古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写人|别离|杨柳|写酒|

鹊声喳喳宁有知,家人听鹊占归期。

物情固不等人事,尔意自惊思别离。

秋花粲粲正可爱,黄菊芙蓉开满枝。

春枫千树变颜色,远水静照红霞衣。

梧桐杨柳岂知数,沙步露冷银床欹。

新黄暗绿各自媚,烂漫未减春风时。

谁言秋物不可赏,人意自移随盛衰。

山田正冷酒味美,禾黍半收鸡雁肥。

霜梨野栗处处有,雪蜜荐口清香随。

乡园物物可想见,我意只随魂梦飞。

家人未用占鹊语,应到归时春亦归。

tīng què jiā rén
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
què shēng zhā zhā níng yǒu zhī jiā rén tīng què zhàn guī        qíng děng rén shì ěr jīng bié        qiū huā càn càn zhèng ài huáng róng kāi mǎn zhī        chūn fēng qiān shù biàn yán yuǎn shuǐ jìng zhào hóng xiá        tóng yáng liǔ zhī shù shā lěng yín chuáng        xīn huáng àn 绿 mèi làn màn wèi jiǎn chūn fēng shí        shuí yán qiū shǎng rén suí shèng shuāi        shān tián zhèng lěng jiǔ wèi měi shǔ bàn shōu yàn féi        shuāng chù chù yǒu xuě jiàn kǒu qīng xiāng suí        xiāng yuán xiǎng jiàn zhī suí hún mèng fēi        jiā rén wèi yòng zhàn què yīng dào guī shí chūn guī       
热度:3 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写鸟|

夜叹不为絺绤单,昼嗟不为薇蕨少。

天弓不肯射胡星,欃枪久已躔朱鸟。

徐扬复忧羽虫孽,襄汉正病昭回杳。

力能怀畏未足忧,忧在北极群阴绕。

tàn jiē
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
tàn wéi zhǐ dān zhòu jiē wéi wēi jué shǎo        tiān gōng kěn shè xīng zhàn qiāng jiǔ chán zhū niǎo        yáng yōu chóng niè xiāng hàn zhèng bìng zhāo huí yǎo        néng huái 怀 wèi wèi yōu yōu zài běi qún yīn rào       
热度:5 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雨|写云|

去年六月焦原雨,入得东州第一朝。

今日看云旧时节,又来农畔听萧萧。

nián jiǔ hàn liù yuè shí sān jìng jīn nián zǎo
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
nián liù yuè jiāo yuán dōng zhōu cháo        jīn kàn yún jiù shí jiē yòu lái nóng pàn tīng xiāo xiāo       
热度:6 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雨|写风|

密竹娟娟数十茎,旱天萧洒有高情。

风吹已送烦心醒,雨洗还供远眼清。

新笋巧穿苔石去,碎阴微破粉墙生。

应须万物冰霜后,来看琅玕色转明。

nán xuān zhú
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
zhú juān juān shù shí jīng hàn tiān xiāo yǒu gāo qíng        fēng chuī sòng fán xīn xǐng hái gòng yuǎn yǎn qīng        xīn sǔn qiǎo chuān 穿 tái shí suì yīn wēi fěn qiáng shēng        yīng wàn bīng shuāng hòu lái kàn láng gān zhuǎn míng       
热度:5 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写山|

木端青崖轩,惨淡寒日暮。

鸣鸠已安巢,飞鹊尚求树。

物情限与夺,兹理奚以据。

谅知巧者劳,岂得违所赋。

久无胸中居,颇识书上趣。

圣贤虽山丘,相望心或庶。

nán xuān
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
duān qīng xuān cǎn dàn hán        míng jiū ān cháo fēi què shàng qiú shù        qíng xiàn duó        liàng zhī qiǎo zhě láo wéi suǒ        jiǔ xiōng zhōng shí shū shàng        shèng xián suī shān qiū xiàng wàng xīn huò shù       
热度:8 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雪|写山|写水|写马|

床上不废看青山,门前便踏南涧路。

绕墙顿失车马喧,岸帻日得沧洲趣。

尝嗟秋蓬转,未有茅屋据。

对此耳目新,始觉精爽聚。

沧溟未可泛舟入,雁荡谁能胝足去。

医闾在夷蛮,罗浮苦烟雾。

子真自爱谷口家,孔丘老亦洙泗住。

吾能放意游八极,此兴久与前贤附。

悄然怪我思虑深,已欲摧倒闻猿树。

眼前了竹林扫月散絺葛,雪艇搜溪出鲂鱮。

帽尘便可临水濯,里斗何妨闭门拒。

介推母厌俗,久思颠崖住不顾。

梁鸿妻亦高,能快穿衣与藜茹。

成家傥已嫁诸妹,有立不忧吾弟孺。

攘攘天地间,万类歹好恶。

欢合无一非,睽穷有百牾。

吾独安能逐毛发,饮泉食力从所慕。

nán yuán zhuāng
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
chuáng shàng fèi kàn qīng shān mén qián biàn 便 nán jiàn        rào qiáng dùn shī chē xuān àn cāng zhōu        cháng jiē qiū péng zhuǎn wèi yǒu máo        duì ěr xīn shǐ jiào jīng shuǎng        cāng míng wèi fàn zhōu yàn dàng shuí néng zhī        zài mán luó yān        zhēn ài kǒu jiā kǒng qiū lǎo zhū zhù        néng fàng yóu xìng jiǔ qián xián        qiāo rán guài shēn cuī dǎo wén yuán shù        yǎn qián le zhú lín sǎo yuè sàn zhǐ xuě tǐng sōu chū fáng        mào chén biàn 便 lín shuǐ zhuó dòu fáng mén        jiè tuī yàn jiǔ diān zhù        liáng hóng 鸿 gāo néng kuài chuān 穿        chéng jiā tǎng jià zhū mèi yǒu yōu        rǎng rǎng tiān jiān wàn lèi dǎi hǎo è        huān fēi kuí qióng yǒu bǎi        ān néng zhú máo yǐn quán shí cóng suǒ       
热度:7 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雨|写风|写花|写水|长江|写人|美人|写雷|写湖|春雨|少年|写酒|

二月南湖春雨多,春风荡漾吹湖波。

著红少年里中出,百金市上裁轻罗。

插花步步行看影,手中掉旅唱吴歌。

放船纵櫂鼓声促,蛟龙擘水争驰逐。

倏亲忽远谁可追,朝在西城暮南溪。

夺标得隽唯恐迟,雷辍电激使人迷。

红帘彩舫观者多,美人坐上扬双蛾。

断瓶取酒饮如水,盘中白笋兼青螺}。

生长江湖乐卑湿,不信中州天气和。

nán háng èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
èr yuè nán chūn duō chūn fēng dàng yàng chuī        zhe hóng shǎo nián zhōng chū bǎi jīn shì shàng cái qīng luó        chā huā háng kàn yǐng shǒu zhōng diào chàng        fàng chuán zòng zhào shēng jiāo lóng shuǐ zhēng chí zhú        shū qīn yuǎn shuí zhuī cháo zài 西 chéng nán        duó biāo jun4 wéi kǒng chí léi chuò diàn shǐ 使 rén        hóng lián cǎi fǎng guān zhě duō měi rén zuò shàng yáng shuāng é        duàn píng jiǔ yǐn shuǐ pán zhōng bái sǔn jiān qīng luó } }        shēng zhǎng jiāng bēi shī 湿 xìn zhōng zhōu tiān       
热度:6 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写风|写花|写山|写水|写鸟|写人|溪水|写湖|

东南溪水来何长,若耶清明宜靓妆。

南湖一吸三百里,古人已疑行镜里。

春风来吹不生波,秀壁如奁四边起。

蒲芽荇蔓自相依,踯躅夭桃开满枝。

求群白鸟映沙去,接翼黄鹂穿树飞。

我坐荒城苦卑湿,春至花开曾未知。

荡桨如从武陵入,千花百覃使人迷。

山回水转不知远,手中红螺岂须劝。

轻舟短楫此溪人,相要水上亦湔裙。

家住横塘散时晚,分明笑语隔溪闻。

nán háng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
dōng nán shuǐ lái zhǎng ruò qīng míng liàng zhuāng        nán sān bǎi rén háng jìng        chūn fēng lái chuī shēng xiù lián biān        xìng màn xiàng zhí zhú yāo táo kāi mǎn zhī        qiú qún bái niǎo yìng shā jiē huáng chuān 穿 shù fēi        zuò huāng chéng bēi shī 湿 chūn zhì huā kāi céng wèi zhī        dàng jiǎng cóng líng qiān huā bǎi tán shǐ 使 rén        shān huí shuǐ zhuǎn zhī yuǎn shǒu zhōng hóng luó quàn        qīng zhōu duǎn rén xiàng yào shuǐ shàng jiān qún        jiā zhù héng táng sàn shí wǎn fèn míng xiào wén       
热度:5 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写花|写人|写云|

修竹长松十里阴,任敦烧药洞门深。

独闚金版惊人语,能到青霞出世心。

鸡犬亦随云外去,蓬瀛何必海中寻。

丹楼碧阁唐朝寺,钟呗香花满旧林。

shēng shān líng yán
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
xiū zhú zhǎng sōng shí yīn rèn dūn shāo yào dòng mén shēn        kuī jīn bǎn jīng rén néng dào qīng xiá chū shì xīn        quǎn suí yún wài péng yíng hǎi zhōng xún        dān lóu táng cháo zhōng bei xiāng huā mǎn jiù lín       
热度:3 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雪|写花|写雷|

玉虬垂处雪花翻,四季雷声六月寒。

凭槛未穷千丈势,请从岩下举头看。

qiān zhàng yán bào
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
qiú chuí chù xuě huā fān léi shēng liù yuè hán        píng kǎn wèi qióng qiān zhàng shì qǐng cóng yán xià tóu kàn