古诗词大全

热度:4 作者: [明朝] 钦叔阳
类型:写雨|离别|黄昏|写草|

出其东门,遥望平原。

离离衰草,漠漠黄昏。

岂必离别,始为销魂。

望王孙兮不归,思公子兮无言。

悲何来兮沉郁,心偶触兮烦冤。

乃有轻雾为之弄晴,薄烟于焉笼月。

雨微集而酿寒,露凝霜而欲结。

终陨落其销尽,暂抽萌而芽茁。

色黯淡其非荣,□□□□□□。

离?绿而先摧,佩荃荪而并折。

望遥天兮碧浅,临江皋兮绿芜。

舜华纵落,根荄半苏。

已焉哉!彼百草兮,宜似余之集枯。

旋掩三径,卒我捋荼。

忾岁序之奄忽,还高卧而遂初。

徐于起视,带经可锄。

理兰畹兮植蕙亩,芼杜若兮羹文芜。

采众美之陆离,表雅志之洁素。

羌金石之不迁,矧芳馨之犹故。

甫结恨于迩室,敢背指于中路。

君弃余兮若遗,余怨君兮如慕。

待还碧于东皇,矢同心于岁暮。

hán gāi
[ [ míng cháo ] ] qīn shū yáng
chū dōng mén yáo wàng píng yuán        shuāi cǎo huáng hūn        bié shǐ wéi xiāo hún        wàng wáng sūn guī gōng yán        bēi lái chén xīn ǒu chù fán yuān        nǎi yǒu qīng wéi zhī nòng qíng báo yān yān lóng yuè        wēi ér niàng hán níng shuāng ér jié        zhōng yǔn luò xiāo jìn zàn chōu méng ér zhuó        àn dàn fēi róng        ? ? 绿 ér xiān cuī pèi quán sūn ér bìng shé        wàng yáo tiān qiǎn lín jiāng gāo 绿        shùn huá zòng luò gēn gāi bàn        yān zāi bǎi cǎo zhī        xuán yǎn sān jìng        kài suì zhī yǎn hái gāo ér suí chū        shì dài jīng chú        lán wǎn zhí huì mào ruò gēng wén        cǎi zhòng měi zhī biǎo zhì zhī jié        qiāng jīn shí zhī qiān shěn fāng xīn zhī yóu        jié hèn ěr shì gǎn bèi zhǐ zhōng        jun1 ruò yuàn jun1        dài hái dōng huáng shǐ tóng xīn suì       
热度:2 作者: [明朝] 钦叔阳
类型:写风|写花|相思|写草|叹息|

君不闻兮候虫,彼何忧兮忡忡。

俟秋吟兮独切,如有悲兮回风。

栖倚雕阑之宇,潜跃文础之宫。

时游井幹,独翳蒙茸。

振商歌兮出金石,奏凄响兮韵琴箜。

尔其鼓翼振振,衣裳楚楚。

殷殷善悲,唧唧交语。

或泣翠于瑶阶,或啼红于绮户。

謇啁哳之不休,似哀乐之无主。

饱清露兮焉求,溯凄风兮自诩。

以若哀啼申旦,收响白日。

揽衾曳杖,参横斗昃。

已焉哉!彼蟀蟋兮,如助余之叹息。

叹复叹兮哀尽写,虫乎聒听终未舍。

朱明倏换素节至,疾鸣不休胡为者!今何依兮床下,昔何旷兮在野。

草头方看露珠湛,木末瞥见霜花洒。

对兹虫兮泪沾臆,流光荏苒真煎逼。

深闺砧杵塞上笳,未若虫声倍凄恻。

欲寄长相思,但愿加飡食。

吾犹铅椠误青鬓,君莫风尘怨颜色。

chóng
[ [ míng cháo ] ] qīn shū yáng
jun1 wén hòu chóng yōu chōng chōng        qiū yín qiē yǒu bēi huí fēng        diāo lán zhī qián yuè wén chǔ zhī gōng        shí yóu jǐng gàn méng róng        zhèn shāng chū jīn shí zòu xiǎng yùn qín kōng        ěr zhèn zhèn shang chǔ chǔ        yīn yīn shàn bēi jiāo        huò cuì yáo jiē huò hóng        jiǎn zhōu zhā zhī xiū āi zhī zhǔ        bǎo qīng yān qiú fēng        ruò āi shēn dàn shōu xiǎng bái        lǎn qīn zhàng cān héng dòu        yān zāi shuài zhù zhī tàn        tàn tàn āi jìn xiě chóng guō tīng zhōng wèi shě        zhū míng shū huàn jiē zhì míng xiū wéi zhě jīn chuáng xià kuàng zài        cǎo tóu fāng kàn zhū zhàn piē jiàn shuāng huā        duì chóng lèi zhān liú guāng rěn rǎn zhēn jiān        shēn guī zhēn chǔ sāi shàng jiā wèi ruò chóng shēng bèi        zhǎng xiàng dàn yuàn jiā cān shí        yóu qiān qiàn qīng bìn jun1 fēng chén yuàn yán       
热度:4 作者: [明朝] 钦叔阳
类型:写景|写花|写人|少年|

秋光盈盈秋气肃,河汉无声凉万斛。

何来天镜澹明玉,不照华堂照空谷。

空谷佳人颦翠眉,宝奁斜掩罘罳垂。

当轩畏见光如练,窥户愁看景似规。

似规如练总堪怜,辜负铅华送少年。

几曾燕笑真花下,几曾信誓不星前。

花娇兮易落,星繁兮易沉。

桂树疑初谢,蟾蜍怨复侵。

但见齐纨任捐弃,那将半照宛相寻。

已焉哉!彼明月兮,谁照余之素心。

心不忘君君不知,清辉转映转难持。

俄随凉吹穿帷入,乍逐纤阿挂树飞。

耀瑶台之环佩,烂绮席之履綦。

杳咫尺之如晦,胡千里之可期。

桂香浥露,鹊飞绕枝。

徘徊此夕,数问何其。

掇余光而自照,望旷宇而升迟。

迟亦不常圆,疾亦不常缺。

但悲对凉秋,为辉倍明洁。

月缺不复圆,乃敢与君绝。

liáng yuè
[ [ míng cháo ] ] qīn shū yáng
qiū guāng yíng yíng qiū hàn shēng liáng wàn        lái tiān jìng dàn míng zhào huá táng zhào kōng        kōng jiā rén pín cuì méi bǎo lián xié yǎn chuí        dāng xuān wèi jiàn guāng liàn kuī chóu kàn jǐng guī        guī liàn zǒng kān lián qiān huá sòng shǎo nián        céng yàn xiào zhēn huā xià céng xìn shì xīng qián        huā jiāo luò xīng fán chén        guì shù chū xiè chán chú yuàn qīn        dàn jiàn wán rèn juān jiāng bàn zhào wǎn xiàng xún        yān zāi míng yuè shuí zhào zhī xīn        xīn wàng jun1 jun1 zhī qīng huī zhuǎn yìng zhuǎn nán chí        é suí liáng chuī chuān 穿 wéi zhà zhú xiān ā guà shù fēi        yào 耀 yáo tái zhī huán pèi làn zhī        yǎo zhǐ chǐ zhī huì qiān zhī        guì xiāng què fēi rào zhī        pái huái shù wèn        duō guāng ér zhào wàng kuàng ér shēng chí        chí cháng yuán cháng quē        dàn bēi duì liáng qiū wéi huī bèi míng jié        yuè quē yuán nǎi gǎn jun1 jué