古诗词大全

热度:8 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写水|读书|登高|

但闻两庑读书声,学馆无尘地更清。

岁久缁林皆木拱,春来泮水有芹生。

剩令龙虎登高第,再赋凫鹥美太平。

我老循行才不称,愧君刻画与虚名。

gōng zhōu jiāo shòu sòng shī mín yǒu shī yùn
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
dàn wén liǎng shū shēng xué guǎn chén gèng qīng        suì jiǔ lín jiē gǒng chūn lái pàn shuǐ yǒu qín shēng        shèng lìng lóng dēng gāo zài měi tài píng        lǎo xún háng cái chēng kuì jun1 huà míng       
热度:2 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:

甑中炊火釜烹鲜,莫道巴儿不解禅。

日日扣门来乞火。

个中已有一灯传。

gōng zhōu bào ēn zhǎng lǎo xuān gōng jiàn bié yòng yùn wéi xiè · · èr
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
zèng zhōng chuī huǒ pēng xiān dào ér jiě chán        kòu mén lái huǒ        zhōng yǒu dēng chuán       
热度:2 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写花|

再到丛林得我惊,斩新花果自然成。

种田更有僧只户,乞食何如舍卫城。

gōng zhōu bào ēn zhǎng lǎo xuān gōng jiàn bié yòng yùn wéi xiè · ·
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
zài dào cóng lín jīng zhǎn xīn huā guǒ rán chéng        zhǒng tián gèng yǒu sēng zhī shí shě wèi chéng       
热度:4 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写山|

海头已白藏头黑,老去心情总不堪。

请唱德山歌一曲,却能打鼓似关南。

gōng zhōu bào ēn zhǎng lǎo xuān gōng jiàn bié yòng yùn wéi xiè · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
hǎi tóu bái cáng tóu hēi lǎo xīn qíng zǒng kān        qǐng chàng shān què néng guān nán       
热度:5 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写雨|写风|写山|写云|

西风夜惊林,木叶下寒浦。

大江未收潦,黄流尚奔注。

起看曙光开,忽已暗烟雾。

霭霭空谷云,冥冥秋江雨。

昏霾天际山,暝入云间树。

跳波乱沸白,行旅皆断渡。

况复悲远行,扶疾在道路。

严程不可缓,端为斗米误。

有田傥可归,破甑谁复顾。

gōng nán dào zhōng yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
西 fēng jīng lín xià hán        jiāng wèi shōu liáo huáng liú shàng bēn zhù        kàn shǔ guāng kāi àn yān        ǎi ǎi kōng yún míng míng qiū jiāng        hūn mái tiān shān míng yún jiān shù        tiào luàn fèi bái háng jiē duàn        kuàng bēi yuǎn háng zài dào        yán chéng huǎn duān wéi dòu        yǒu tián tǎng guī zèng shuí       
热度:6 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写景|写风|写山|写水|写人|山川|写湖|西湖|江水|写草|

昔游楚泽窥衡湘,飘然欲返川无梁。

途穷问津西入蜀,十年一过如风狂。

欲知滞留视草木,来时尺许今人长。

石龟尚有怀海心,苟非达者宁无情。

倦游于此岂不厌,况乃州县徒劳人。

官如敝屣端可捐,投劾径去真欣然。

只忧口纹有从理,一簪不著死道边。

近闻有客自吴至,试问龙化今何年。

属车南游今尚尔,翠华停停照江水。

会稽久阙神禹朝,再喜吴儿识天子。

径山苕溪两奇绝,凤舞龙飞临观阙。

宫中又起白玉城,丹楼如霞高嵽嵲。

潮声浩浩江风急,越水吴山动秋碧。

霓旌玉弭有光辉,西湖蒲柳生颜色。

气象不与巴山同,年来闻此益欲东。

但期生见翔凤阙,岂敢望到明光宫。

举头试望长安日,遥想乌衣泪沾臆。

逢人寄书往问讯,流落犹为帝城客。

山川虽异风景同,勿作楚办相对泣。

huái 怀 zhè zhōng xiōng
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
yóu chǔ kuī héng xiāng piāo rán fǎn chuān liáng        qióng wèn jīn 西 shǔ shí nián guò fēng kuáng        zhī zhì liú shì cǎo lái shí chǐ jīn rén zhǎng        shí guī shàng yǒu huái 怀 hǎi xīn gǒu fēi zhě níng qíng        juàn yóu yàn kuàng nǎi zhōu xiàn láo rén        guān duān juān tóu jìng zhēn xīn rán        zhī yōu kǒu wén yǒu cóng zān zhe dào biān        jìn wén yǒu zhì shì wèn lóng huà jīn nián        shǔ chē nán yóu jīn shàng ěr cuì huá tíng tíng zhào jiāng shuǐ        huì jiǔ què shén cháo zài ér shí tiān        jìng shān tiáo liǎng jué fèng lóng fēi lín guān què        gōng zhōng yòu bái chéng dān lóu xiá gāo niè        cháo shēng hào hào jiāng fēng yuè shuǐ shān dòng qiū        jīng yǒu guāng huī 西 liǔ shēng yán        xiàng shān tóng nián lái wén dōng        dàn shēng jiàn xiáng fèng què gǎn wàng dào míng guāng gōng        tóu shì wàng zhǎng ān yáo xiǎng lèi zhān        féng rén shū wǎng wèn xùn liú luò yóu wéi chéng        shān chuān suī fēng jǐng tóng zuò chǔ bàn xiàng duì       
热度:3 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写风|写山|池塘|写草|

霸国山河在,秋风草树疏。

羁游今几日,旅食定何如。

梦想池塘句。

愁消鸿雁书。

细思治安策,勉力献公车。

huái 怀 jiān shí zài níng jiāng shì · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
guó shān zài qiū fēng cǎo shù shū        yóu jīn shí dìng        mèng xiǎng chí táng        chóu xiāo hóng 鸿 yàn shū        zhì ān miǎn xiàn gōng chē       
热度:3 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写雨|写风|写花|写山|写水|写人|写鬼|凄凉|艰难|故国|写草|

旄头光垂北风起,胡沙漫漫暗天地。

翠华清晓巡朔方,咸阳宫殿生荆杞。

胡儿解鞍留汉土,凝碧池头日歌舞。

一朝忽弃洪河南,来归舆图丞相府。

当初乱离谁料此,南北中分指淮水。

天暌地隔十五年,不知中原复何似。

至今兵罢关泥开,始有北客中原来。

历言王侯故第宅,瓦砾半在高台摧。

最怜长杨与宣曲,树木荒凉迷御宿。

上林苑废花自开,辇路春回草还绿。

宫中千门万户空,兽扉凝尘生网虫。

遗民相对向天泣,耳冷不闻长乐钟。

外城白尽无人行,当道往往狐狸鸣。

天阴日暮闻鬼哭,万家经乱今一存。

呜呼上帝白玉京,繁华扫地令人惊。

此生复识太平象,不及百年终未能。

世人宁有金石坚,定恐不见全盛年。

出门恍惚忘南北,故国何在山连天。

岂意扬雄一区宅,城破萧条尚如昔。

闭门风雨长蓬蒿,榱桷多年亦倾侧。

户牖尚带沙场尘,小儿犹学胡笳声。

四邻半已易新主,存者无复当时人。

城北凄凉九原路,往往停车不忍去。

幸无樵牧犯松柏,那有鲜卑护置墓。

春风冢木生苍烟,北望拜泣还欣然。

向来艰难谁得免,独我获此真天怜。

君不见开成相国玉杯第,甘露变兴巢亦毁。

又不见骊山筑坟葬祖龙,牧儿盗入焚其中。

儒生虑远无后忧,生居敝庐死山丘。

五世相传盖有道,中无所欲人何求。

迩来天涯倦为客,角巾行卜东归日。

里中耆旧今已无,忍听邻人更吹笛。

dōng nán shū bào luàn hòu dōng dōu yóu cún ér zhōu běi sōng jiǎ
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
máo tóu guāng chuí běi fēng shā màn màn àn tiān        cuì huá qīng xiǎo xún shuò fāng xián yáng gōng diàn 殿 shēng jīng        ér jiě ān liú hàn níng chí tóu        cháo hóng nán lái guī chéng xiàng        dāng chū luàn shuí liào nán běi zhōng fèn zhǐ huái shuǐ        tiān kuí shí nián zhī zhōng yuán        zhì jīn bīng guān kāi shǐ yǒu běi zhōng yuán lái        yán wáng hóu zhái bàn zài gāo tái cuī        zuì lián zhǎng yáng xuān shù huāng liáng xiǔ 宿        shàng lín yuàn fèi huā kāi niǎn chūn huí cǎo hái 绿        gōng zhōng qiān mén wàn kōng shòu fēi níng chén shēng wǎng chóng        mín xiàng duì xiàng tiān ěr lěng wén zhǎng zhōng        wài chéng bái jìn rén háng dāng dào wǎng wǎng míng        tiān yīn wén guǐ wàn jiā jīng luàn jīn cún        shàng bái jīng fán huá sǎo lìng rén jīng        shēng shí tài píng xiàng bǎi nián zhōng wèi néng        shì rén níng yǒu jīn shí jiān dìng kǒng jiàn quán shèng nián        chū mén huǎng wàng nán běi guó zài shān lián tiān        yáng xióng zhái chéng xiāo tiáo shàng        mén fēng zhǎng péng hāo cuī jué duō nián qīng        yǒu shàng dài shā chǎng chén xiǎo ér yóu xué jiā shēng        lín bàn xīn zhǔ cún zhě dāng shí rén        chéng běi liáng jiǔ yuán wǎng wǎng tíng chē rěn        xìng qiáo fàn sōng bǎi yǒu xiān bēi zhì        chūn fēng zhǒng shēng cāng yān běi wàng bài hái xīn rán        xiàng lái jiān nán shuí miǎn huò zhēn tiān lián        jun1 jiàn kāi chéng xiàng guó bēi gān biàn xìng cháo huǐ        yòu jiàn shān zhù fén zàng lóng ér dào fén zhōng        shēng yuǎn hòu yōu shēng shān qiū        shì xiàng chuán gài yǒu dào zhōng suǒ rén qiú        ěr lái tiān juàn wéi jiǎo jīn háng bo dōng guī        zhōng jiù jīn rěn tīng lín rén gèng chuī       
热度:7 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写人|

我昔见德翁,其人直且温。

共知怀抱清,宜使乡党尊。

竟无蒲轮召,遂葬蒿里园。

张子极季发,乃是外诸孙。

谨厚甚似之,好修仍寡言。

功名在少壮,简编勤讨论。

剩观书连屋,愿闻策临轩。

方起宁氏宅,再兴文纪门。

zhāng ruò nǎi dǎng tāng wēng wài sūn lái
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
jiàn wēng rén zhí qiě wēn        gòng zhī huái 怀 bào qīng shǐ 使 xiāng dǎng zūn        jìng lún zhào suí zàng hāo yuán        zhāng nǎi shì wài zhū sūn        jǐn hòu shèn zhī hǎo xiū réng guǎ yán        gōng míng zài shǎo zhuàng jiǎn biān qín tǎo lùn        shèng guān shū lián yuàn wén lín xuān        fāng níng shì zhái zài xìng wén mén       
热度:5 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写云|

瞿唐石城干云霄,城中飞书频见招。

主公贤似晋重耳,兼如郇瑕地沃饶。

此行华堂伴清燕,退食从容日相见。

篇章卷舒文锦绣,光彩照映军组练。

子宁为官滞一州,不须仰天歌四愁。

主公早晚登凤阁,子亦牵联立螭头。

zhāng jun1 yòng hún yùn jiàn shì yùn wéi xiè
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
táng shí chéng gàn yún xiāo chéng zhōng fēi shū pín jiàn zhāo        zhǔ gōng xián jìn zhòng ěr jiān xún xiá ráo        háng huá táng bàn qīng yàn tuì 退 shí cóng róng xiàng jiàn        piān zhāng juàn shū wén jǐn xiù guāng cǎi zhào yìng jun1 liàn        níng wéi guān zhì zhōu yǎng tiān chóu        zhǔ gōng zǎo wǎn dēng fèng qiān lián chī tóu