古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雨|

笼灯到晓只微明,独拥单衾听雨声。

葛幌竹床清过暑,萧然未觉负平生。

shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
lóng dēng dào xiǎo zhī wēi míng yōng dān qīn tīng shēng        huǎng zhú chuáng qīng guò shǔ xiāo rán wèi jiào píng shēng       
热度:5 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雨|写风|写人|

错落星河没半空,江城悲角五更风。

幽人梦断西窗雨,背壁笼灯到晓红。

shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
cuò luò xīng méi bàn kōng jiāng chéng bēi jiǎo gèng fēng        yōu rén mèng duàn 西 chuāng bèi lóng dēng dào xiǎo hóng       
热度:5 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雨|写山|春愁|写云|

平晓春云失半山,蒙蒙小雨暗江干。

寺楼倚遍消残醉,只有春愁伴薄寒。

shǒu · · sān
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
píng xiǎo chūn yún shī bàn shān méng méng xiǎo àn jiāng gàn        lóu biàn xiāo cán zuì zhī yǒu chūn chóu bàn báo hán       
热度:6 作者: [宋朝] 张耒
类型:写山|寄语|

翠眉长好何曾损,寄语啼禽漫不闲。

应为残春足愁恨,长疑蹙破镜中山。

shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
cuì méi zhǎng hǎo céng sǔn qín màn xián        yīng wéi cán chūn chóu hèn zhǎng jìng zhōng shān       
热度:5 作者: [宋朝] 张耒
类型:写山|写鸟|写草|写梅|

江城梅子青时节,嫩紫夭红扫地无。

修竹满山连草色,却烦林鸟劝提壶。

shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
jiāng chéng méi qīng shí jiē nèn yāo hóng sǎo        xiū zhú mǎn shān lián cǎo què fán lín niǎo quàn       
热度:3 作者: [宋朝] 张耒
类型:长江|牡丹|

病卧淮阳太昊城,牡丹丛畔过清明。

那知春暮长江上,竹里招提听晓莺。

shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
bìng huái yáng tài hào chéng dān cóng pàn guò qīng míng        zhī chūn zhǎng jiāng shàng zhú zhāo tīng xiǎo yīng       
热度:20 作者: [宋朝] 张耒
类型:写山|

门外清泉浸稻畦,西南修竹作城埤。

山平林断空明处,却有遥山作翠眉。

shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
mén wài qīng quán jìn dào 西 nán xiū zhú zuò chéng        shān píng lín duàn kōng míng chù què yǒu yáo shān zuò cuì méi       
热度:12 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雨|写花|日出|写云|

寒食穷愁叹陋邦,可怜终日雨淙淙。

不妨农亩连云稼,独惜园花脱锦杠。

最苦繁声欺屋漏,愿看霁色放春江。

明朝日出谁能料,已喜灯花照夜窗。

hán shí qián zhǐ
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
hán shí qióng chóu tàn lòu bāng lián zhōng cóng cóng        fáng nóng lián yún jià yuán huā tuō jǐn gàng        zuì fán shēng lòu yuàn kàn fàng chūn jiāng        míng cháo chū shuí néng liào dēng huā zhào chuāng       
热度:9 作者: [宋朝] 张耒
类型:写风|写山|写人|人生|忧患|写塔|

淮流赴海何时穷,我生飘泊西复东。

山中老僧旧相识,惊我非复当时容。

三年历遍百忧患,迁就汲汲如飞鸿。

人生易老古所叹,如我安得颜长红。

尘埃漫灭旧题壁,枝叶已拱当时松。

我方奔走师已老,更念别此何时逢。

眼看故旧怀抱好,宴坐不觉听山钟。

长淮月高人语绝,惟有塔铃鸣夜风。

xiǔ 宿 guī shān xià zèng mín shī
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
huái liú hǎi shí qióng shēng piāo 西 dōng        shān zhōng lǎo sēng jiù xiàng shí jīng fēi dāng shí róng        sān nián biàn bǎi yōu huàn qiān jiù fēi hóng 鸿        rén shēng lǎo suǒ tàn ān yán zhǎng hóng        chén āi màn miè jiù zhī gǒng dāng shí sōng        fāng bēn zǒu shī lǎo gèng niàn bié shí féng        yǎn kàn jiù huái 怀 bào hǎo yàn zuò jiào tīng shān zhōng        zhǎng huái yuè gāo rén jué wéi yǒu líng míng fēng       
热度:7 作者: [宋朝] 张耒
类型:写马|写人|

冲泥我马僵欲仆,空村落日不逢人。

开门野寺净如扫,迎客老僧闲更真。

佛案青黄园果细,斋厨汲洗野蔬频。

年来到处无余念,静对同龛金色身。

xiǔ 宿 zhuāng
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
chōng jiāng kōng cūn luò féng rén        kāi mén jìng sǎo yíng lǎo sēng xián gèng zhēn        àn qīng huáng yuán guǒ zhāi chú shū pín        nián lái dào chù niàn jìng duì tóng kān jīn shēn