古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写雪|写人|

若以色见我,色衰令人忘。

香为众妙宗,妙亦不在香。

乡来芸芸者,自意傲雪霜。

当斯玉立时,曾莫一在旁。

zhāng táng yīng yǒng méi shí shǒu · · shí
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
ruò jiàn shuāi lìng rén wàng        xiāng wéi zhòng miào zōng miào zài xiāng        xiāng lái yún yún zhě ào xuě shuāng        dāng shí céng zài páng       
热度:4 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写花|写水|写人|

我岂爱花者,而独爱此花。

爱之匪无人,诗且数百家。

前有水边横,后有竹外斜。

但作如是观,桃李亦可夸。

zhāng táng yīng yǒng méi shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
ài huā zhě ér ài huā        ài zhī fěi rén shī qiě shù bǎi jiā        qián yǒu shuǐ biān héng hòu yǒu zhú wài xié        dàn zuò shì guān táo kuā       
热度:8 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写人|

先人手所种,家在何处村。

自别此堂堂,不知几寒温。

盍归封植之,岁岁为此言。

老如雾中看,正恐目力昏。

zhāng táng yīng yǒng méi shí shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
xiān rén shǒu suǒ zhǒng jiā zài chù cūn        bié táng táng zhī hán wēn        guī fēng zhí zhī suì suì wéi yán        lǎo zhōng kàn zhèng kǒng hūn       
热度:6 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写山|写人|

商山皓须眉,久不见绮黄。

邂逅一笑粲,可与斯人当。

如何为林逋,托根向钱塘。

居遗兰与芷,牢愁梦沅湘。

zhāng táng yīng yǒng méi shí shǒu
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
shāng shān hào méi jiǔ jiàn huáng        xiè hòu xiào càn rén dāng        wéi lín tuō gēn xiàng qián táng        lán zhǐ láo chóu mèng yuán xiāng       
热度:6 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写风|写花|写梅|

轩窗一日粲三英,尽室无尘眼倍明。

闽粤固尝矜绝美,风骚犹未及知名。

羞将姿媚随花谱,爱伴孤高上月评。

独恨遇寒成弱植,色香殊不让梅兄。

zōng xīn bái lián yùn
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
xuān chuāng càn sān yīng jìn shì chén yǎn bèi míng        mǐn yuè cháng jīn jué měi fēng sāo yóu wèi zhī míng        xiū jiāng 姿 mèi suí huā ài bàn gāo shàng yuè píng        hèn hán chéng ruò zhí xiāng shū ràng méi xiōng       
热度:7 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写梅|

欲因旧筑倍劳形,昔在先生配二程。

梅树护持供北顾,萱堂润色作东荣。

但堪樽俎来三益,何必籓墙屏五兵。

若徙荼醾分乞我,亦令儿辈记家声。

zōng zuò zhī shí
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
yīn jiù zhù bèi láo xíng zài xiān shēng pèi èr chéng        méi shù chí gòng běi xuān táng rùn zuò dōng róng        dàn kān zūn lái sān bān qiáng píng bīng        ruò fèn lìng ér bèi jiā shēng       
热度:4 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写雪|写山|写人|写梅|

朝游山南莫北隅,修竹之下手所披。

五步一顾立不趋,柔枝弱干千万余。

粲然笑倩多新奇,岁寒安用众穉为。

惊嗟怪怪丈人行,缟衣蓝缕冰斲肌。

莓苔雪片冻不飞,玉饰其末玑衡欹。

藐姑之仙下缥缈,苍虬为驾羽葆希。

三闾大夫从女须,枯槁婵娟却并驰。

张子爱之亦既痴,人不得觑以我归。

我生自视梅孰如,光江独立儿女嗤。

年来稍稍学折枝,柰何复与此老期。

mèng lǎo méi yùn · · líng
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
cháo yóu shān nán běi xiū zhú zhī xià shǒu suǒ        róu zhī ruò gàn qiān wàn        càn rán xiào qiàn duō xīn suì hán ān yòng zhòng wéi        jīng jiē guài guài zhàng rén háng gǎo lán bīng zhuó        méi tái xuě piàn dòng fēi shì héng        miǎo zhī xiān xià piāo miǎo cāng qiú wéi jià bǎo        sān cóng gǎo chán juān què bìng chí        zhāng ài zhī chī rén guī        shēng shì méi shú guāng jiāng ér chī        nián lái shāo shāo xué shé zhī nài lǎo       
热度:3 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写雪|写山|写水|写人|美人|写梅|

望美人兮天一隅,薜萝为衣颠倒披。

水竹隔我不可趋,今我搔首三岁余。

汉庭年少六七奇,须眉皓白来何为。

我欲避寝问之道,安得玉貌生枯肌。

长翁傲睨欲奋飞,沧江钓雪蓑笠欹。

少翁顿挫卉牙角,笑齿一粲知音希。

樵家斧斤磨以须,过者万人人背驰。

梅乎梅乎我非痴,持汝二老将安归。

古来弱植刚不如,孰有妩媚为人嗤。

君不见孤竹之管求孙枝,汝盍早定归山期。

mèng lǎo méi yùn
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
wàng měi rén tiān luó wéi diān dǎo        shuǐ zhú jīn sāo shǒu sān suì        hàn tíng nián shǎo liù méi hào bái lái wéi        qǐn wèn zhī dào ān mào shēng        zhǎng wēng ào fèn fēi cāng jiāng diào xuě suō        shǎo wēng dùn cuò huì jiǎo xiào chǐ 齿 càn zhī yīn        qiáo jiā jīn guò zhě wàn rén rén bèi chí        méi méi fēi chī chí èr lǎo jiāng ān guī        lái ruò zhí gāng shú yǒu mèi wéi rén chī        jun1 jiàn zhú zhī guǎn qiú sūn zhī zǎo dìng guī shān       
热度:6 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写人|

或勤著子书,我恐落人世。

呼儿具纸笔,一岁复一岁。

sūn wěi qīng yán shí zhāng · ·
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
huò qín zhe shū kǒng luò rén shì        ér zhǐ suì suì       
热度:5 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写人|

人事尽乡曲,田租了王宫。

独於大海枯,不改古井寒。

sūn wěi qīng yán shí zhāng · ·
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
rén shì jìn xiāng tián le wáng gōng        hǎi gǎi jǐng hán