古诗词大全

热度:7 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写风|月光|民歌|

轴舻千里薄枞阳,未数当年汉省方。

勿为催归啼望帝,且看奉引驾乘黄。

四边每报风尘静,万国同瞻日月光。

我愿与民歌击壤,求田当卖橐中装。

zhào zhǔ 簿 gòng fěi zhì xià yǒu shī jiàn shì yòng shī wéi xiè
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
zhóu qiān báo cōng yáng wèi shù dāng nián hàn shěng fāng        wéi cuī guī wàng qiě kàn fèng yǐn jià chéng huáng        biān měi bào fēng chén jìng wàn guó tóng zhān yuè guāng        yuàn mín rǎng qiú tián dāng mài tuó zhōng zhuāng       
热度:4 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写风|写酒|

子初至我邦,受命罗行台。

群士森如林,手自拣条枚。

试席莫敢哗,棘门乃大开。

知是诤臣乡,所出非凡材。

益州外南宫,将遣与计偕。

诏书选主司,帝谓汝往哉。

深喜与子逢,再持钧石来。

因得享成事,笑歌杂诙谐。

秋风吹帽裙,白露入酒杯。

饮我玻瓈江,泻于琼瑰怀。

相看语不厌,预忧归驾催。

zèng luó zhòng zhòng jīn xià lái shì qún shì yuè bèi cháo mìng wéi bié
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
chū zhì bāng shòu mìng luó háng tái        qún shì sēn lín shǒu jiǎn tiáo méi        shì gǎn huá mén nǎi kāi        zhī shì zhèng chén xiāng suǒ chū fēi fán cái        zhōu wài nán gōng jiāng qiǎn xié        zhào shū xuǎn zhǔ wèi wǎng zāi        shēn féng zài chí jun1 shí lái        yīn xiǎng chéng shì xiào huī xié        qiū fēng chuī mào qún bái jiǔ bēi        yǐn li jiāng xiè qióng guī huái 怀        xiàng kàn yàn yōu guī jià cuī       
热度:7 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写风|写人|

洛阳盛人物,丧乱亦南迁。

今见大夫后,犹如翁子贤。

端居送日月,秀句写风烟。

相遇何匆促,临分重惘然。

zèng zhū shī zhū kuí
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
luò yáng shèng rén sàng luàn nán qiān        jīn jiàn hòu yóu wēng xián        duān sòng yuè xiù xiě fēng yān        xiàng cōng lín fèn zhòng wǎng rán       
热度:7 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写雨|写风|写人|人情|写云|图画|

乾坤五十策,巧历莫能算。

有如钩其深,坐见太极判。

文王所以王,此道乃一贯。

即成灵台附,岂畏羑里难。

自从商瞿传,讫至子云赞。

孰知幽明故,但乐文辞玩。

遂令圣人情,亦同春秋散。

堂堂张汉州,始屈诸侯泮。

于时抱韦编,迨老识象象。

盖将通昼夜,而况谈治乱。

昨初与我言,惊喜每窃叹。

响应真无穷,图画皆可按。

归看所著书,略已思过半。

属今招弓旌,盍往执圭瓒。

冰霜待春融,风雨催岁换。

宜乘涛濑平,快下赤泽岸。

朝廷须君来,天下疑以断。

zèng zhāng wén ráo
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
qián kūn shí qiǎo néng suàn        yǒu gōu shēn zuò jiàn tài pàn        wén wáng suǒ wáng dào nǎi guàn        chéng líng tái wèi yǒu nán        cóng shāng chuán zhì yún zàn        shú zhī yōu míng dàn wén wán        suí lìng shèng rén qíng tóng chūn qiū sàn        táng táng zhāng hàn zhōu shǐ zhū hóu pàn        shí bào wéi biān dài lǎo shí xiàng xiàng        gài jiāng tōng zhòu ér kuàng tán zhì luàn        zuó chū yán jīng měi qiè tàn        xiǎng yīng zhēn qióng huà jiē àn        guī kàn suǒ zhe shū luè guò bàn        shǔ jīn zhāo gōng jīng wǎng zhí guī zàn        bīng shuāng dài chūn róng fēng cuī suì huàn        chéng tāo lài píng kuài xià chì àn        cháo tíng jun1 lái tiān xià duàn       
热度:2 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:

论士平生妙和神,是谁无此耳轮囷。

唤钟作瓮皆堪笑,自是渠侬听不真。

zèng zhāng tīng shēng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
lùn shì píng shēng miào shén shì shuí ěr lún qūn        huàn zhōng zuò wèng jiē kān xiào shì nóng tīng zhēn       
热度:6 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写人|

张予自盲心不盲,吾知胸次有人伦。

眼光安用如岩电,白首王戎不识人。

zèng zhāng tīng shēng
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
zhāng máng xīn máng zhī xiōng yǒu rén lún        yǎn guāng ān yòng yán diàn bái shǒu wáng róng shí rén       
热度:5 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写山|写鸟|写人|写草|

盘石山深鸟相呼,常忧草木侵樵苏。

子孙存者亦牢落,安得上冢来鸿胪。

忆初起家声烜赫,翰林主人嗟莫及。

只今若使翁不亡,再试南宫期第一。

传郎十四如我长,骨骼已似能文章。

阿翁穿杨有旧箭,传乎勉力不可忘。

zèng shī chuán láng
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
pán shí shān shēn niǎo xiàng cháng yōu cǎo qīn qiáo        sūn cún zhě láo luò ān shàng zhǒng lái hóng 鸿        chū jiā shēng huǐ hàn lín zhǔ rén jiē        zhī jīn ruò shǐ 使 wēng wáng zài shì nán gōng        chuán láng shí zhǎng néng wén zhāng        ā wēng chuān 穿 yáng yǒu jiù jiàn chuán miǎn wàng       
热度:6 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:

讼牒装怀尘满胸,少无笔力老尤慵。

洮州绿石堪为砺,聊与衰翁淬笔锋。

fèi fàn míng chí jǐn xiàng xiǎng jìn guī zhī liú táo · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
sòng dié zhuāng huái 怀 chén mǎn xiōng shǎo lǎo yóu yōng        táo zhōu 绿 shí kān wéi liáo shuāi wēng cuì fēng       
热度:6 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写人|

大费家声星斗垂,乃翁名迹世人知。

平生于此辞无愧,不减东京有道碑。

fèi fàn míng chí jǐn xiàng xiǎng jìn guī zhī liú táo
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
fèi jiā shēng xīng dòu chuí nǎi wēng míng shì rén zhī        píng shēng kuì jiǎn dōng jīng yǒu dào bēi       
热度:8 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写雪|写山|写人|

久闻光明山,下有太古雪。

大冬剧严凝,厚地愈融结。

峥嵘成层冰,千岁终不灭。

野翁因斸荒,得此走城阙。

初非人磨礲,真是天剞劂。

形模如圭长,颜色逾玉洁。

巨细皆晶荧,青里俱洞澈。

或疑普贤化,谁得昆吾切。

太阳一照曜,神光时发越。

诚宜置宴坐,相伴修白业。

可配寒露壶,清泠濯明月。

xiè wáng yuán cái jiàn huì é méi shān shí
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
jiǔ wén guāng míng shān xià yǒu tài xuě        dōng yán níng hòu róng jié        zhēng róng chéng céng bīng qiān suì zhōng miè        wēng yīn zhú huāng zǒu chéng què        chū fēi rén lóng zhēn shì tiān jué        xíng guī zhǎng yán jié        jiē jīng yíng qīng dòng chè        huò xián huà shuí kūn qiē        tài yáng zhào yào shén guāng shí yuè        chéng zhì yàn zuò xiàng bàn xiū bái        pèi hán qīng líng zhuó míng yuè