古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写风|写水|道士|写鱼|

再为会稽行,聊问会稽美。

禹穴迁所探,秦望斯所纪。

年代已浸深,书碑必亡矣。

剡溪有樵风,其事恐非是。

买臣千载後,得无负薪子。

黄庭昔换鹅,道士傥不死。

行当访其真,愿以鹅报尔。

慎勿笑我痴,万事难可拟。

摘笋复盈檐,缗鱼新出水。

此又食之珍,因书悉条理。

chén diàn 殿 chéng qiān pàn yuè zhōu
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
zài wéi huì háng liáo wèn huì měi        xué qiān suǒ tàn qín wàng suǒ        nián dài jìn shēn shū bēi wáng        yǎn yǒu qiáo fēng shì kǒng fēi shì        mǎi chén qiān zǎi hòu xīn        huáng tíng huàn é dào shì tǎng        háng dāng fǎng 访 zhēn yuàn é bào ěr        shèn xiào chī wàn shì nán        zhāi sǔn yíng yán mín xīn chū shuǐ        yòu shí zhī zhēn yīn shū tiáo       
热度:4 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写风|写水|写云|

知君归去心,已逐秋风起。

明发登太行,远望将汾水。

蔼蔼白云下,吾亲正居此。

拜庆曷为荣,新除一官美。

chén guī jìn bìng zhōu
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
zhī jun1 guī xīn zhú qiū fēng        míng dēng tài háng yuǎn wàng jiāng fén shuǐ        ǎi ǎi bái yún xià qīn zhèng        bài qìng wéi róng xīn chú guān měi       
热度:4 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写湖|

昔乘野艇向湖上,泊岸去寻高士初。

折竹压篱曾碍过,却寻松下到茅庐。

duì xuě wǎng suì qián táng 西 fǎng 访 lín sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
chéng tǐng xiàng shàng àn xún gāo shì chū        shé zhú céng ài guò què xún sōng xià dào máo       
热度:5 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写花|

新花朝竟妍,故花色憔悴。

明日花更开,新花何以异。

duì huā yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
xīn huā cháo jìng yán huā qiáo cuì        míng huā gèng kāi xīn huā       
热度:6 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写雪|怀远|

穷腊一尺雪,跨春气逾严。

童仆苦病瘃,庭户无与杴。

日消夜复冻,霰积泥相腌。

懒出独怀远,何由寄江帆。

duì cán xuě huái 怀 ōu yáng yǒng shū
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
qióng chǐ xuě kuà chūn yán        tóng bìng zhú tíng qiān        xiāo dòng xiàn xiàng yān        lǎn chū huái 怀 yuǎn yóu jiāng fān       
热度:6 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写山|悲哀|

山邮虽禁火,岭树自生烟。

鸣咽同归橹,悲哀欲问天。

泣亲非泣玉,流泪剧流泉。

春鮆横刀脍,何心更食鲜。

hán shí guò jīng shān
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
shān yóu suī jìn huǒ lǐng shù shēng yān        míng yān tóng guī bēi āi wèn tiān        qīn fēi liú lèi liú quán        chūn héng dāo kuài xīn gèng shí xiān       
热度:4 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写雨|写花|

一百五将近,千门烟火微。

闲过少傅宅,喜见老莱衣。

晚雨竹间霁,春禽花上飞。

禅庭清溜满,幽兴自忘归。

hán shí qián péi shēn yuǎn yóu yuàn
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
bǎi jiāng jìn qiān mén yān huǒ wēi        xián guò shǎo zhái jiàn lǎo lái        wǎn zhú jiān chūn qín huā shàng fēi        chán tíng qīng liū mǎn yōu xìng wàng guī       
热度:6 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写雨|写风|写山|写水|写云|写酒|

坟冢遍青山,高低占原谷。

向来路已荒,今迷问樵牧。

涉水到云林,隔岗闻近哭。

沃酒白杨下,悲风何飋飋。

雨止梨园残,鸠声在茅屋。

hán shí
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
fén zhǒng biàn qīng shān gāo zhàn yuán        xiàng lái huāng jīn wèn qiáo        shè shuǐ dào yún lín gǎng wén jìn        jiǔ bái yáng xià bēi fēng        zhǐ yuán cán jiū shēng zài máo       
热度:5 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写人|

畦蔬收莫晚,圃吏已能使。

根脆土将冻,叶萎霜渐浓。

不应虚匕筹,还得间庖饔。

旨蓄诗人咏,从来用御冬。

hán cài
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
shū shōu wǎn néng shǐ 使        gēn cuì jiāng dòng wěi shuāng jiàn nóng        yīng chóu hái jiān páo yōng        zhǐ shī rén yǒng cóng lái yòng dōng       
热度:8 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写风|写草|

寒草才变枯,陈根已含绿。

始知天地仁,谁道风霜酷。

hán cǎo
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
hán cǎo cái biàn chén gēn hán 绿        shǐ zhī tiān rén shuí dào fēng shuāng