古诗词大全

热度:3 作者: [明朝] 俞允文
类型:写风|江南|

月落空营旧垒低,寒风猎猎大荒西。

惊魂易断江南梦,恼杀重城未晓啼。

[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
yuè luò kōng yíng jiù lěi hán fēng liè liè huāng 西        jīng hún duàn jiāng nán mèng nǎo shā zhòng chéng wèi xiǎo       
热度:4 作者: [明朝] 俞允文
类型:写山|志士|

志士怀悾愡,容发苦见侵。

敝裘日芜秽,抱剑中夜吟。

古剑无文章,精气惟寒阴。

慷慨揽长辔,结托将远寻。

张仪犹有舌,范雎岂无心。

君家橐中装,尝卖千黄金。

得势在仓卒,昔贱今所钦。

王公命代豪,长策制妖祲。

亲承圣主顾,幕下无陆沉。

珠玉诚所希,何惧山泽深。

谅蒙知音赏,开此平生襟。

sòng shān rén míng zhī shàng dōu wáng zhōng chéng
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
zhì shì huái 怀 kōng zǒng róng jiàn qīn        qiú huì bào jiàn zhōng yín        jiàn wén zhāng jīng wéi hán yīn        kāng kǎi lǎn zhǎng pèi jié tuō jiāng yuǎn xún        zhāng yóu yǒu shé fàn xīn        jun1 jiā tuó zhōng zhuāng cháng mài qiān huáng jīn        shì zài cāng jiàn jīn suǒ qīn        wáng gōng mìng dài háo zhǎng zhì yāo jìn        qīn chéng shèng zhǔ xià chén        zhū chéng suǒ shān shēn        liàng méng zhī yīn shǎng kāi píng shēng jīn       
热度:1 作者: [明朝] 俞允文
类型:写风|写草|

威凤集珍条,积风限高翔。

巨鲲志江海,尺泽焉足量。

懿兹中林士,敷文聊颉颃。

块然寡徒偶,举足蹈峻防。

伸眉竟何阶,念之郁中肠。

抑我同心欢,乖离越他乡。

他乡三千里,道狭草木长。

白露浩已盈,但恐沾衣裳。

sòng wáng míng shàn yǒu
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
wēi fèng zhēn tiáo fēng xiàn gāo xiáng        kūn zhì jiāng hǎi chǐ yān liàng        zhōng lín shì wén liáo jié háng        kuài rán guǎ ǒu dǎo jun4 fáng        shēn méi jìng jiē niàn zhī zhōng cháng        tóng xīn huān guāi yuè xiāng        xiāng sān qiān dào xiá cǎo zhǎng        bái hào yíng dàn kǒng zhān shang       
热度:2 作者: [明朝] 俞允文
类型:写风|写山|写人|写草|写云|长城|

百里长城县,山回万壑纡。

阳坡眠觳觫,阴洞产于菟。

紫笋披云摘,青兰带草锄。

土风饶险劲,案牍少欢愉。

卓茂存心古,钟离与众殊。

名高翻忤俗,道大不因愚。

此日腾交戟,何人悔失珠。

九方沉藻镜,万匹混迍夬。

自是龙为友,无烦舄化凫。

周王求八骏,非尔欲谁须。

sòng guī kāi zhī xìn dōu yǒu yǐn kāi zhèn chuān xiān shēng
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
bǎi zhǎng chéng xiàn shān huí wàn        yáng mián yīn dòng chǎn        sǔn yún zhāi qīng lán dài cǎo chú        fēng ráo xiǎn jìn àn shǎo huān        zhuó mào cún xīn zhōng zhòng shū        míng gāo fān dào yīn        téng jiāo rén huǐ shī zhū        jiǔ fāng chén zǎo jìng wàn hún zhūn guài        shì lóng wéi yǒu fán huà        zhōu wáng qiú jun4 fēi ěr shuí       
热度:3 作者: [明朝] 俞允文
类型:写雨|写山|

春来愁雨复愁寒,此夕怜君各尽欢。

明日舟行三十里,城中山色隔城看。

sòng chù shì
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
chūn lái chóu chóu hán lián jun1 jìn huān        míng zhōu háng sān shí chéng zhōng shān chéng kàn       
热度:1 作者: [明朝] 俞允文
类型:写花|

高僧不出住花宫,百毳袈裟手自缝。

遥想千岩秋色里,六时放梵下虚空。

zèng zhēn shàng rén
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
gāo sēng chū zhù huā gōng bǎi cuì jiā shā shǒu féng        yáo xiǎng qiān yán qiū liù shí fàng fàn xià kōng       
热度:0 作者: [明朝] 俞允文
类型:写风|写花|

性公老禅僧中杰,目似青莲心似铁。

天花结鬘垂庞眉,香气随风生顶穴。

心持贝叶日千遍,手拄猢狲藤百节。

庭前柏子菩提青,阶下澄溪无恼热。

经行处处藏烟雾,生世无心路长绝。

我来兰若多年所,自笑鸠留困于此。

吾师五指能四分,僧跋时时还入耳。

何年更乞甘露偈,一洒清凉润肌髓。

zèng xìng gōng
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
xìng gōng lǎo chán sēng zhōng jié qīng lián xīn tiě        tiān huā jié mán chuí páng méi xiāng suí fēng shēng dǐng xué        xīn chí bèi qiān biàn shǒu zhǔ sūn téng bǎi jiē        tíng qián bǎi qīng jiē xià chéng nǎo        jīng háng chù chù cáng yān shēng shì xīn zhǎng jué        lái lán ruò duō nián suǒ xiào jiū liú kùn        shī zhǐ néng fèn sēng shí shí hái ěr        nián gèng gān qīng liáng rùn suǐ       
热度:2 作者: [明朝] 俞允文
类型:写人|

循吏临戎日,将军授钺朝。

胜归千里外,敌取万人骁。

玉剑秋魂冷,金镳夜壁遥。

建牙停野色,吹角动金飙。

调{?古}方疑虎,抨弦合坠雕。

平吴杜元凯,破虏霍嫖姚。

尝苦天心应,巡寒士气饶。

伫看氛祲息,还珥汉廷貂。

zèng rèn bié jià zhuó tài cāng bīng bèi
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
xún lín róng jiāng jun1 shòu yuè cháo        shèng guī qiān wài wàn rén xiāo        jiàn qiū hún lěng jīn biāo yáo        jiàn tíng chuī jiǎo dòng jīn biāo        diào { { ? ? } } fāng pēng xián zhuì diāo        píng yuán kǎi huò piáo yáo        cháng tiān xīn yīng xún hán shì ráo        zhù kàn fēn jìn hái ěr hàn tíng diāo       

热度:3 作者: [明朝] 俞允文
类型:写雨|写花|

春晴逢谷雨,泛滥绕林篁。

逐醉萦轻袂,缠花猎异香。

丛栖悬玉宇,叠构隐金房。

灵化知何术,神功寄药王。

fēng
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
chūn qíng féng fàn làn rào lín huáng        zhú zuì yíng qīng mèi chán huā liè xiāng        cóng xuán dié gòu yǐn jīn fáng        líng huà zhī shù shén gōng yào wáng       
热度:7 作者: [明朝] 俞允文
类型:写雪|写风|写花|梅花|写水|离别|杨柳|写草|写梅|写云|

长风吹高海底月,半落洮河色如雪。

胡笳写出陇头声,千声万声吹不歇。

此时都尉兵初尽,此夕单于阵方结。

沸地黄沙冻欲牢,连天白草烧难热。

玉箸啼还遍,红颜坐相诀。

《杨柳》曲中离别久,《梅花》管里音书绝。

胡笳本是从胡起,曲曲缘云咽流水。

飞入重城怨已深,听临遥塞愁应死。

谁知沙畔卷寒芦,一曲能消胆气粗。

更使胡雏双泪落,万群嘶月过飞狐。

jiā
[ [ míng cháo ] ] yǔn wén
zhǎng fēng chuī gāo hǎi yuè bàn luò táo xuě        jiā xiě chū lǒng tóu shēng qiān shēng wàn shēng chuī xiē        shí dōu wèi bīng chū jìn dān zhèn fāng jié        fèi huáng shā dòng láo lián tiān bái cǎo shāo nán        zhù hái biàn hóng yán zuò xiàng jué        yáng liǔ zhōng bié jiǔ méi huā guǎn yīn shū jué        jiā běn shì cóng yuán yún yān liú shuǐ        fēi zhòng chéng yuàn shēn tīng lín yáo sāi chóu yīng        shuí zhī shā pàn juàn hán néng xiāo dǎn        gèng shǐ 使 chú shuāng lèi luò wàn qún yuè guò fēi