng yǎn suǒ wèi wàn xīng zhōng yuè        xiǎng sōng liǎn jiàn ěr wǎng wǎng bèi duō        tōng chán xiǎo liǎng ài qián huì dìng jué        qún jīng liè shǐ hàn màn fàn shēn réng chū méi        wài zhī suǒ jīng zhě shū huà wèn cháng ruò chī        xià shū wèi zài zhòng zhōng chéng        shǒu líng yáng zhì qióng lòu jìn chūn        yīng qiāo áo dèng dào yǎn háng shàng qiú        yǎn chōng mào lái kuǎn mén shǒu chí        zhī shǐ 使 qián jiàn xiàng mào yuán mǎn cáng shén        qīng tán zuò jiǔ piāo dùn qiǎn chén jīn luò        xīn shī wén lǎn jiā kuàng jun4 jiàn líng shuāng        guān gǔn gǔn chū lùn shōu liǎn biàn 便 zān        shì jiāng yāo zhī shǐ 使 cóng shì xiào zhǐ dǐng ān gèng        zhāo yàn nǎi gào cāng        西 chéng xiǎo zhào gāo lǐng dǎo qián tuó shēn yuè        shī guī cháng jiàn jiā yòu lǎo xīn zhōng        hǎo yīn xiàng pín huì zài kōng shān zhèng       
热度:4 作者: [宋朝] 文同
类型:写景|写山|

师今鹿门去,正此冒炎曦。

野店乞晨馔,乱山吟古诗。

问程行几日,览景立多时。

我有怀贤意,凭看堕泪碑。

sòng wén zhù shī yóu xiāng yáng 鹿 mén
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
shī jīn 鹿 mén zhèng mào yán        diàn chén zhuàn luàn shān yín shī        wèn chéng háng lǎn jǐng duō shí        yǒu huái 怀 xián píng kàn duò lèi bēi       
热度:2 作者: [宋朝] 文同
类型:写雪|写风|写人|写茶|

同昔分符守兴元,公始仗节来武信。

因而出入在门下,未有三日不亲近。

台移希疏狱谳少,凛凛清风满墙仞。

乘闲每许陪后乘,好寺名园遍游尽。

惟携茶具常幽绝,新胯珍团曾不吝。

或因议事阅书画,止用小肴并浅醖。

清欢雅兴自无厌,妓乐喧烦谁愿进。

开张胸怀脱羁检,颜色何尝形喜愠。

使威敛霁官况乐,瞥过二年如一瞬。

后同先满去涪上,数月复来为属郡。

再将厚荫蒙旧物,掩蔽不才宽责问。

同常自念性偏僻,凡取交游最精慎。

虽然众中事汎爱,仁者与亲余不忍。

生平所得无几人,既已得之心自信。

公家兄弟何磊落,一一光华如美瑾。

顾同质状似顽石,辄簉其间袭温润。

令昆强季没已久,公独康庄驰驵骏。

朝廷要人办繁剧,昨不诏书催入觐。

连城众口惜公去,不问鲵鲐与髫龀。

烟开汉沔晓光薄,雪下褒斜寒力峻。

嗟同不得送行旆,回视腰间绾双印。

灙城西北有危楼,徒望高鸿寄长韵。

sòng xíng xūn
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
tóng fèn shǒu xìng yuán gōng shǐ zhàng jiē lái xìn        yīn ér chū zài mén xià wèi yǒu sān qīn jìn        tái shū yàn shǎo lǐn lǐn qīng fēng mǎn qiáng rèn        chéng xián měi péi hòu chéng hǎo míng yuán biàn yóu jìn        wéi xié chá cháng yōu jué xīn kuà zhēn tuán céng lìn        huò yīn shì yuè shū huà zhǐ yòng xiǎo yáo bìng qiǎn yùn        qīng huān xìng yàn xuān fán shuí yuàn jìn        kāi zhāng xiōng huái 怀 tuō jiǎn yán cháng xíng yùn        shǐ 使 wēi liǎn guān kuàng piē guò èr nián shùn        hòu tóng xiān mǎn shàng shù yuè lái wéi shǔ jun4        zài jiāng hòu yīn méng jiù yǎn cái kuān wèn        tóng cháng niàn xìng piān fán jiāo yóu zuì jīng shèn        suī rán zhòng zhōng shì ài rén zhě qīn rěn        shēng píng suǒ rén zhī xīn xìn        gōng jiā xiōng lěi luò guāng huá měi jǐn        tóng zhì zhuàng wán shí zhé zào jiān wēn rùn        lìng kūn qiáng méi jiǔ gōng kāng zhuāng chí zǎng jun4        cháo tíng yào rén bàn fán zuó zhào shū cuī jìn        lián chéng zhòng kǒu gōng wèn tái tiáo chèn        yān kāi hàn miǎn xiǎo guāng báo xuě xià bāo xié hán jun4        jiē tóng sòng háng pèi huí shì yāo jiān wǎn shuāng yìn        dǎng chéng 西 běi yǒu wēi lóu wàng gāo hóng 鸿 zhǎng yùn       
热度:2 作者: [宋朝] 文同
类型:写草|写梅|

二子共齎刀,翩翩去意豪。

负才皆万选,入守定双高。

上道梅薰袖,还家草映袍。

须知本鸿鹄,终不大蓬蒿。

sòng zhāng guō èr xiù cái
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
èr gòng dāo piān piān háo        cái jiē wàn xuǎn shǒu dìng shuāng gāo        shàng dào méi xūn xiù hái jiā cǎo yìng páo        zhī běn hóng 鸿 zhōng péng hāo       
热度:2 作者: [宋朝] 文同
类型:写山|

知己非不遇,其如才命违。

宦名疑在梦,亲禄只徒归。

道路盘危栈,家山指落晖。

好将绵竹颂,重拂入关衣。

sòng zhāng zhèng jiān 簿 guī hàn zhōu
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
zhī fēi cái mìng wéi        huàn míng zài mèng qīn zhī guī        dào pán wēi zhàn jiā shān zhǐ luò huī        hǎo jiāng mián zhú sòng zhòng guān       
热度:3 作者: [宋朝] 文同
类型:写山|写水|

山曲水曲处,其间皆美田。

夫君别桑梓,此地卜林泉。

壮岁可立事,明时方尚贤。

何当再就诏,便忍说终焉。

sòng zhāng wēng guī zhōu zhì · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
shān shuǐ chù jiān jiē měi tián        jun1 bié sāng bo lín quán        zhuàng suì shì míng shí fāng shàng xián        dāng zài jiù zhào biàn 便 rěn shuō zhōng yān