古诗词大全

热度:6 作者: [唐朝] 皎然
类型:写山|写人|

家家望秋月,不及秋山望。

山中万境长寂寥,夜夜孤明我山上。

海人皆言生海东,山人自谓出山中。

忧虞欢乐皆占月,月本无心同不同。

自从有月山不改,古人望尽今人在。

不知万世今夜时,孤月将□谁更待。

shān yuè háng zuò guān shān yuè
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
jiā jiā wàng qiū yuè qiū shān wàng        shān zhōng wàn jìng zhǎng liáo míng shān shàng        hǎi rén jiē yán shēng hǎi dōng shān rén wèi chū shān zhōng        yōu huān jiē zhàn yuè yuè běn xīn tóng tóng        cóng yǒu yuè shān gǎi rén wàng jìn jīn rén zài        zhī wàn shì jīn shí yuè jiāng shuí gèng dài       
热度:13 作者: [唐朝] 皎然
类型:写人|

吾道本无我,未曾嫌世人。

如今到城市,弥觉此心真。

yán · · líng
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
dào běn wèi céng xián shì rén        jīn dào chéng shì jiào xīn zhēn       
热度:9 作者: [唐朝] 皎然
类型:写山|写人|人生|

人生百年我过半,天生才定不可换。

东海钓鳌鳌不食,南山坐石石欲烂。

yán
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
rén shēng bǎi nián guò bàn tiān shēng cái dìng huàn        dōng hǎi diào áo áo shí nán shān zuò shí shí làn       
热度:5 作者: [唐朝] 皎然
类型:写人|

天下生白榆,白榆直上连天根。

高枝不知几万丈,世人仰望徒攀援。

谁能上天采其子,种向人间笑桃李。

因问老仙求种法,老仙咍我愚不答。

始知此道无所成,还如瞽夫学长生。

xìng
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
tiān xià shēng bái bái zhí shàng lián tiān gēn        gāo zhī zhī wàn zhàng shì rén yǎng wàng pān yuán        shuí néng shàng tiān cǎi zhǒng xiàng rén jiān xiào táo        yīn wèn lǎo xiān qiú zhǒng lǎo xiān tāi        shǐ zhī dào suǒ chéng hái xué zhǎng shēng       
热度:2 作者: [唐朝] 皎然
类型:写山|

古观秋木秀,冷然属鲜飙。

琼葩被修蔓,柏实满寒条。

影殿山寂寂,寥天月昭昭。

幽期寄仙侣,习定至中宵。

清佩闻虚步,真官方宿朝。

xiǔ 宿 dào shì guān
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
guān qiū xiù lěng rán shǔ xiān biāo        qióng bèi xiū màn bǎi shí mǎn hán tiáo        yǐng diàn 殿 shān liáo tiān yuè zhāo zhāo        yōu xiān dìng zhì zhōng xiāo        qīng pèi wén zhēn guān fāng xiǔ 宿 cháo       
热度:3 作者: [唐朝] 皎然
类型:写景|写雪|写风|写花|写山|写人|写云|

我祖传六经,精义思朝彻。

方舟颇周览,逸书亦备阅。

墨家伤刻薄,儒氏知优劣。

弱植庶可凋,苦心未尝辍。

中年慕仙术,永愿传其诀。

岁驻若木景,日餐琼禾屑。

婵娟羡门子,斯语岂徒设。

天上生白榆,葳蕤信好折。

实可反柔颜,花堪养玄发。

求之性分外,业弃金亦竭。

药化成白云,形凋辞素穴。

一闻西天旨,初禅已无热。

涓子非我宗,然公有真诀。

却寻丘壑趣,始与缨绂别。

野饭敌膏粱,山楹代藻棁。

与君北岩侣,游寓日常昳。

静对春谷泉,晴披阳林雪。

境清觉神王,道胜知机灭。

诣寂长杳冥,忘归暂采撷。

物生岂有心,丽容俟予别。

桂子何蓂苓,琪葩亦皎洁。

此木生意高,亦与众芳列。

赏墨识屡换,省躬悟弥切。

微尚若不亏,足以全吾节。

北风吹蕙带,萧寥闻蜻蛚。

宿昔庐峰期,流芳已再歇。

不有清屏鉴,使我商弦绝。

愿寄千里心,月高不可掇。

优游邦之直,远矣踵前烈。

立俗忘毁誉,遇物遗巧拙。

真气独翛然,轩裳讵能绁。

都曹风韵整,纲纪信明决。

于交必倾写,立行岂矜伐。

政与清渭同,分流自澄澈。

裴侯资亮直,中诚岂徒说。

古人比明义,清士愿交结。

温温躬珪彩,终始声不缺。

颜生炯介士,有志不可越。

仗义冒险难,持操去淄涅。

世论高二贤,贤贤继前哲。

四子遭明盛,裒然皆秀杰。

理名虽殊迹,悟道宁异辙。

爱尔竹柏姿,为予寒不折。

miào gōng chán zhāi zhí gōng sūn fáng dōu cáo
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
chuán liù jīng jīng cháo chè        fāng zhōu zhōu lǎn shū bèi yuè        jiā shāng báo shì zhī yōu liè        ruò zhí shù diāo xīn wèi cháng chuò        zhōng nián xiān shù yǒng yuàn chuán jué        suì zhù ruò jǐng cān qióng xiè        chán juān xiàn mén shè        tiān shàng shēng bái wēi ruí xìn hǎo shé        shí fǎn róu yán huā kān yǎng xuán        qiú zhī xìng fèn wài jīn jié        yào huà chéng bái yún xíng diāo xué        wén 西 tiān zhǐ chū chán        juān fēi zōng rán gōng yǒu zhēn jué        què xún qiū shǐ yīng bié        fàn gāo liáng shān yíng dài zǎo tuō        jun1 běi yán yóu cháng        jìng duì chūn quán qíng yáng lín xuě        jìng qīng jiào shén wáng dào shèng zhī miè        zhǎng yǎo míng wàng guī zàn cǎi xié        shēng yǒu xīn róng bié        guì líng jiǎo jié        shēng gāo zhòng fāng liè        shǎng shí huàn shěng gōng qiē        wēi shàng ruò kuī quán jiē        běi fēng chuī huì dài xiāo liáo wén qīng liè        xiǔ 宿 fēng liú fāng zài xiē        yǒu qīng píng jiàn shǐ 使 shāng xián jué        yuàn qiān xīn yuè gāo duō        yōu yóu bāng zhī zhí yuǎn zhǒng qián liè        wàng huǐ qiǎo zhuō        zhēn xiāo rán xuān shang néng xiè        dōu cáo fēng yùn zhěng gāng xìn míng jué        jiāo qīng xiě háng jīn        zhèng qīng wèi tóng fèn liú chéng chè        péi hóu liàng zhí zhōng chéng shuō        rén míng qīng shì yuàn jiāo jié        wēn wēn gōng guī cǎi zhōng shǐ shēng quē        yán shēng jiǒng jiè shì yǒu zhì yuè        zhàng mào xiǎn nán chí cāo niè        shì lùn gāo èr xián xián xián qián zhé        zāo míng shèng póu rán jiē xiù jié        míng suī shū dào níng zhé        ài ěr zhú bǎi 姿 wéi hán shé       
热度:2 作者: [唐朝] 皎然
类型:写风|写山|写人|写酒|

爱君溪上住,迟月开前扃。

山火照书卷,野风吹酒瓶。

为谁留此物,意在眼中青。

樵子逗烟墅,渔翁宿沙汀。

主人非楚客,莫谩讥独醒。

宿昔邢城功,道高心已冥。

贪将到处士,放醉乌家亭。

fèng chóu zhōng chéng hóng zhōu 西 tíng shì jiàn jiān chéng féng chù shì
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
ài jun1 shàng zhù chí yuè kāi qián jiōng        shān huǒ zhào shū juàn fēng chuī jiǔ píng        wéi shuí liú zài yǎn zhōng qīng        qiáo dòu yān shù wēng xiǔ 宿 shā tīng        zhǔ rén fēi chǔ màn xǐng        xiǔ 宿 xíng chéng gōng dào gāo xīn míng        tān jiāng dào chù shì fàng zuì jiā tíng       
热度:5 作者: [唐朝] 皎然
类型:写景|写雨|山水|写山|写水|写人|写湖|写云|写酒|

道流迹异人共惊,寄向画中观道情。

如何万象自心出,而心澹然无所营。

手援毫,足蹈节,披缣洒墨称丽绝。

石文乱点急管催,云态徐挥慢歌发。

乐纵酒酣狂更好,攒峰若雨纵横扫。

尺波澶漫意无涯,片岭崚嶒势将倒。

盻睐方知造境难,象忘神遇非笔端。

昨日幽奇湖上见,今朝舒卷手中看。

兴馀轻拂远天色,曾向峰东海边识。

秋空暮景飒飒容,翻疑是真画不得。

颜公素高山水意,常恨三山不可至。

赏君狂画忘远游,不出轩墀坐苍翠。

fèng yīng yán shàng shū zhēn qīng guān xuán zhēn zhì jiǔ zhāng zhèn huà dòng
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
dào liú rén gòng jīng xiàng huà zhōng guān dào qíng        wàn xiàng xīn chū ér xīn dàn rán suǒ yíng        shǒu yuán háo dǎo jiē jiān chēng jué        shí wén luàn diǎn guǎn cuī yún tài huī màn        zòng jiǔ hān kuáng gèng hǎo zǎn fēng ruò zòng héng sǎo        chǐ chán màn piàn lǐng líng zhēng shì jiāng dǎo        pǎn lài fāng zhī zào jìng nán xiàng wàng shén fēi duān        zuó yōu shàng jiàn jīn cháo shū juàn shǒu zhōng kàn        xìng qīng yuǎn tiān céng xiàng fēng dōng hǎi biān shí        qiū kōng jǐng róng fān shì zhēn huà        yán gōng gāo shān shuǐ cháng hèn sān shān zhì        shǎng jun1 kuáng huà wàng yuǎn yóu chū xuān chí zuò cāng cuì       
热度:2 作者: [唐朝] 皎然
类型:

外学宗硕儒,游焉从后进。

恃以仁恕广,不学门栏峻。

著书裨理化,奉上表诚信。

探讨始河图,纷纶归海韵。

亲承大匠琢,况睹颓波振。

错简记铅椠,阅书移玉镇。

曷由旌不朽,盛美流歌引。

fèng yán shǐ 使 jun1 zhēn qīng xiū yùn hǎi huì zhū wén shì dōng táng zhòng
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
wài xué zōng shuò yóu yān cóng hòu jìn        shì rén shù guǎng 广 xué mén lán jun4        zhe shū huà fèng shàng biǎo chéng xìn        tàn tǎo shǐ fēn lún guī hǎi yùn        qīn chéng jiàng zhuó kuàng tuí zhèn        cuò jiǎn qiān qiàn yuè shū zhèn        yóu jīng xiǔ shèng měi liú yǐn       
热度:3 作者: [唐朝] 皎然
类型:写雪|写山|写鸟|写人|写梅|写云|

寒塞无因见落梅,胡人吹入笛声来。

劳劳亭上春应度,夜夜城南战未回。

都护今年破武威,胡沙万里鸟空飞。

旄竿瀚海扫云出,毡骑天山蹋雪归。

sāi xià èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] jiǎo rán
hán sāi yīn jiàn luò méi rén chuī shēng lái        láo láo tíng shàng chūn yīng chéng nán zhàn wèi huí        dōu jīn nián wēi shā wàn niǎo kōng fēi        máo gān 竿 hàn hǎi sǎo yún chū zhān tiān shān xuě guī