古诗词大全

热度:31 作者: [宋朝] 宋祁
类型:
二星秋早驾云车,此夕闻君寓直庐。
月在宫中穿线处,香传楼下曝衣馀。
桥乌径度明河近,巢凤归翻暝阁虚。
寂寞潜郎谁晤语,只应藜烛伴雠书。
wáng lóng zhí xiǔ 宿
[ [ sòng cháo ] ] sòng
èr xīng qiū zǎo jià yún chē wén jun1 zhí yuè zài gōng zhōng chuān 穿 xiàn 线 chù xiāng chuán lóu xià qiáo jìng míng jìn cháo fèng guī fān míng qián láng shuí zhī yīng zhú bàn chóu shū
热度:47 作者: [宋朝] 宋祁
类型:
旁行经叶振馀埃,社侣欣闻锡股回。
林鸟入花迎拥裓,江龙停浪送浮杯。
他年应共销香饭,几夕飞谈辩劫灰。
渐次南征知有为,化成今在故岩隈。
sòng jìng zhào shī guī háng
[ [ sòng cháo ] ] sòng
páng háng jīng zhèn āi shè xīn wén huí lín niǎo huā yíng yōng jiāng lóng tíng làng sòng bēi nián yīng gòng xiāo xiāng fàn fēi tán biàn jié huī jiàn nán zhēng zhī yǒu wéi huà chéng jīn zài yán wēi
热度:45 作者: [宋朝] 宋祁
类型:
曾见芳英上舞裙,缘何此地寄轮囷。
烟滋黛叶千条困,露裂星房百子匀。
未羡扶南收作酿,曾经骑省赋为珍。
须知博望来时晚,莫促幽芳趁暮春。
xué shě shí liú
[ [ sòng cháo ] ] sòng
céng jiàn fāng yīng shàng qún yuán lún qūn yān dài qiān tiáo kùn liè xīng fáng bǎi yún wèi xiàn nán shōu zuò niàng céng jīng shěng wéi zhēn zhī wàng lái shí wǎn yōu fāng chèn chūn
热度:46 作者: [宋朝] 宋祁
类型:
三年去国别尧云,一箧书空此谤分。
贾谊有才偏陨涕,屈原何赋不思君。
谏囊久晦沈馀草,绶笥重开续旧薰。
几日班春向桑野,汉家新诏十行文。
shǎo qīng zhī zhōu
[ [ sòng cháo ] ] sòng
sān nián guó bié yáo yún qiè shū kōng bàng fèn jiǎ yǒu cái piān yǔn yuán jun1 jiàn náng jiǔ huì shěn cǎo shòu zhòng kāi jiù xūn bān chūn xiàng sāng hàn jiā xīn zhào shí háng wén
热度:46 作者: [宋朝] 宋祁
类型:
十万堤封限迅流,腾装清晓径春畴。
驻车楚老浆盈野,劝筑睢阳杵有讴。
梅暖晚香薰宿馆,雪天零霰犯轻裘。
桑郊剋日迎归旆,遥认骊驹最上头。
zhōu jiāng àn háng shàng
[ [ sòng cháo ] ] sòng
shí wàn fēng xiàn xùn liú téng zhuāng qīng xiǎo jìng chūn chóu zhù chē chǔ lǎo jiāng yíng quàn zhù suī yáng chǔ yǒu ōu méi nuǎn wǎn xiāng xūn xiǔ 宿 guǎn xuě tiān líng xiàn fàn qīng qiú sāng jiāo yíng guī pèi yáo rèn zuì shàng tóu
热度:74 作者: [宋朝] 宋祁
类型:
熛阙归心恋九关,凭高郡阁见南山。
彤轓冒雨春畴阔,紫闼焚香夜帐閒。
宴弁侧星陪卜昼,妍歌抽雪送酡颜。
西京地大民风厚,蜀秭沈波月蚌还。
wàn zhōu dōu guān
[ [ sòng cháo ] ] sòng
biāo què guī xīn liàn jiǔ guān píng gāo jun4 jiàn nán shān tóng fān mào chūn chóu kuò fén xiāng zhàng jiān yàn biàn xīng péi bo zhòu yán chōu xuě sòng tuó yán 西 jīng mín fēng hòu shǔ shěn yuè bàng hái
热度:63 作者: [宋朝] 宋祁
类型:
柱后峨冠久未还,江南行府使旗鲜。
陈陈洪庾催输粟,往往吴山即铸钱。
暝月早霞千里国,废楼残社六朝天。
时清宪笔无弹劾,供助骚人藻思妍。
sòng jiǎng shǐ cáo jiāng nán
[ [ sòng cháo ] ] sòng
zhù hòu é guàn jiǔ wèi hái jiāng nán háng shǐ 使 xiān chén chén hóng cuī shū wǎng wǎng shān zhù qián míng yuè zǎo xiá qiān guó fèi lóu cán shè liù cháo tiān shí qīng xiàn dàn gòng zhù sāo rén zǎo yán
热度:63 作者: [宋朝] 宋祁
类型:
不为秋归人未归,淮南又见叶丹时。
汉皇好少身今老,楚客愁醒啜始醨。
夕栈长风惊代马,晓天团露怨江蘺。
夫君去我犹千里,万虑劳劳欲语谁。
yǒu huái 怀 tóng shě
[ [ sòng cháo ] ] sòng
wéi qiū guī rén wèi guī huái nán yòu jiàn dān shí hàn huáng hǎo shǎo shēn jīn lǎo chǔ chóu xǐng chuò shǐ zhàn zhǎng fēng jīng dài xiǎo tiān tuán yuàn jiāng jun1 yóu qiān wàn láo láo shuí
热度:210 作者: [宋朝] 宋祁
类型:咏物|写雨|写风|写花|写人|古诗三百首|寓人|

坠素翻红各自伤,青楼烟雨忍相忘。

将飞更作回风舞,已落犹成半面妆。

沧海客归珠有泪,章台人去骨遗香。

可能无意传双蝶,尽付芳心与蜜房。

译文满天都是飞舞的落花,带着各自的伤感,在烟雨迷蒙的青楼里,我不由想起故人,怎么舍得忘记呢。花儿在空中仿佛随着美人吟唱的曲子纷纷飘落,花落了,恰似化了半面妆的美人,楚楚可怜。我这流浪的人儿看了落花的情景,不由感同身受,泪流满面,这种心境犹如繁华的街头游人离去一样空荡落寞,只有落花的残香还飘散在空中,引来了两只美丽的蝴蝶,把它们的爱情全部酿成甜美的蜜。

注释①坠素:坠落的白花。翻红:凋谢的红花。②青楼:墙壁涂以青色的楼房,汉唐时指贵妇人住所,元明以来,逐渐转化为妓院的代称。这里仍用作本义。望:这里读平声。③回风舞:古小说《洞冥记》载,汉武帝宫人丽娟在芝生殿唱《回风曲》,庭中花皆翻落。④半面妆:化了一半的妆。徐妃在他来时,故意作半面妆(即只在半边脸上化妆)等待他。⑤沧海:古代通称今黄海、东海海域为沧海,南海海域则称南海或涨海。只有南海才产珍珠,此处沧海泛指诸海。语意本李商隐《锦瑟》:沧海月明珠有泪”。古代传说:南海有鲛人,泣泪成珠。这里指以蚌生珠喻人落泪。⑥章台:西汉都城长安中的一条繁华街道。骨:指花瓣。⑦传:招引。⑧蜜房:蜂窝,特指蜂藏蜜的所在。

luò huā
[ [ sòng cháo ] ] sòng
zhuì fān hóng shāng , , qīng lóu yān rěn xiàng wàng       
jiāng fēi gèng zuò huí fēng , , luò yóu chéng bàn miàn zhuāng       
cāng hǎi guī zhū yǒu lèi , , zhāng tái rén xiāng       
néng chuán shuāng dié , , jìn fāng xīn fáng
热度:192 作者: [宋朝] 宋祁
类型:写雨|写风|写花|重阳节|饮酒|抒怀|登高|写酒|

秋晚佳晨重物华,高台复帐驻鸣笳。

遨欢任落风前帽,促饮争吹酒上花。

溪态澄明初雨毕,日痕清淡不成霞。

白头太守真愚甚,满插茱萸望辟邪。

jiǔ zhì jiǔ
[ [ sòng cháo ] ] sòng
qiū wǎn jiā chén zhòng huá , , gāo tái zhàng zhù míng jiā       
áo huān rèn luò fēng qián mào , , yǐn zhēng chuī jiǔ shàng huā       
tài chéng míng chū , , hén qīng dàn chéng xiá       
bái tóu tài shǒu zhēn shèn , , mǎn chā zhū wàng xié