古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写人|人生|写草|

人生须富贵,如俟河之清。

草木竞荣华,春服亦已轻。

桑田自足乐,未可居高明。

君子顺天道,小人眷时名。

gǎn xìng shǒu yùn xiào èr
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
rén shēng guì zhī qīng        cǎo jìng róng huá chūn qīng        sāng tián wèi gāo míng        jun1 shùn tiān dào xiǎo rén juàn shí míng       
热度:5 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写水|写马|

长歌遗世情,沧浪之水清。

铄金在众口,折轴由群轻。

君子贵同尘,安事皎皎明。

傥在子所呼,牛马亦我名。

gǎn xìng shǒu yùn xiào sān
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
zhǎng shì qíng cāng làng zhī shuǐ qīng        shuò jīn zài zhòng kǒu shé zhóu yóu qún qīng        jun1 guì tóng chén ān shì jiǎo jiǎo míng        tǎng zài suǒ niú míng       
热度:5 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写景|写山|写鸟|写羊|

海鸟御羊角,飘然凌紫清。

有背如泰山,未觉毛羽轻。

盐阳亦群飞,日景为不明。

空仓自苦饥,安得有此名。

gǎn xìng shǒu yùn xiào
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
hǎi niǎo yáng jiǎo piāo rán líng qīng        yǒu bèi tài shān wèi jiào máo qīng        yán yáng qún fēi jǐng wéi míng        kōng cāng ān yǒu míng       
热度:3 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写马|写鱼|

渊明褊志迷归去,叔夜支辞谬养生。

道有穷通千世运,命无夭寿四时行。

我能为蝶斯同化,子亦知鱼乃至情。

谓马谓牛无不可,楚肝越胆太分明。

gǎn xìng
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
yuān míng biǎn zhì guī shū zhī miù yǎng shēng        dào yǒu qióng tōng qiān shì yùn mìng yāo shòu 寿 shí háng        néng wéi dié tóng huà zhī nǎi zhì qíng        wèi wèi niú chǔ gān yuè dǎn tài fèn míng       
热度:2 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写雨|写风|写山|写鸟|写马|写人|婚姻|少女|写草|写梅|写云|

开梅山,梅山开自熙宁之五年。

其初连峰上参天,峦崖盘崄阂群蛮。

南北之帝凿混元,此山不圯藏云烟。

跻攀鸟道出荟蔚,下视蛇脊相夤缘。

相夤缘,穷南山。

南山石室大如屋,黄闵之记盘瓠行迹今依然。

高辛氏时北有大戎寇,国中下令购头首。

妻以少女金盈斗,遍国无人有畜狗。

厥初得之病耳妇,以盘覆瓠化而走。

堪嗟吴将军,屈死狺狺口。

帝皇下令万国同,事成违信道不容。

竟以女妻之,狗乃负走逃山中。

山崖幽绝不复人迹通,帝虽悲思深。

往求辄遇雨与风,更为独力之衣短后裾。

六男六女相婚姻,木皮草实五色文。

武溪赤髀皆子孙,侏离其声异言语。

情黠貌痴喜安土,自以吾父有功母帝女。

凌夷夏商间,稍稍病侵侮。

周宣昔中兴,方叔几振旅。

春秋绝笔逮战国,一负一胜安可数。

迩来梅山恃险阻,黄茅竹箭霪雾雨。

南人颠踣毙溪弩,据关守隘类穴鼠。

一夫当其厄,万众莫能武。

欲知梅山开,谁施神禹斧。

大使身服儒,宾客盈幕府。

檄传傜初疑,叩马卒欢舞。

坦然无障塞,土石填溪渚。

伊川被发祭,一变卒为虏。

今虽关梁通,失制后谁御。

开梅山,开山易。

防獠难,不如昔人闭玉关。

kāi méi shān
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
kāi méi shān méi shān kāi níng zhī nián        chū lián fēng shàng cān tiān luán pán yǎn qún mán        nán běi zhī záo hún yuán shān cáng yún yān        pān niǎo dào chū huì wèi xià shì shé xiàng yín yuán        xiàng yín yuán qióng nán shān        nán shān shí shì huáng mǐn zhī pán háng jīn rán        gāo xīn shì shí běi yǒu róng kòu guó zhōng xià lìng gòu tóu shǒu        shǎo jīn yíng dòu biàn guó rén yǒu chù gǒu        jué chū zhī bìng ěr pán huà ér zǒu        kān jiē jiāng jun1 yín yín kǒu        huáng xià lìng wàn guó tóng shì chéng wéi xìn dào róng        jìng zhī gǒu nǎi zǒu táo shān zhōng        shān yōu jué rén tōng suī bēi shēn        wǎng qiú zhé fēng gèng wéi zhī duǎn hòu        liù nán liù xiàng hūn yīn cǎo shí wén        chì jiē sūn zhū shēng yán        qíng xiá mào chī ān yǒu gōng        líng xià shāng jiān shāo shāo bìng qīn        zhōu xuān zhōng xìng fāng shū zhèn        chūn qiū jué dǎi zhàn guó shèng ān shù        ěr lái méi shān shì xiǎn huáng máo zhú jiàn yín        nán rén diān guān shǒu ài lèi xué shǔ        dāng è wàn zhòng néng        zhī méi shān kāi shuí shī shén        shǐ 使 shēn bīn yíng        chuán yáo chū kòu huān        tǎn rán zhàng sāi shí tián zhǔ        chuān bèi biàn wéi        jīn suī guān liáng tōng shī zhì hòu shuí        kāi méi shān kāi shān        fáng liáo nán rén guān       
热度:1 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写水|

白虹昼下昆仑顶,半入青林久不回。

下洞水轮穿地底,冰崖吼怒却重来。

kāi xiān qián wàng bào
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
bái hóng zhòu xià kūn lún dǐng bàn qīng lín jiǔ huí        xià dòng shuǐ lún chuān 穿 bīng hǒu què zhòng lái       
热度:5 作者: [宋朝] 晁补之
类型:黄河|写马|写桥|

黄河啮小吴,天汉失龟鳖。

灵原潭下藕烂死,只有菖蒲不生节。

白马桥边迎送胡,冀州断道无来车。

新堤筑得高嵽嵲,旧堤杵声未可绝。

huáng
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
huáng niè xiǎo tiān hàn shī guī biē        líng yuán tán xià ǒu làn zhī yǒu chāng shēng jiē        bái qiáo biān yíng sòng zhōu duàn dào lái chē        xīn zhù gāo niè jiù chǔ shēng wèi jué       
热度:0 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写山|

山如浮玉一峰立,江似海门千顷开。

我欲此中成小隐,莫教山脚有船来。

jīn líng nán shù shí jiāng xīn liè shān rán yóu jīn shān jiā rén
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
shān fēng jiāng hǎi mén qiān qǐng kāi        zhōng chéng xiǎo yǐn jiāo shān jiǎo yǒu chuán lái       
热度:4 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写风|写花|写水|题诗|

休说将军,解弯弓掠地,昆岭河源。

彩笔题诗,绿水映红莲。

算总是、风流余事,会须行乐□年。

况有一部,随轩脆管繁弦。

多情旧游尚忆,寄秋风万里,鸿雁天边。

未学元龙,豪气笑求田。

也莫为、庭槐兴叹,便伤摇落凄然。

后会一笑,犹堪醉倒花前。

jīn zhǎn dǎo chuí lián · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
xiū shuō jiāng jun1 jiě wān gōng luě kūn lǐng yuán        cǎi shī 绿 shuǐ yìng hóng lián        suàn zǒng shì fēng liú shì huì háng nián        kuàng yǒu suí xuān cuì guǎn fán xián        duō qíng jiù yóu shàng qiū fēng wàn hóng 鸿 yàn tiān biān        wèi xué yuán lóng háo xiào qiú tián        wéi tíng huái xìng tàn biàn 便 shāng yáo luò rán        hòu huì xiào yóu kān zuì dǎo huā qián       
热度:2 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写雨|写雪|写风|写花|写水|写人|早春|春愁|写梅|

雪消闲步花畔。

试屈指、早春将半。

樱桃枝上最先到,却恨小梅芳浅。

忽惊拂水双来燕。

暗自忆、故人犹远。

一分风雨占春愁,一来又对花肠断。

jīn fèng gōu · · xuě xiāo xián huā pàn
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
xuě xiāo xián huā pàn        shì zhǐ zǎo chūn jiāng bàn        yīng táo zhī shàng zuì xiān dào què hèn xiǎo méi fāng qiǎn        jīng shuǐ shuāng lái yàn        àn rén yóu yuǎn        fèn fēng zhàn chūn chóu lái yòu duì huā cháng duàn