古诗词大全

热度:7 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写花|

河流索槛色辉辉,无数幽禽入镜飞。

已映渚花红四出,更涵沙柳翠相围。

不欺毫发公虽有,太尽妍媸道恐非。

自笑病容随步见,未衰华发满缁衣。

zhào yǐng tíng
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
liú suǒ kǎn huī huī shù yōu qín jìng fēi        yìng zhǔ huā hóng chū gèng hán shā liǔ cuì xiàng wéi        háo gōng suī yǒu tài jìn yán chī dào kǒng fēi        xiào bìng róng suí jiàn wèi shuāi huá mǎn       
热度:7 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写鸟|写雷|写云|写塔|

法定禅房临峭合,辟支灵塔冠层峦。

轩窗势耸云林合,钟磬声高鸟道盘。

白鹤已飞泉自涌,青龙无迹洞常寒。

更闻雷远相从乐,世道嚣尘岂可干。

líng yán jiān jiǎn zhòng yuán zhǎng lǎo èr liú shì
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
dìng chán fáng lín qiào zhī líng guàn céng luán        xuān chuāng shì sǒng yún lín zhōng qìng shēng gāo niǎo dào pán        bái fēi quán yǒng qīng lóng dòng cháng hán        gèng wén léi yuǎn xiàng cóng shì dào xiāo chén gàn       
热度:4 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雪|写山|写人|

飞泉一支天上来,寒影沉沉泻龙穴。

山灵欲以怪动人,山路先冬积雪雪。

bào quán
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
fēi quán zhī tiān shàng lái hán yǐng chén chén xiè lóng xué        shān líng guài dòng rén shān xiān dōng xuě xuě       
热度:13 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写马|写人|岁月|

衡湘有寇未诛剪,杀气凛凛围江浔。

北兵居南匪便习,若以大舶乘高岑。

伧人操兵快如鹘,千百其旅巢深林。

超突溪崖出又伏,势变不易施戈镡。

能者张弓入城郭,连邑累镇遭驱侵。

群党争夸杀吏士,白骨弃野谁棺衾。

貔貅数万直何用,月费空已逾千金。

楚为贫乡乃其素,应此调发宁能禁。

捷如马援不得志,强曳两足登嵚崟乌蚁睢盱倚岩险,此虏难胜端非今。

较然大体著方册,唯用守长怀其心。

祝良张侨乃真选,李瑑道古徒为擒。

呜呼庙堂不慎择,彼士龊龊何能任。

大中咸通乃商鉴,养以岁月其忧深。

愿书此语致太史,献之以补丹扆箴。

xiāng kòu
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
héng xiāng yǒu kòu wèi zhū jiǎn shā lǐn lǐn wéi jiāng xún        běi bīng nán fěi biàn 便 ruò chéng gāo cén        chen rén cāo bīng kuài qiān bǎi cháo shēn lín        chāo chū yòu shì biàn shī tán        néng zhě zhāng gōng chéng guō lián lèi zhèn zāo qīn        qún dǎng zhēng kuā shā shì bái shuí guān qīn        xiū shù wàn zhí yòng yuè fèi kōng qiān jīn        chǔ wéi pín xiāng nǎi yīng diào níng néng jìn        jié yuán zhì qiáng liǎng dēng qīn yín suī yán xiǎn nán shèng duān fēi jīn        jiào rán zhe fāng wéi yòng shǒu zhǎng huái 怀 xīn        zhù liáng zhāng qiáo nǎi zhēn xuǎn zhuàn dào wéi qín        miào táng shèn shì chuò chuò néng rèn        zhōng xián tōng nǎi shāng jiàn yǎng suì yuè yōu shēn        yuàn shū zhì tài shǐ xiàn zhī dān zhēn       
热度:2 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雨|写风|写花|写山|写人|写草|

军南古原行数里,忽见峻岭横千寻。

谁开一径破苍翠,对植松柏何森森。

危根自迸古崖出,老色不畏莓苔侵。

修竹整整俨朝士,下荫石齿明如金。

遂登半岭望城郭,但见积霭索江浔。

冈陵稍转露楼阁,沙莽忽尽横园林。

秋光已逼花草歇,寒气况乘岩谷深。

我驰轻舆岂知倦,倏忽遂觉穷嵚崟。

龙门谁来此中凿,玉简不记何年沉。

泉声可听真众籁,泉意欲写无瑶琴。

斗回地势一如削,{左禾右罢}稏百顷黄差参。

横开三门两出路,却立两殿当崖阴。

深廊千步抵岩腹,桀木万本摩天心。

碑文磊嵬气不俗,笔画缥缈工非今。

世传仙人家此地,天风泠泠吹我襟。

今人岂解不老术,可怪绿发常盈簪。

根源分明我能说,一室倾里轮琅琳。

相高既不拥耒耜,方壮又不持戈镡。

我丁轗轲岂暇议,直喜虚旷开烦襟。

清谣出口若先构,白洒到手无停斟。

山人执袂与我语,留我馈我山中禽。

玲珑当窗急雨洒,窈窕隔溪孤笛吟。

未昏已移就明烛,病骨夜宿添重衾。

神醒气王目无睡,到晓独爱流泉音。

起来身去接尘事,片心未省忘登临。

yóu shān
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
jun1 nán yuán háng shù jiàn jun4 lǐng héng qiān xún        shuí kāi jìng cāng cuì duì zhí sōng bǎi sēn sēn        wēi gēn bèng chū lǎo wèi méi tái qīn        xiū zhú zhěng zhěng yǎn cháo shì xià yīn shí chǐ 齿 míng jīn        suí dēng bàn lǐng wàng chéng guō dàn jiàn ǎi suǒ jiāng xún        gāng líng shāo zhuǎn lóu shā mǎng jìn héng yuán lín        qiū guāng huā cǎo xiē hán kuàng chéng yán shēn        chí qīng zhī juàn shū suí jiào qióng qīn yín        lóng mén shuí lái zhōng záo jiǎn nián chén        quán shēng tīng zhēn zhòng lài quán xiě yáo qín        dòu huí shì xuē { { zuǒ yòu } } bǎi qǐng huáng chà cān        héng kāi sān mén liǎng chū què liǎng diàn 殿 dāng yīn        shēn láng qiān yán jié wàn běn tiān xīn        bēi wén lěi wéi huà piāo miǎo gōng fēi jīn        shì chuán xiān rén jiā tiān fēng líng líng chuī jīn        jīn rén jiě lǎo shù guài 绿 cháng yíng zān        gēn yuán fèn míng néng shuō shì qīng lún láng lín        xiàng gāo yōng lěi fāng zhuàng yòu chí tán        dīng kǎn xiá zhí kuàng kāi fán jīn        qīng yáo chū kǒu ruò xiān gòu bái dào shǒu tíng zhēn        shān rén zhí mèi liú kuì shān zhōng qín        líng lóng dāng chuāng yǎo tiǎo yín        wèi hūn jiù míng zhú bìng xiǔ 宿 tiān zhòng qīn        shén xǐng wáng shuì dào xiǎo ài liú quán yīn        lái shēn jiē chén shì piàn xīn wèi shěng wàng dēng lín       
热度:4 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雨|写风|山水|写山|写水|写云|

方舟下秋濑,已远汉南城。

念昔在郡日,苦为尘网婴。

低心就薄禄,实负山水情。

鹿门最秀发,十里行松柽。

宿幌白云影,入窗流水声。

庞公昔抱道,遯世此躬耕。

风雨塞天地,伺晨独先鸣。

故岩但闻说,已觉醒朝酲。

及兹道途出,谓谐猿鹤迎。

顾值深泞阻,独怜幽思并。

不踏苏岭石,虚作襄阳行。

yóu 鹿 mén guǒ
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
fāng zhōu xià qiū lài yuǎn hàn nán chéng        niàn zài jun4 wéi chén wǎng yīng        xīn jiù báo shí shān shuǐ qíng        鹿 mén zuì xiù shí háng sōng chēng        xiǔ 宿 huǎng bái yún yǐng chuāng liú shuǐ shēng        páng gōng bào dào dùn shì gōng gēng        fēng sāi tiān chén xiān míng        yán dàn wén shuō jiào xǐng cháo chéng        dào chū wèi xié yuán yíng        zhí shēn nìng lián yōu bìng        lǐng shí zuò xiāng yáng háng       
热度:4 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写风|写山|写鸟|写云|

候潮动鸣舻,出浦纵方舟。

举箔见兹山,岿然峙中流。

朱堂出烟雾,缥缈若瀛洲。

十年入梦想,一日恣寻游。

屐屦上层阁,披襟当九秋。

地势已潇洒,风飙更飕飕。

远挹蜀浪来,旁临沧海浮。

壶觞对京口,笑语落扬州。

久闻神龙伏,况睹鸷鸟投。

行缘石径尽,却倚岩房幽。

颇谐云林思,顿豁尘土忧。

昏钟满江路,归榜尚夷犹。

yóu jīn shān zuò
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
hòu cháo dòng míng chū zòng fāng zhōu        jiàn shān kuī 岿 rán zhì zhōng liú        zhū táng chū yān piāo miǎo ruò yíng zhōu        shí nián mèng xiǎng xún yóu        shàng céng jīn dāng jiǔ qiū        shì xiāo fēng biāo gèng sōu sōu        yuǎn shǔ làng lái páng lín cāng hǎi        shāng duì jīng kǒu xiào luò yáng zhōu        jiǔ wén shén lóng kuàng zhì niǎo tóu        háng yuán shí jìng jìn què yán fáng yōu        xié yún lín dùn huō chén yōu        hūn zhōng mǎn jiāng guī bǎng shàng yóu       
热度:6 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写山|写水|写人|写湖|往事|写酒|

篮舆朝出踏轻尘,拂面毵毵柳色新。

曲水岂能留往事,南湖空解照行人。

最宜灵运登山屐,不负渊明漉酒巾。

老去飘零心未折,暂须同醉海边春。

yóu tiān zhāng
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
lán cháo chū qīng chén miàn sān sān liǔ xīn        shuǐ néng liú wǎng shì nán kōng jiě zhào háng rén        zuì líng yùn dēng shān yuān míng jiǔ jīn        lǎo piāo líng xīn wèi shé zàn tóng zuì hǎi biān chūn       
热度:6 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雪|写风|写山|写梅|

虞寄庵余藓径通,满山台殿出青红。

难逢堆案文书少,偶见凭栏笑语同。

梅粉巧含溪上雪,柳黄微破日边风。

从今准拟频行乐,日伴樽前白发翁。

yóu dōng shān shì
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
ān xiǎn jìng tōng mǎn shān tái diàn 殿 chū qīng hóng        nán féng duī àn wén shū shǎo ǒu jiàn píng lán xiào tóng        méi fěn qiǎo hán shàng xuě liǔ huáng wēi biān fēng        cóng jīn zhǔn pín háng bàn zūn qián bái wēng       
热度:8 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写雪|写风|写山|写水|

百级危梯屈曲成,栏干朱碧半空横。

天垂远水秋容静,雪压群山霁色明。

海燕力穷飞不到,郊园阴合坐犹清。

风前有客须留醉,莫放归时月满城。

qīng fēng
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
bǎi wēi chéng lán gàn zhū bàn kōng héng        tiān chuí yuǎn shuǐ qiū róng jìng xuě qún shān míng        hǎi yàn qióng fēi dào jiāo yuán yīn zuò yóu qīng        fēng qián yǒu liú zuì fàng guī shí yuè mǎn chéng