古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 林之奇
类型:

举举媚学子,居曰不吾知。

知而有不能,无乃失於欺。

不知未为患,不欺浩难期。

咄哉天下怀,何以天下为。

mèi xué
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
mèi xué yuē zhī        zhī ér yǒu néng nǎi shī        zhī wèi wéi huàn hào nán        duō zāi tiān xià huái 怀 tiān xià wéi       
热度:3 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写风|写人|

高竹碧相倚,自能发余清。

时时微风来,万叶同一声。

道污得夷理,物虚含远情。

阶前閒步人,意思何清平。

gāo zhú
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
gāo zhú xiàng néng qīng        shí shí wēi fēng lái wàn tóng shēng        dào hán yuǎn qíng        jiē qián jiān rén qīng píng       
热度:5 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写水|写人|

千江有月一一同,一月普现千江影。

谓一为月影非实,影既非实月何有。

是一即千千即一,水月究竟无实相。

随见有月月在水,亦无究竟非实者。

譬如观音妙色身,对物而见千臂眼。

於是千臂千眼中,何者为正何独非。

菩萨一体作一用,千体同是无剩法。

此水此月亦复然,照用齐行一无欠。

俯不见月仰亦无,千月阙一固不可。

上人此庵憩瓶锡,终日宴坐常湛然。

散一为千弥六虚,摄千归一不盈寸。

我知上我环堵中,能广能狭能方圆。

空诸所有何必然,作是见者名邪见。

xuě fēng cáng zhǔ shuǐ yuè
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
qiān jiāng yǒu yuè tóng yuè xiàn qiān jiāng yǐng        wèi wéi yuè yǐng fēi shí yǐng fēi shí yuè yǒu        shì qiān qiān shuǐ yuè jiū jìng shí xiàng        suí jiàn yǒu yuè yuè zài shuǐ jiū jìng fēi shí zhě        guān yīn miào shēn duì ér jiàn qiān yǎn        shì qiān qiān yǎn zhōng zhě wéi zhèng fēi        zuò yòng qiān tóng shì shèng        shuǐ yuè rán zhào yòng háng qiàn        jiàn yuè yǎng qiān yuè què        shàng rén ān píng zhōng yàn zuò cháng zhàn rán        sàn wéi qiān liù shè qiān guī yíng cùn        zhī shàng huán zhōng néng guǎng 广 néng xiá néng fāng yuán        kōng zhū suǒ yǒu rán zuò shì jiàn zhě míng xié jiàn       
热度:2 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写雨|写马|写人|读书|写草|写云|

既雨天气佳,微云淡如扫。

欲寻烟际钟,骑马河边草。

紫椹饱黄鹂,人家夏蚕老。

田妇踏缫车,隔篱语音好。

嗟我一何愚,读书浪枯槁。

不及此中人,终年客长道。

hòu chū chéng shàng zuò
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
tiān jiā wēi yún dàn sǎo        xún yān zhōng biān cǎo        zhēn bǎo huáng rén jiā xià cán lǎo        tián sāo chē yīn hǎo        jiē shū làng gǎo        zhōng rén zhōng nián zhǎng dào       
热度:2 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写风|写马|写人|写湖|

九衢尘裹无停舟,君居陋巷不出游。

满城恶少弋凫雁,对面故人风马牛。

别后天寒灯火夜,归来眠冷江湖秋。

冯欢老大食不饱,起视八荒徒蒯缑。

wén shī chuān jīng shī hái zhāng
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
jiǔ chén guǒ tíng zhōu jun1 lòu xiàng chū yóu        mǎn chéng è shǎo yàn duì miàn rén fēng niú        bié hòu tiān hán dēng huǒ guī lái mián lěng jiāng qiū        féng huān lǎo shí bǎo shì huāng kuǎi gōu       
热度:3 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写雨|写风|写山|写水|写鸟|江南|写梅|写鱼|

不羡新为赤县尹,惟羡暂向江南归。

江南羃羃梅雨时,风帆差差并鸟飞。

罾竿夹岸长若桅,水笼畜鱼鲜且肥。

家在千山古溪上,先应鼓鹊噪门扉。

sòng dōu guān nán guī
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
xiàn xīn wéi chì xiàn yǐn wéi xiàn zàn xiàng jiāng nán guī        jiāng nán méi shí fēng fān chà chà bìng niǎo fēi        zēng gān 竿 jiá àn zhǎng ruò wéi shuǐ lóng chù xiān qiě féi        jiā zài qiān shān shàng xiān yīng què zào mén fēi       
热度:2 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写雨|写人|写云|

群云雨事毕,振旅不复阵。

扫天无一尘,千里还绿润。

晨朝大明贺,沙路万蹄印。

朝元泛翠瓦,佳气去人近。

颇闻避斧扆,侑膳彻龙笋。

愿君爱物心,从此至尧舜。

bài biǎo
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
qún yún shì zhèn zhèn        sǎo tiān chén qiān hái 绿 rùn        chén cháo míng shā wàn yìn        cháo yuán fàn cuì jiā rén jìn        wén yòu shàn chè lóng sǔn        yuàn jun1 ài xīn cóng zhì yáo shùn       
热度:4 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写雨|写花|写山|写鸟|写人|相思|写湖|写草|写云|

旧闻诸李隐龙眠,伯时已老元中少。

一行作吏各天涯,故人落落疏星晓。

西山影裹识君面,碧照草江眸子瞭。

向来问道渺多岐,只今领略归玄妙。

老凤垂头噤不语,古木查牙噪春鸟。

身在幕府心江湖,左胥右律但坐啸。

第愁一叶钓渔舟,不容七尺堂堂表。

我今归卧翠谷云,君应紫禁莺花绕。

相思有梦到茅斋,细雨青灯坐林杪。

zhāng bié yuán zhōng xuān
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
jiù wén zhū yǐn lóng mián shí lǎo yuán zhōng shǎo        háng zuò tiān rén luò luò shū xīng xiǎo        西 shān yǐng guǒ shí jun1 miàn zhào cǎo jiāng móu liǎo        xiàng lái wèn dào miǎo duō zhī jīn lǐng luè guī xuán miào        lǎo fèng chuí tóu jìn chá zào chūn niǎo        shēn zài xīn jiāng zuǒ yòu dàn zuò xiào        chóu diào zhōu róng chǐ táng táng biǎo        jīn guī cuì yún jun1 yīng jìn yīng huā rào        xiàng yǒu mèng dào máo zhāi qīng dēng zuò lín miǎo       
热度:3 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写风|写马|写草|写云|

西风一叶脱,迹已不可扫。

巷有白马生,朝回焚谏草。

谁云事君难,是亦父子间。

所要功补衮,不言能犯颜。

xiè gōng dìng èr fàn qiū huái 怀
[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
西 fēng tuō sǎo        xiàng yǒu bái shēng cháo huí fén jiàn cǎo        shuí yún shì jun1 nán shì jiān        suǒ yào gōng gǔn yán néng fàn yán       
热度:4 作者: [宋朝] 林之奇
类型:写风|写人|人生|

入门投谒吏翩翩,我非欲见礼则然。

异哉宾主两无语,客起疾如走避燃。

我已不恭愧昔贤,忍使泥涂朝衣冠。

人生暂聚鸿集川,春风吹飞何后先。

[ [ sòng cháo ] ] lín zhī
mén tóu piān piān fēi jiàn rán        zāi bīn zhǔ liǎng zǒu rán        gōng kuì xián rěn shǐ 使 cháo guàn        rén shēng zàn hóng 鸿 chuān chūn fēng chuī fēi hòu xiān