古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 苏辙
类型:失意|

南园地性恶,双柏不得长。

蓬麻春始生,今已满一丈。

柏生嗟几年,失意自栖怆。

有子压枝低,已老非少壮。

尤柏柏已冤,尤地亦恐妄。

两既无所尤,高枝几时放。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhé
nán yuán xìng è shuāng bǎi zhǎng        péng chūn shǐ shēng jīn mǎn zhàng        bǎi shēng jiē nián shī chuàng        yǒu zhī lǎo fēi shǎo zhuàng        yóu bǎi bǎi yuān yóu kǒng wàng        liǎng suǒ yóu gāo zhī shí fàng       
热度:6 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写雨|年华|妇女|

吾兄客关中,果羸施吾宇。

兄虽未得还,我岂如妇女。

呦呦感微物,涕泗若零雨。

但爱果羸茎,屈曲上墙堵。

朝见缘墙头,莫已过墙去。

物生随年华,还日何足数。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu · · liù
[ [ sòng cháo ] ] zhé
xiōng guān zhōng guǒ léi shī        xiōng suī wèi hái        yōu yōu gǎn wēi ruò líng        dàn ài guǒ léi jīng shàng qiáng        cháo jiàn yuán qiáng tóu guò qiáng        shēng suí nián huá hái shù       
热度:1 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写花|写水|写草|

牵牛非佳花,走蔓入荒榛。

开花荒榛上,不见细蔓身。

谁翦薄素纱,浸之青蓝盆。

水浅浸不尽,下余一寸银。

嗟尔危弱草,岂能凌霜晨。

物性有禀受,安问秋与春。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhé
qiān niú fēi jiā huā zǒu màn huāng zhēn        kāi huā huāng zhēn shàng jiàn màn shēn        shuí jiǎn báo shā jìn zhī qīng lán pén        shuǐ qiǎn jìn jìn xià cùn yín        jiē ěr wēi ruò cǎo néng líng shuāng chén        xìng yǒu bǐng shòu ān wèn qiū chūn       
热度:1 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写草|

室幽来客稀,尘土积不扫。

邻翁笑我拙,教我种藂草。

经霜斫为簪,不让秋竹好。

始生如一毛,张王忽侵道。

鉏耰禁芟斸,爱惜待枯槁。

有用皆勿轻,吾师灌园老。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhé
shì yōu lái chén sǎo        lín wēng xiào zhuō jiāo zhǒng cóng cǎo        jīng shuāng zhuó wéi zān ràng qiū zhú hǎo        shǐ shēng máo zhāng wáng qīn dào        chú yōu jìn shān zhú ài dài gǎo        yǒu yòng jiē qīng shī guàn yuán lǎo       
热度:3 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写花|年华|

堂後病石榴,及时亦开花。

身病花不齐,火候渐已差。

芳心竟未已,新萼缀枯槎。

谁言石榴病,乃久占年华。

邻家花最盛,早发岂容遮。

残红已零落,婀娜子如瓜。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu · · sān
[ [ sòng cháo ] ] zhé
táng hòu bìng shí liú shí kāi huā        shēn bìng huā huǒ hòu jiàn chà        fāng xīn jìng wèi xīn è zhuì chá        shuí yán shí liú bìng nǎi jiǔ zhàn nián huá        lín jiā huā zuì shèng zǎo róng zhē        cán hóng líng luò ē guā       
热度:7 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写马|写人|写梅|写酒|

蒲桃不禁冬,屈盘似无气。

春来乘盛阳,覆架青绫被。

龙髯乱无数,马乳垂至地。

初如早梅酸,晚作醲酪味。

谁能酿为酒,为尔架前醉。

满斗不与人,凉州几时致。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] zhé
táo jìn dōng pán        chūn lái chéng shèng yáng jià qīng líng bèi        lóng rán luàn shù chuí zhì        chū zǎo méi suān wǎn zuò nóng lào wèi        shuí néng niàng wéi jiǔ wéi ěr jià qián zuì        mǎn dòu rén liáng zhōu shí zhì       
热度:3 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写山|写水|溪水|

芦生井栏上,萧骚大如竹。

移来种堂下,何尔短局促。

茎青甲未解,枯叶已可束。

芦根爱溪水,余润长鲜绿。

强移性不遂,灌水恼僮仆。

晡日下西山,汲者汗盈掬。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhé
shēng jǐng lán shàng xiāo sāo zhú        lái zhǒng táng xià ěr duǎn        jīng qīng jiǎ wèi jiě shù        gēn ài shuǐ rùn zhǎng xiān 绿        qiáng xìng suí guàn shuǐ nǎo tóng        xià 西 shān zhě hàn yíng       
热度:5 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写雪|写风|写人|

寒地竹不生,虽生常若病。

斸根种幽砌,开叶何已猛。

婵娟冰雪姿,散乱风日影。

繁华见孤淡,一个敌千顷。

饮人忆江上,森耸缘崖劲。

无风箨自飘,策策鸣荒径。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhé
hán zhú shēng suī shēng cháng ruò bìng        zhú gēn zhǒng yōu kāi měng        chán juān bīng xuě 姿 sàn luàn fēng yǐng        fán huá jiàn dàn qiān qǐng        yǐn rén jiāng shàng sēn sǒng yuán jìn        fēng tuò piāo míng huāng jìng       
热度:36 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写雨|写雪|写风|写花|写山|写水|写马|写人|年华|妇女|美女|失意|溪水|日出|写草|写梅|写酒|

萱草朝始开,呀然黄鹄觜。

仰吸日出光,口中烂如绮。

纤纤吐须鬣,冉冉随风哆。

朝阳未上轩,粲粲幽闲女。

美女生山谷,不解歌与舞。

君看野草花,可以解忧悴。

寒地竹不生,虽生常若病。

劚根种幽砌,开叶何已猛。

婵娟冰雪姿,散乱风日影。

繁华见孤淡,一个敌千顷。

令人忆江上,森耸缘崖劲。

无风箨自飘,策策鸣荒迳。

芦生井栏上,萧骚大如竹。

移来种堂下,何尔短局促。

茎青甲未解,枯叶已可束。

芦根爱溪水,余润长鲜绿。

强移性不遂,灌水恼僮仆。

晡日下西山,汲者汗盈掬。

堂后病石榴,及时亦开花。

身病花不齐,火候渐已差。

芳心竟未已,新萼缀枯槎。

谁言石榴病,乃久占年华。

邻家花最盛,早发岂容遮。

残红已零落,婀娜子如瓜。

蒲桃不禁冬,屈盘似无气。

春来乘盛阳,覆架青绫被。

龙髯乱无数,马乳垂至地。

初如早梅酸,晚作醲酪味。

谁能酿为酒,为尔架前醉。

满斗不与人,凉州几时致。

室幽来客稀,尘土积不扫。

邻翁笑我拙,教我种藂草。

经霜斫为彗,不让秋竹好。

始生如一毛,张王忽侵道。

鉏櫌禁芟劚,爱惜待枯槁。

有用皆勿轻,吾师灌园老。

吾兄客关中,果裸施吾宇。

兄虽未得还,我岂如妇女。

呦呦感微物,涕泗若零雨。

但爱果裸茎,屈曲上墙堵。

朝见缘墙头,莫已过墙去。

物生随年华,还日何足数。

牵牛非佳花,走蔓入荒榛。

开花荒榛上,不见细蔓身。

谁翦薄素纱,浸之青蓝盆。

水浅浸不尽,下余一寸根。

嗟尔脆弱草,岂能凌霜晨。

物性有禀受,安问秋与春。

南园地性恶,双柏不得长。

蓬麻春始生,今已满一丈。

柏生嗟几年,失意自凄怆。

有子压枝低,已老非少壮。

尤柏柏已冤,尤地亦恐妄。

两既无所尤,高枝几时放。

葵花开已阑,结子压枝重。

长条困风雨,倒卧枕丘垄。

忆初始放花,岌岌旌节耸。

得时能几时,狼籍成荒冗。

浮根不任雪,采剥收遗种。

未忍焚枯茎,积叠墙角拥。

yuán zhōng suǒ yǒu shí shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
xuān cǎo cháo shǐ kāi ya rán huáng        yǎng chū guāng kǒu zhōng làn        xiān xiān liè rǎn rǎn suí fēng duō        cháo yáng wèi shàng xuān càn càn yōu xián        měi shēng shān jiě        jun1 kàn cǎo huā jiě yōu cuì        hán zhú shēng suī shēng cháng ruò bìng        zhú gēn zhǒng yōu kāi měng        chán juān bīng xuě 姿 sàn luàn fēng yǐng        fán huá jiàn dàn qiān qǐng        lìng rén jiāng shàng sēn sǒng yuán jìn        fēng tuò piāo míng huāng jìng        shēng jǐng lán shàng xiāo sāo zhú        lái zhǒng táng xià ěr duǎn        jīng qīng jiǎ wèi jiě shù        gēn ài shuǐ rùn zhǎng xiān 绿        qiáng xìng suí guàn shuǐ nǎo tóng        xià 西 shān zhě hàn yíng        táng hòu bìng shí liú shí kāi huā        shēn bìng huā huǒ hòu jiàn chà        fāng xīn jìng wèi xīn è zhuì chá        shuí yán shí liú bìng nǎi jiǔ zhàn nián huá        lín jiā huā zuì shèng zǎo róng zhē        cán hóng líng luò ē guā        táo jìn dōng pán        chūn lái chéng shèng yáng jià qīng líng bèi        lóng rán luàn shù chuí zhì        chū zǎo méi suān wǎn zuò nóng lào wèi        shuí néng niàng wéi jiǔ wéi ěr jià qián zuì        mǎn dòu rén liáng zhōu shí zhì        shì yōu lái chén sǎo        lín wēng xiào zhuō jiāo zhǒng cóng cǎo        jīng shuāng zhuó wéi huì ràng qiū zhú hǎo        shǐ shēng máo zhāng wáng qīn dào        chú yōu jìn shān zhú ài dài gǎo        yǒu yòng jiē qīng shī guàn yuán lǎo        xiōng guān zhōng guǒ luǒ shī        xiōng suī wèi hái        yōu yōu gǎn wēi ruò líng        dàn ài guǒ luǒ jīng shàng qiáng        cháo jiàn yuán qiáng tóu guò qiáng        shēng suí nián huá hái shù        qiān niú fēi jiā huā zǒu màn huāng zhēn        kāi huā huāng zhēn shàng jiàn màn shēn        shuí jiǎn báo shā jìn zhī qīng lán pén        shuǐ qiǎn jìn jìn xià cùn gēn        jiē ěr cuì ruò cǎo néng líng shuāng chén        xìng yǒu bǐng shòu ān wèn qiū chūn        nán yuán xìng è shuāng bǎi zhǎng        péng chūn shǐ shēng jīn mǎn zhàng        bǎi shēng jiē nián shī chuàng        yǒu zhī lǎo fēi shǎo zhuàng        yóu bǎi bǎi yuān yóu kǒng wàng        liǎng suǒ yóu gāo zhī shí fàng        kuí huā kāi lán jié zhī zhòng        zhǎng tiáo kùn fēng dǎo zhěn qiū lǒng        chū shǐ fàng huā jīng jiē sǒng        shí néng shí láng chéng huāng rǒng        gēn rèn xuě cǎi bāo shōu zhǒng        wèi rěn fén jīng dié qiáng jiǎo yōng       
热度:9 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写风|写水|写雷|

剑气夜干斗,精诚初莫隔。

全身寄狱户,隐约还自得。

张雷彼知我,勉为汝一出。

腰间杂环佩,亦既报之德。

凛凛天地间,要非手中物。

跃入延平水,三日飞霹雳。

出当乘风雷,归当卧泉石。

千年故穴在,三叹泉上客。

fēng chéng jiàn
[ [ sòng cháo ] ] zhé
jiàn gàn dòu jīng chéng chū        quán shēn yǐn yuē hái        zhāng léi zhī miǎn wéi chū        yāo jiān huán pèi bào zhī        lǐn lǐn tiān jiān yào fēi shǒu zhōng        yuè yán píng shuǐ sān fēi        chū dāng chéng fēng léi guī dāng quán shí        qiān nián xué zài sān tàn quán shàng