古诗词大全

热度:8 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:写雨|写马|江南|秋雨|

垂垂秋雨没鞯泥,经昼门前无马嘶。

乘静因题送行什,江南归思已凄迷。

sòng zhāng chù shì èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
chuí chuí qiū méi jiān jīng zhòu mén qián        chéng jìng yīn sòng háng shí jiāng nán guī       
热度:3 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:写风|写人|少年|写草|写云|

贱者易屈志,少年多直情。

子独修节行,爱护如目精。

辛勤走铨省,历岁才点名。

舍居在穷巷,门户面西城。

妻孥愁屡空,独尔心无营。

驱骡从僮仆,间或造予庭。

是时杨叔武,相值极驩诚。

妙言发潜稸,远意倍幽萌。

羞谀刺俗子,指急条边兵。

过从岂云厌,时节忽峥嵘。

叔武守岳阳,别去方行行。

子今复之蜀,蜀道天险并。

橐中无一钱,剑外几百程。

春风卷地来,凡草犹奋荣。

如何使之人,憔悴气与形。

内富在乎我,外穷系於生。

此事久已判,努力敦诚明。

吾友黄君度,实乃浮其声。

子往从之游,切磨固相成。

sòng ān zhèng zhī shǔ
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
jiàn zhě zhì shǎo nián duō zhí qíng        xiū jiē háng ài jīng        xīn qín zǒu quán shěng suì cái diǎn míng        shě zài qióng xiàng mén miàn 西 chéng        chóu kōng ěr xīn yíng        luó cóng tóng jiān huò zào tíng        shì shí yáng shū xiàng zhí huān chéng        miào yán qián yuǎn bèi yōu méng        xiū zhǐ tiáo biān bīng        guò cóng yún yàn shí jiē zhēng róng        shū shǒu yuè yáng bié fāng háng háng        jīn zhī shǔ shǔ dào tiān xiǎn bìng        tuó zhōng qián jiàn wài bǎi chéng        chūn fēng juàn lái fán cǎo yóu fèn róng        shǐ 使 zhī rén qiáo cuì xíng        nèi zài wài qióng shēng        shì jiǔ pàn dūn chéng míng        yǒu huáng jun1 shí nǎi shēng        wǎng cóng zhī yóu qiē xiàng chéng       
热度:7 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:

安得长材护北州,暂烦儒将拥轻裘。

声名不啻一敌国,功业何须万里侯。

设馆高牙延永昼,猎场飞骑入清秋。

天枢严近恩荣重,归梦应思帝所游。

sòng zhēn gěi shì chū shǒu cháng shān
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
ān zhǎng cái běi zhōu zàn fán jiāng yōng qīng qiú        shēng míng chì guó gōng wàn hóu        shè guǎn gāo yán yǒng zhòu liè chǎng fēi qīng qiū        tiān shū yán jìn ēn róng zhòng guī mèng yīng suǒ yóu       
热度:15 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:写水|写人|写湖|西湖|江水|

吴江水好吴岫灵,吴人皙白神气清。

当须比屋皆佳器,奈何傥有名公卿。

究观是事见藏伏,例学浮图超死生,遂令才智蓄利泽,若曰不下沾四瀛。

勤师内外久著力,文字骨节初老成。

十年栖迟辇毂下,渊然澹薄无经营。

惜哉明了足见解,独擘迅翮翻青冥。

残秋忽别东南去,尘土摆落衣裾轻。

西湖胜处拂谈席,绿波画舫吾其行。

sòng qín shàng rén guī zhōng
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
jiāng shuǐ hǎo xiù líng rén bái shén qīng        dāng jiē jiā nài tǎng yǒu míng gōng qīng        jiū guān shì shì jiàn cáng xué chāo shēng suí lìng cái zhì ruò yuē xià zhān yíng        qín shī nèi wài jiǔ zhe wén jiē chū lǎo chéng        shí nián chí niǎn xià yuān rán dàn báo jīng yíng        zāi míng le jiàn jiě xùn fān qīng míng        cán qiū bié dōng nán chén bǎi luò qīng        西 shèng chù tán 绿 huà fǎng háng       
热度:9 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:写雨|写人|写云|写酒|

祖帐西郊道,川原画阁临。

烧痕经雨活,树色入溪深。

斜日明春态,孤云感客心。

何人知别意,重把酒杯斟。

sòng bié chén
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
zhàng 西 jiāo dào chuān yuán huà lín        shāo hén jīng huó shù shēn        xié míng chūn tài yún gǎn xīn        rén zhī bié zhòng jiǔ bēi zhēn       
热度:7 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:写雪|写风|写水|写鸟|写人|忧思|风俗|写云|写鱼|

风俗忧思深,在昔言汾绛。

之人隐其间,白首甘陋巷。

毕力事诗书,岂特专记诵。

编年作通记,起周迄炎宋。

甲子二十五,迴环补遗空。

予闻春秋法,尊王正一统。

维持生民纲,树立大邦栋。

上贤若游夏,鸟兽于麟凤。

三传自名家,讲解或失中。

区区休预徒,左驰困羁控。

排闢侵异端,寖久成蠹虫。

仲淹著元经,刘蕡比奴从。

去圣日弥远,斯言谁折衷。

犹胜儿女曹,烟云费嘲弄。

君於春秋学,勤劳务包综。

向时耻飞箝,画策尚禽纵。

羌戎负恩德,王师压秦雍。

边圉重疮痍,堪为贾生慟。

庙堂诛贼谋,谓与天下共。

诏书入岩穴,丐告嘉谋贡。

使者出河东,辄以姓名送。

朅来游京邑,天门如可羾。

岧嶢双浮云,下有千人{宂辱}。

扳缘逐声利,激射苟禄俸。

蹭蹬不敢前,抚心愈疑恐。

短翮无吹嘘,微芳少培拥。

客舍逼隆冬,萧条残雪冻。

悠悠晋溪上,水石挂清梦。

长谣复西归,孤怀不偶众。

身穷见节义,物由何时用。

美田随意耕,寒鱼倣经种。

夜堂素琴横,晚案青蔬供。

决然顾予别,芜音强吟讽。

持归传里閈,亦足侑罍甕。

sòng rèn shān guī dōng
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
fēng yōu shēn zài yán fén jiàng        zhī rén yǐn jiān bái shǒu gān lòu xiàng        shì shī shū zhuān sòng        biān nián zuò tōng zhōu yán sòng        jiǎ èr shí huí huán kōng        wén chūn qiū zūn wáng zhèng tǒng        wéi chí shēng mín gāng shù bāng dòng        shàng xián ruò yóu xià niǎo shòu lín fèng        sān chuán míng jiā jiǎng jiě huò shī zhōng        xiū zuǒ chí kùn kòng        pái qīn duān jìn jiǔ chéng chóng        zhòng yān zhe yuán jīng liú fèi cóng        shèng yuǎn yán shuí shé zhōng        yóu shèng ér cáo yān yún fèi cháo nòng        jun1 chūn qiū xué qín láo bāo zōng        xiàng shí chǐ fēi qián huà shàng qín zòng        qiāng róng ēn wáng shī qín yōng        biān zhòng chuāng kān wéi jiǎ shēng tòng        miào táng zhū zéi móu wèi tiān xià gòng        zhào shū yán xué gài gào jiā móu gòng        shǐ 使 zhě chū dōng zhé xìng míng sòng        qiè lái yóu jīng tiān mén gòng        tiáo yáo shuāng yún xià yǒu qiān rén { { rǒng } }        bān yuán zhú shēng shè gǒu fèng        cèng dēng gǎn qián xīn kǒng        duǎn chuī wēi fāng shǎo péi yōng        shě lóng dōng xiāo tiáo cán xuě dòng        yōu yōu jìn shàng shuǐ shí guà qīng mèng        zhǎng yáo 西 guī huái 怀 ǒu zhòng        shēn qióng jiàn jiē yóu shí yòng        měi tián suí gēng hán fǎng jīng zhǒng        táng qín héng wǎn àn qīng shū gòng        jué rán bié yīn qiáng yín fěng        chí guī chuán yòu léi wèng       
热度:11 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:写风|写花|写水|写人|

丈人几八十,岁晚益穷经。

阴阳判九六,天地环丙丁。

初若发泉穴,渐已澄沧溟。

所宝非世有,愿充天子庭。

问我久京国,鬓发何星星。

无乃矜才能,吐论生风霆。

不尔负洁修,扬眉自娉婷。

昏翳本来性,憔悴百岁形。

子知大方家,真精潜杳冥。

万花一相遇,起灭如秋萤。

而於须臾间,计较罍与瓶。

膏消见远照,水烬闻余馨。

唯公恳恳诲,敢怠拳拳听。

追思嚮践历,媿汗曾未停。

决然趋所适,金刀贵发硎。

去矣汴流驶,薰风送扬舲。

guò huáng shì láng
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
zhàng rén shí suì wǎn qióng jīng        yīn yáng pàn jiǔ liù tiān huán bǐng dīng        chū ruò quán xué jiàn chéng cāng míng        suǒ bǎo fēi shì yǒu yuàn chōng tiān tíng        wèn jiǔ jīng guó bìn xīng xīng        nǎi jīn cái néng lùn shēng fēng tíng        ěr jié xiū yáng méi pīng tíng        hūn běn lái xìng qiáo cuì bǎi suì xíng        zhī fāng jiā zhēn jīng qián yǎo míng        wàn huā xiàng miè qiū yíng        ér jiān jiào léi píng        gāo xiāo jiàn yuǎn zhào shuǐ jìn wén xīn        wéi gōng kěn kěn huì gǎn dài quán quán tīng        zhuī xiàng jiàn kuì 媿 hàn céng wèi tíng        jué rán suǒ shì jīn dāo guì xíng        biàn liú shǐ xūn fēng sòng yáng líng       
热度:8 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:写风|写花|写山|写水|写鸟|写人|写云|

名第同一籍,家园连七闽。

何为别眉字,於今十四春。

昔子补一尉,扶病走风尘。

归来解组绂,宴处頤精神。

架书括遗逸,甕酎涵清醇。

东阡与北陌,候问通殷勤。

或言疾良瘉,呼卢气益振。

或传近诗句,平淡与古邻。

语之天下事,塞耳不复闻。

宁当决引去,道固有屈伸。

嗟予仰尺禄,封仇中祕文。

天子误采拔,指名填诤臣。

力微责任重,百虑加一身。

列章乞便郡,赐告迎慈亲。

穷冬过梨岭,山蹊出幽榛。

俯深下坎井,斗起攀苍旻。

水石齧晚沙,霜风变朝皴。

粲粲涧中花,孤芳能自珍。

班班云上鸟,朝鸣亦求群。

岁晏时节动,天遥客愁新。

去子无跬步,笑语绝燕秦。

作此欲招隐,翻愧林泉人。

qiān yáng dào zhōng fèng yáng zhèng chén tóng nián
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
míng tóng jiā yuán lián mǐn        wéi bié méi jīn shí chūn        wèi bìng zǒu fēng chén        guī lái jiě yàn chù jīng shén        jià shū kuò wèng zhòu hán qīng chún        dōng qiān běi hòu wèn tōng yīn qín        huò yán liáng zhèn        huò chuán jìn shī píng dàn lín        zhī tiān xià shì sāi ěr wén        níng dāng jué yǐn dào yǒu shēn        jiē yǎng chǐ fēng chóu zhōng wén        tiān cǎi zhǐ míng tián zhèng chén        wēi rèn zhòng bǎi jiā shēn        liè zhāng biàn 便 jun4 gào yíng qīn        qióng dōng guò lǐng shān chū yōu zhēn        shēn xià kǎn jǐng dòu pān cāng mín        shuǐ shí niè wǎn shā shuāng fēng biàn cháo cūn        càn càn jiàn zhōng huā fāng néng zhēn        bān bān yún shàng niǎo cháo míng qiú qún        suì yàn shí jiē dòng tiān yáo chóu xīn        kuǐ xiào jué yàn qín        zuò zhāo yǐn fān kuì lín quán rén       
热度:14 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:写风|写山|写人|山林|

勤为浮屠人,形类心不偶。

独负山林栖,远犯风尘走。

如闻大众居,乃是贤豪薮。

专意学文章,韩编不离手。

退之所尚者,岂以言深厚。

径驰周孔域,不为杂说诱。

大凡民之生,虫豸均一丑。

圣人酌中道,君臣与夫妇。

饮食若衣冠,事行而易守。

不喜释老言,诋斥遭诬负。

子今读其书,无乃相纷纠。

学本勿学末,何为恤众口。

zèng qín shī
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
qín wéi rén xíng lèi xīn ǒu        shān lín yuǎn fàn fēng chén zǒu        wén zhòng nǎi shì xián háo sǒu        zhuān xué wén zhāng hán biān shǒu        tuì 退 zhī suǒ shàng zhě yán shēn hòu        jìng chí zhōu kǒng wéi shuō yòu        fán mín zhī shēng chóng zhì jun1 chǒu        shèng rén zhuó zhōng dào jun1 chén        yǐn shí ruò guàn shì háng ér shǒu        shì lǎo yán chì zāo        jīn shū nǎi xiàng fēn jiū        xué běn xué wéi zhòng kǒu       
热度:7 作者: [宋朝] 蔡襄
类型:

手授新书荷至情,何时仙诀得真精。

高年转觉面颜少,细字全由眼力明。

药籙谩劳分上下,丹炉终费修亏盈。

争如一语醒然悟,独葆天光不外营。

xiè ruǎn píng shì
[ [ sòng cháo ] ] cài xiāng
shǒu shòu xīn shū zhì qíng shí xiān jué zhēn jīng        gāo nián zhuǎn jiào miàn yán shǎo quán yóu yǎn míng        yào màn láo fèn shàng xià dān zhōng fèi xiū kuī yíng        zhēng xǐng rán bǎo tiān guāng wài yíng