古诗词大全

热度:4 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写风|写花|写人|写云|眷恋|写酒|

知名十小天,林屋当第九。

题之为左神,理之以天后。

魁堆辟邪辈,左右专备守。

自非方瞳人,不敢窥洞口。

唯君好奇士,复啸忘情友。

致伞在风林,低冠入云窦。

中深剧苔井,傍坎才药臼。

石角忽支颐,藤根时束肘。

初为大幽怖,渐见微明诱。

屹若造灵封,森如达仙薮。

尝闻白芝秀,状与琅花偶。

又坐紫泉光,甘如酌天酒。

何人能挹嚼,饵以代浆糗。

却笑探五符,徒劳步双斗。

真君不可见,焚盥空迟久。

眷恋玉碣文,行行但回首。

fèng měi tài shī èr shí shǒu · · lín dòng
[ [ táng cháo ] ] guī méng
zhī míng shí xiǎo tiān lín dāng jiǔ        zhī wéi zuǒ shén zhī tiān hòu        kuí duī xié bèi zuǒ yòu zhuān bèi shǒu        fēi fāng tóng rén gǎn kuī dòng kǒu        wéi jun1 hǎo shì xiào wàng qíng yǒu        zhì sǎn zài fēng lín guàn yún dòu        zhōng shēn tái jǐng bàng kǎn cái yào jiù        shí jiǎo zhī téng gēn shí shù zhǒu        chū wéi yōu jiàn jiàn wēi míng yòu        ruò zào líng fēng sēn xiān sǒu        cháng wén bái zhī xiù zhuàng láng huā ǒu        yòu zuò quán guāng gān zhuó tiān jiǔ        rén néng jiáo ěr dài jiāng qiǔ        què xiào tàn láo shuāng dòu        zhēn jun1 jiàn fén guàn kōng chí jiǔ        juàn liàn jié wén háng háng dàn huí shǒu       
热度:12 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写雨|写雪|写山|写水|写人|写云|

先生炼飞精,羽化成翩翻。

荒坛与古甃,隐轸清泠存。

四面蹙山骨,中心含月魂。

除非紫水脉,即是金沙源。

香实洒桂蕊,甘惟渍云根。

向来探幽人,酌罢祛蒙昏。

况公珪璋质,近处谏诤垣。

又闻虚静姿,早挂冰雪痕。

君对瑶华味,重献兰薰言。

当应涤烦暑,朗咏翚飞轩。

我愿得一掬,攀天叫重阍。

霏霏散为雨,用以移焦原。

fèng měi tài shī èr shí shǒu · · máo gōng quán xiàn jiàn qīng
[ [ táng cháo ] ] guī méng
xiān shēng liàn fēi jīng huà chéng piān fān        huāng tán zhòu yǐn zhěn qīng líng cún        miàn shān zhōng xīn hán yuè hún        chú fēi shuǐ shì jīn shā yuán        xiāng shí guì ruǐ gān wéi yún gēn        xiàng lái tàn yōu rén zhuó méng hūn        kuàng gōng guī zhāng zhì jìn chù jiàn zhèng yuán        yòu wén jìng 姿 zǎo guà bīng xuě hén        jun1 duì yáo huá wèi zhòng xiàn lán xūn yán        dāng yīng fán shǔ lǎng yǒng huī fēi xuān        yuàn pān tiān jiào zhòng hūn        fēi fēi sàn wéi yòng jiāo yuán       
热度:11 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写风|写人|写草|写云|

尝闻升三清,真有上中下。

官居乘佩服,一一自相亚。

霄裙或霞粲,侍女忽玉姹。

坐进金碧腴,去驰飙欻驾。

今来上真观,恍若心灵讶。

只恐暂神游,又疑新羽化。

风余撼朱草,云破生瑶榭。

望极觉波平,行虚信烟藉。

闲开飞龟帙,静倚宿凤架。

俗状既能遗,尘冠聊以卸。

人间方大火,此境无朱夏。

松盖荫日车,泉绅垂天罅。

穷幽不知倦,复息芝园舍。

锵佩引凉姿,焚香礼遥夜。

无情走声利,有志依闲暇。

何处好迎僧,希将石楼借。

fèng měi tài shī èr shí shǒu · · shàng zhēn guān
[ [ táng cháo ] ] guī méng
cháng wén shēng sān qīng zhēn yǒu shàng zhōng xià        guān chéng pèi xiàng        xiāo qún huò xiá càn shì chà        zuò jìn jīn chí biāo jià        jīn lái shàng zhēn guān huǎng ruò xīn líng        zhī kǒng zàn shén yóu yòu xīn huà        fēng hàn zhū cǎo yún shēng yáo xiè        wàng jiào píng háng xìn yān jiè        xián kāi fēi guī zhì jìng xiǔ 宿 fèng jià        zhuàng néng chén guàn liáo xiè        rén jiān fāng huǒ jìng zhū xià        sōng gài yīn chē quán shēn chuí tiān xià        qióng yōu zhī juàn zhī yuán shě        qiāng pèi yǐn liáng 姿 fén xiāng yáo        qíng zǒu shēng yǒu zhì xián xiá        chù hǎo yíng sēng jiāng shí lóu jiè       
热度:12 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写风|写云|

灵踪未遍寻,不觉溪色暝。

回头问栖所,稍下杉萝径。

岩居更幽绝,涧户相隐映。

过此即神宫,虚堂惬云性。

四轩尽疏达,一榻何清零。

仿佛闻玉笙,鼓铿动凉磬。

风凝古松粒,露压修荷柄。

万籁既无声,澄明但心听。

希微辨真语,若授虚皇命。

尺宅按来平,华池漱馀净。

频窥宿羽丽,三吸晨霞盛。

岂独冷衣襟,便堪遗造请。

徒深物外趣,未脱尘中病。

举首谢灵峰,徜徉事归榜。

fèng měi tài shī èr shí shǒu · · sān xiǔ 宿 shén jǐng gōng
[ [ táng cháo ] ] guī méng
líng zōng wèi biàn xún jiào míng        huí tóu wèn suǒ shāo xià shān luó jìng        yán gèng yōu jué jiàn xiàng yǐn yìng        guò shén gōng táng qiè yún xìng        xuān jìn shū qīng líng        fǎng 仿 wén shēng kēng dòng liáng qìng        fēng níng sōng xiū bǐng        wàn lài shēng chéng míng dàn xīn tīng        wēi biàn zhēn ruò shòu huáng mìng        chǐ zhái àn lái píng huá chí shù jìng        pín kuī xiǔ 宿 sān chén xiá shèng        lěng jīn biàn 便 kān zào qǐng        shēn wài wèi tuō chén zhōng bìng        shǒu xiè líng fēng cháng yáng shì guī bǎng       
热度:4 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写花|写人|

时人重花屏,独即胎化状。

丛毛练分彩,疏节筇相望。

曾无氃氋态,颇得连轩样。

势拟抢高寻,身犹在函丈。

如忧鸡鹜斗,似忆烟霞向。

尘世任纵横,霜襟自闲放。

空资明远思,不待浮丘相。

何由振玉衣,一举栖瀛阆。

fèng měi gōng zhāi yǒng yùn · · píng
[ [ táng cháo ] ] guī méng
shí rén zhòng huā píng tāi huà zhuàng        cóng máo liàn fèn cǎi shū jiē qióng xiàng wàng        céng tóng méng tài lián xuān yàng        shì qiǎng gāo xún shēn yóu zài hán zhàng        yōu dòu yān xiá xiàng        chén shì rèn zòng héng shuāng jīn xián fàng        kōng míng yuǎn dài qiū xiàng        yóu zhèn yíng láng       
热度:6 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:

别坞破苔藓,严城树轩楹。

恭闻禀璇玑,化质离青冥。

色可定鸡颈,实堪招凤翎。

立窥五岭秀,坐对三都屏。

晴月窈窕入,曙烟霏微生。

昔者尚借宅,况来处宾庭。

金罍纵倾倒,碧露还鲜醒。

若非抱苦节,何以偶惟馨。

徐观稚龙出,更赋锦苞零。

fèng měi gōng zhāi yǒng yùn · · xīn zhú
[ [ táng cháo ] ] guī méng
bié tái xiǎn yán chéng shù xuān yíng        gōng wén bǐng xuán huà zhì qīng míng        dìng jǐng shí kān zhāo fèng líng        kuī lǐng xiù zuò duì sān dōu píng        qíng yuè yǎo tiǎo shǔ yān fēi wēi shēng        zhě shàng jiè zhái kuàng lái chù bīn tíng        jīn léi zòng qīng dǎo hái xiān xǐng        ruò fēi bào jiē ǒu wéi xīn        guān zhì lóng chū gèng jǐn bāo líng       
热度:7 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写雪|写山|写人|不满|写云|

讽赋轻八植,擅名方一枝。

才高不满意,更自寒山移。

宛宛别云态,苍苍出尘姿。

烟归助华杪,雪点迎芳蕤。

青条坐可结,白日如奔螭。

谅无萤翦忧,即是萧森时。

洛浦虽有荫,骚人聊自怡。

终为济川楫,岂在论高卑。

fèng měi gōng zhāi yǒng yùn · · xiǎo guì
[ [ táng cháo ] ] guī méng
fěng qīng zhí shàn míng fāng zhī        cái gāo mǎn gèng hán shān        wǎn wǎn bié yún tài cāng cāng chū chén 姿        yān guī zhù huá miǎo xuě diǎn yíng fāng ruí        qīng tiáo zuò jié bái bēn chī        liàng yíng jiǎn yōu shì xiāo sēn shí        luò suī yǒu yīn sāo rén liáo        zhōng wéi chuān zài lùn gāo bēi       
热度:4 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写风|写人|写云|

尝闻四书曰,经史子集焉。

苟非天禄中,此事无由全。

自从秦火来,历代逢迍邅。

汉祖入关日,萧何为政年。

尽力取图籍,遂持天下权。

中兴熹平时,教化还相宣。

立石刻五经,置于太学前。

贼卓乱王室,君臣如转圜。

洛阳且煨烬,载籍宜为烟。

逮晋武革命,生民才息肩。

惠怀亟寡昧,戎羯俄腥膻。

已觉天地闭,竞为东南迁。

日既不暇给,坟索何由专?

尔后国脆弱,人多尚虚玄。

任学者得谤,清言者为贤。

直至沈范辈,始家藏简编。

御府有不足,仍令就之传。

梁元渚宫日,尽取如蚳蝝。

兵威忽破碎,焚爇无遗篇。

近者隋后主,搜罗势骈阗。

宝函映玉轴,彩翠明霞鲜。

伊唐受命初,载史声连延。

砥柱不我助,惊波涌沦涟。

遂令因去书,半在余浮泉。

贞观购亡逸,蓬瀛渐周旋。

炅然东壁光,与月争流天。

伟矣开元中,王道真平平。

八万五千卷,一一皆涂铅。

人间盛传写,海内奔穷研。

目云西斋书,有过东皋田。

吾闻徐氏子,奕世皆才贤。

因知遗孙谋,不在黄金钱。

插架几万轴,森森若戈鋋。

风吹签牌声,满室铿锵然。

佳哉鹿门子,好问如除□。

倏来参卿处,遂得参卿怜。

开怀展橱簏,唯在性所便。

素业已千仞,今为峻云巅。

雄才旧百派,相近浮日川。

君抱王佐图,纵步凌陶甄。

他时若报德,谁在参卿先?

fèng měi èr yóu shī · · shī
[ [ táng cháo ] ] guī méng
cháng wén shū yuē jīng shǐ yān        gǒu fēi tiān zhōng shì yóu quán        cóng qín huǒ lái dài féng zhūn zhān        hàn guān xiāo wéi zhèng nián        jìn suí chí tiān xià quán        zhōng xìng píng shí jiāo huà hái xiàng xuān        shí jīng zhì tài xué qián        zéi zhuó luàn wáng shì jun1 chén zhuǎn huán        luò yáng qiě wēi jìn zǎi wéi yān        dǎi jìn mìng shēng mín cái jiān        huì huái 怀 guǎ mèi róng jié é xīng shān        jiào tiān jìng wéi dōng nán qiān        xiá gěi fén suǒ yóu zhuān ? ?        ěr hòu guó cuì ruò rén duō shàng xuán        rèn xué zhě bàng qīng yán zhě wéi xián        zhí zhì shěn fàn bèi shǐ jiā cáng jiǎn biān        yǒu réng lìng jiù zhī chuán        liáng yuán zhǔ gōng jìn chī yuān        bīng wēi suì fén ruò piān        jìn zhě suí hòu zhǔ sōu luó shì pián tián        bǎo hán yìng zhóu cǎi cuì míng xiá xiān        táng shòu mìng chū zǎi shǐ shēng lián yán        zhù zhù jīng yǒng lún lián        suí lìng yīn shū bàn zài quán        zhēn guān gòu wáng péng yíng jiàn zhōu xuán        guì rán dōng guāng yuè zhēng liú tiān        wěi kāi yuán zhōng wáng dào zhēn píng píng        wàn qiān juàn jiē qiān        rén jiān shèng chuán xiě hǎi nèi bēn qióng yán        yún 西 zhāi shū yǒu guò dōng gāo tián        wén shì shì jiē cái xián        yīn zhī sūn móu zài huáng jīn qián        chā jià wàn zhóu sēn sēn ruò chán        fēng chuī qiān pái shēng mǎn shì kēng qiāng rán        jiā zāi 鹿 mén hǎo wèn chú        shū lái cān qīng chù suí cān qīng lián        kāi huái 怀 zhǎn chú wéi zài xìng suǒ biàn 便        qiān rèn jīn wéi jun4 yún diān        xióng cái jiù bǎi pài xiàng jìn chuān        jun1 bào wáng zuǒ zòng líng táo zhēn        shí ruò bào shuí zài cān qīng xiān ? ?       
热度:7 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写景|写雨|写风|写水|写鸟|写马|写人|写湖|写草|写鱼|

吴之辟疆园,在昔胜概敌。

前闻富修竹,后说纷怪石。

风烟惨无主,载祀将六百。

草色与行人,谁能问遗迹。

不知清景在,尽付任君宅。

却是五湖光,偷来傍檐隙。

出门向城路,车马声躏跞。

入门望亭隈,水木气岑寂。

犨墙绕曲岸,势似行无极。

十步一危梁,乍疑当绝壁。

池容澹而古,树意苍然僻。

鱼惊尾半红,鸟下衣全碧。

斜来岛屿隐,恍若潇湘隔。

雨静持残丝,烟消有馀脉。

朅来任公子,摆落名利役。

虽将禄代耕,颇爱巾随策。

秋笼支遁鹤,夜榻戴颙客。

说史足为师,谭禅差作伯。

君多鹿门思,到此情便适。

偶荫桂堪帷,纵吟苔可席。

顾余真任诞,雅遂中心获。

但知醉还醒,岂知玄尚白。

甘闲在鸡口,不贵封龙额。

即此自怡神,何劳谢公屐。

fèng měi èr yóu shī · · rèn shī
[ [ táng cháo ] ] guī méng
zhī jiāng yuán zài shèng gài        qián wén xiū zhú hòu shuō fēn guài shí        fēng yān cǎn zhǔ zǎi jiāng liù bǎi        cǎo háng rén shuí néng wèn        zhī qīng jǐng zài jìn rèn jun1 zhái        què shì guāng tōu lái bàng yán        chū mén xiàng chéng chē shēng lìn luò        mén wàng tíng wēi shuǐ cén        chōu qiáng rào àn shì háng        shí wēi liáng zhà dāng jué        chí róng dàn ér shù cāng rán        jīng wěi bàn hóng niǎo xià quán        xié lái dǎo 屿 yǐn huǎng ruò xiāo xiāng        jìng chí cán yān xiāo yǒu        qiè lái rèn gōng bǎi luò míng        suī jiāng dài gēng ài jīn suí        qiū lóng zhī dùn dài        shuō shǐ wéi shī tán chán chà zuò        jun1 duō 鹿 mén dào qíng biàn 便 shì        ǒu yīn guì kān wéi zòng yín tái        zhēn rèn dàn suí zhōng xīn huò        dàn zhī zuì hái xǐng zhī xuán shàng bái        gān xián zài kǒu guì fēng lóng é        shén láo xiè gōng       
热度:12 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写雨|写水|春雨|

懒移金翠傍檐楹,斜倚芳丛旧态生。

唯奈瘴烟笼饮啄,可堪春雨滞飞鸣。

鸳鸯水畔回头羡,豆蔻图前举眼惊。

争得鹧鸪来伴著,不妨还校有心情。

fèng měi - -
[ [ táng cháo ] ] guī méng
lǎn jīn cuì bàng yán yíng xié fāng cóng jiù tài shēng        wéi nài zhàng yān lóng yǐn zhuó kān chūn zhì fēi míng        yuān yāng shuǐ pàn huí tóu xiàn dòu kòu qián yǎn jīng        zhēng zhè lái bàn zhe fáng hái xiào yǒu xīn qíng