古诗词大全

热度:8 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雪|写人|

清寒池馆静无尘,岁岁相逢似故人。

任遣墙头疑是雪,欲教园木早知春。

méi huā shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
qīng hán chí guǎn jìng chén suì suì xiàng féng rén        rèn qiǎn qiáng tóu shì xuě jiāo yuán zǎo zhī chūn       
热度:16 作者: [宋朝] 张耒
类型:

数点深藏碧玉枝,翠峰十二拥瑶姬。

凭君说与凡桃李,彻骨清寒争解肥。

méi huā shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
shù diǎn shēn cáng zhī cuì fēng shí èr yōng yáo        píng jun1 shuō fán táo chè qīng hán zhēng jiě féi       
热度:12 作者: [宋朝] 张耒
类型:

玉粟匀圆官样黄,领巾借与十分香。

冲寒不为生春物,自要晨霜为洗妆。

méi huā shí shǒu · · liù
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
yún yuán guān yàng huáng lǐng jīn jiè shí fèn xiāng        chōng hán wéi shēng chūn yào chén shuāng wéi zhuāng       
热度:23 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雪|写风|

脉脉无言亦有期,雪中狂杀羽林儿。

可怜多少幽奇事,却是东风总不知。

méi huā shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
yán yǒu xuě zhōng kuáng shā lín ér        lián duō shǎo yōu shì què shì dōng fēng zǒng zhī       
热度:12 作者: [宋朝] 张耒
类型:写风|黄昏|

林外啼禽自往还,风前诗客倚阑干。

小园门锁黄昏月,耿耿幽姿伴岁寒。

méi huā shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
lín wài qín wǎng hái fēng qián shī lán gàn        xiǎo yuán mén suǒ huáng hūn yuè gěng gěng yōu 姿 bàn suì hán       
热度:11 作者: [宋朝] 张耒
类型:

幽恨清愁几万端,故将巧笑破霜寒。

落英收拾供骚客,秋菊从来不足餐。

méi huā shí shǒu · · sān
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
yōu hèn qīng chóu wàn duān jiāng qiǎo xiào shuāng hán        luò yīng shōu shí gòng sāo qiū cóng lái cān       
热度:24 作者: [宋朝] 张耒
类型:写风|

姑射仙姿不畏寒,谢家风格鄙铅丹。

谁知檀萼香须里,已有调羹一点酸。

méi huā shí shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
shè xiān 姿 wèi hán xiè jiā fēng qiān dān        shuí zhī tán è xiāng yǒu diào gēng diǎn suān       
热度:16 作者: [宋朝] 张耒
类型:写风|写草|

三亩荒园草棘荒,可堪终夜北风狂。

瑶环瑜珥谁将去,啧啧幽禽啄蕊黄。

méi huā shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
sān huāng yuán cǎo huāng kān zhōng běi fēng kuáng        yáo huán ěr shuí jiāng yōu qín zhuó ruǐ huáng       
热度:10 作者: [宋朝] 张耒
类型:写风|写人|

月落严霜自理妆,北风工为发清香。

晓英数点辞人去,幽独无人为断肠。

méi huā shí shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
yuè luò yán shuāng zhuāng běi fēng gōng wéi qīng xiāng        xiǎo yīng shù diǎn rén yōu rén wéi duàn cháng       
热度:7 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雨|写雪|写风|

任教雪压色终胜,却要风严香更闻。

江雨细时青子熟,闻名犹救渴将军。

méi huā shí shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
rèn jiāo xuě zhōng shèng què yào fēng yán xiāng gèng wén        jiāng shí qīng shú wén míng yóu jiù jiāng jun1