古诗词大全

热度:5 作者: [唐朝] 李德裕
类型:写山|写水|

激水自山椒,析波分浅濑。

回环疑古篆,诘曲如萦带。

宁愬羽觞迟,惟欢亲友会。

欲知中圣处,皓月临松盖。

chūn píng quán yǒng èr shí shǒu · · liú bēi tíng
[ [ táng cháo ] ]
shuǐ shān jiāo fèn qiǎn lài        huí huán zhuàn jié yíng dài        níng shāng chí wéi huān qīn yǒu huì        zhī zhōng shèng chù hào yuè lín sōng gài       
热度:1 作者: [唐朝] 李德裕
类型:写风|写草|写云|

闻有三株树,惟应秘阆风。

珊瑚不生叶,朱草又无丛。

未若凌云柏,常能终岁红。

晨霞与落日,相照在岩中。

chūn píng quán yǒng èr shí shǒu · · bǎi
[ [ táng cháo ] ]
wén yǒu sān zhū shù wéi yīng láng fēng        shān shēng zhū cǎo yòu cóng        wèi ruò líng yún bǎi cháng néng zhōng suì hóng        chén xiá luò xiàng zhào zài yán zhōng       
热度:3 作者: [唐朝] 李德裕
类型:写雨|写花|梨花|写草|

远村寒食后,细雨度川来。

芳草连谿合,梨花映墅开。

槿篱悬落照,松径长新苔。

向夕亭皋望,游禽几处回。

chūn píng quán yǒng èr shí shǒu · · wàng chuān
[ [ táng cháo ] ]
yuǎn cūn hán shí hòu chuān lái        fāng cǎo lián 谿 huā yìng shù kāi        jǐn 槿 xuán luò zhào sōng jìng zhǎng xīn tái        xiàng tíng gāo wàng yóu qín chù huí       
热度:1 作者: [唐朝] 李德裕
类型:写山|秋夜|

何年霜夜月,桂子落寒山。

翠干生岩下,金英在世间。

幽崖空自老,清汉未知还。

惟有凉秋夜,嫦娥来暂攀。

chūn píng quán yǒng èr shí shǒu · · yuè guì
[ [ táng cháo ] ]
nián shuāng yuè guì luò hán shān        cuì gàn shēng yán xià jīn yīng zài shì jiān        yōu kōng lǎo qīng hàn wèi zhī hái        wéi yǒu liáng qiū cháng é lái zàn pān       
热度:3 作者: [唐朝] 李德裕
类型:写风|写山|

吾爱山中树,繁英满目鲜。

临风飘碎锦,映日乱非烟。

影入春潭底,香凝月榭前。

岂知幽独客,赖此当朱弦。

chūn píng quán yǒng èr shí shǒu · · shān guì
[ [ táng cháo ] ]
ài shān zhōng shù fán yīng mǎn xiān        lín fēng piāo suì jǐn yìng luàn fēi yān        yǐng chūn tán xiāng níng yuè xiè qián        zhī yōu lài dāng zhū xián       
热度:1 作者: [唐朝] 李德裕
类型:山水|写山|写水|

清剡与严湍,潺湲皆可忆。

适来玩山水,无此秋潭色。

莫辨幽兰丛,难分翠禽翼。

迟迟洲渚步,临眺忘餐食。

chūn píng quán yǒng èr shí shǒu · · shuāng tán
[ [ táng cháo ] ]
qīng yǎn yán tuān chán yuán jiē        shì lái wán shān shuǐ qiū tán        biàn yōu lán cóng nán fèn cuì qín        chí chí zhōu zhǔ lín tiào wàng cān shí       
热度:1 作者: [唐朝] 李德裕
类型:写人|

幽居人世外,久厌市朝喧。

苍翠连双阙,微茫认九原。

残红映巩树,斜日照轘辕。

薄暮柴扉掩,谁知仲蔚园。

chūn píng quán yǒng èr shí shǒu · · shū lóu qíng wàng
[ [ táng cháo ] ]
yōu rén shì wài jiǔ yàn shì cháo xuān        cāng cuì lián shuāng què wēi máng rèn jiǔ yuán        cán hóng yìng gǒng shù xié zhào huán yuán        báo chái fēi yǎn shuí zhī zhòng wèi yuán       
热度:1 作者: [唐朝] 李德裕
类型:写水|写草|

近蓄东谿水,悠悠起渌波。

彩鸳留不去,芳草日应多。

夹岸生奇筱,缘岩覆女萝。

兰桡思无限,为感濯缨歌。

chūn píng quán yǒng èr shí shǒu · · dōng 谿
[ [ táng cháo ] ]
jìn dōng 谿 shuǐ yōu yōu        cǎi yuān liú fāng cǎo yīng duō        jiá àn shēng xiǎo yuán yán luó        lán ráo xiàn wéi gǎn zhuó yīng       

热度:8 作者: [唐朝] 李德裕
类型:写风|写花|写山|写人|讽谏|写云|写鱼|写羊|写酒|

检经求绿字,凭酒借红颜。

君不见秋山寂历风飙歇,半夜青崖吐明月。

寒光乍出松筱间,万籁萧萧从此发。

忽闻歌管吟朔风,精魂想在幽岩中。

银花悬院榜,神撼引铃绦。

葳蕤轻风里,若衔若垂何可拟。

自从一梦高唐后,可是无人胜楚王。

牛羊具特俎。

心悟觉身劳,云中弃宝刀。

久闲生髀肉,多寿长眉毫。

书空跷足睡,路险侧身行。

谁家幼女敲箸歌,何处丁妻点灯织。

鱼虾集橘市。

休咎占人甲,挨持见天丁。

洛下推年少,山东许地高。

世上文章士,谁为第一人。

老生夸隐拙,时辈毁尖新。

氵晶濴寒泉深百尺。

奇觚率尔操,讽谏欣然纳。

[ [ táng cháo ] ]
jiǎn jīng qiú 绿 píng jiǔ jiè hóng yán        jun1 jiàn qiū shān fēng biāo xiē bàn qīng míng yuè        hán guāng zhà chū sōng xiǎo jiān wàn lài xiāo xiāo cóng        wén guǎn yín shuò fēng jīng hún xiǎng zài yōu yán zhōng        yín huā xuán yuàn bǎng shén hàn yǐn líng tāo        wēi ruí qīng fēng ruò xián ruò chuí        cóng mèng gāo táng hòu shì rén shèng chǔ wáng        niú yáng        xīn jiào shēn láo yún zhōng bǎo dāo        jiǔ xián shēng ròu duō shòu 寿 zhǎng méi háo        shū kōng qiāo shuì xiǎn shēn háng        shuí jiā yòu qiāo zhù chù dīng diǎn dēng zhī        xiā shì        xiū jiù zhàn rén jiǎ āi chí jiàn tiān dīng        luò xià tuī nián shǎo shān dōng gāo        shì shàng wén zhāng shì shuí wéi rén        lǎo shēng kuā yǐn zhuō shí bèi huǐ jiān xīn        sān jīng yíng hán quán shēn bǎi chǐ        ěr cāo fěng jiàn xīn rán       
热度:5 作者: [唐朝] 李德裕
类型:

未谢留侯疾,常怀仲蔚园。

闲谣紫芝曲,归梦赤松村。

忽改蓬蒿色,俄吹黍谷暄。

多惭孔北海,传教及衡门。

suǒ píng quán cūn shě jìn méng wéi cháng shì yǐn gǎi jiā míng
[ [ táng cháo ] ]
wèi xiè liú hóu cháng huái 怀 zhòng wèi yuán        xián yáo zhī guī mèng chì sōng cūn        gǎi péng hāo é chuī shǔ xuān        duō cán kǒng běi hǎi chuán jiāo héng mén