古诗词大全

热度:128 作者: [唐朝] 贺知章
类型:写云|

穆穆天子,告成岱宗。

大裘如濡,执珽有颙. 乐以平志,礼以和容。

上帝临我,云胡肃邕。

táng chán shè shǒu zhāng
[ [ táng cháo ] ] zhī zhāng
tiān , , gào chéng dài zōng       
qiú , , zhí tǐng yǒu . .        píng zhì , , róng       
shàng lín , , yún yōng
热度:114 作者: [唐朝] 贺知章
类型:

惟以明发,有怀载殷。

乐盈而反,礼顺其禋。

立清以献,荐欲是亲。

於穆不已,裒对斯臻。

táng chán shè shǒu zhāng shòu 寿
[ [ táng cháo ] ] zhī zhāng
wéi míng , , yǒu huái 怀 zǎi yīn       
yíng ér fǎn , , shùn yīn       
qīng xiàn , , jiàn shì qīn       
, , póu duì zhēn
热度:158 作者: [唐朝] 贺知章
类型:

夙夜宥密,不敢宁宴。

五齐既陈,八音在县。

粢盛以絜,房俎斯荐。

惟德惟馨,尚兹克遍。

táng chán shè shǒu zhāng yōng
[ [ táng cháo ] ] zhī zhāng
yòu , , gǎn níng yàn       
chén , , yīn zài xiàn       
shèng jié , , fáng jiàn       
wéi wéi xīn , , shàng biàn
热度:136 作者: [唐朝] 贺知章
类型:

黄祇是祗,我其夙夜。

夤畏诚絜,匪遑宁舍。

礼以琮玉,荐厥茅藉。

念兹降康,胡宁克暇。

táng chán shè shǒu zhāng
[ [ táng cháo ] ] zhī zhāng
huáng shì zhī , ,       
yín wèi chéng jié , , fěi huáng níng shě       
cóng , , jiàn jué máo jiè       
niàn jiàng kāng , , níng xiá
热度:129 作者: [唐朝] 贺知章
类型:

至哉含柔德,万物资以生。

常顺称厚载,流谦通变盈。

圣心事能察,增广陈厥诚。

黄祇僾如在,泰折俟咸亨。

táng chán shè shǒu zhāng shùn
[ [ táng cháo ] ] zhī zhāng
zhì zāi hán róu , , wàn shēng       
cháng shùn chēng hòu zǎi , , liú qiān tōng biàn yíng       
shèng xīn shì néng chá , , zēng guǎng 广 chén jué chéng       
huáng ài zài , , tài shé xián hēng
热度:113 作者: [唐朝] 贺知章
类型:儿童|

少小离家老大回,乡音无改鬓毛衰。

(鬓毛衰 一作:鬓毛催)儿童相见不相识,笑问客从何处来。

huí xiāng ǒu shū èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] zhī zhāng
shǎo xiǎo jiā lǎo huí , , xiāng yīn gǎi bìn máo shuāi       
( ( bìn máo shuāi        zuò : : bìn máo cuī ) ) ér tóng xiàng jiàn xiàng shí , , xiào wèn cóng chù lái
热度:127 作者: [南北朝] 贺知章
类型:写风|写水|儿童|离别|思念|写人|湖水|生活|岁月|写湖|家乡|伤感|

少小离家老大回,乡音无改鬓毛衰。

(无改 一作:未改/难改)儿童相见不相识,笑问客从何处来。

离别家乡岁月多,近来人事半消磨。

唯有门前镜湖水,春风不改旧时波。

huí xiāng ǒu shū èr shǒu
[ [ nán běi cháo ] ] zhī zhāng
shǎo xiǎo jiā lǎo huí , , xiāng yīn gǎi bìn máo shuāi       
( ( gǎi        zuò : : wèi gǎi / / nán gǎi ) ) ér tóng xiàng jiàn xiàng shí , , xiào wèn cóng chù lái       
bié jiā xiāng suì yuè duō , , jìn lái rén shì bàn xiāo       
wéi yǒu mén qián jìng shuǐ , , chūn fēng gǎi jiù shí
热度:308 作者: [唐朝] 贺知章
类型:|写景|咏物|春天|写风|柳树|小学古诗|春天|写风|柳树|二年级下册语文古诗

碧玉妆成一树高,万条垂下绿丝绦。

不知细叶谁裁出,二月春风似剪刀。

译文  如同碧玉装扮成的高高的柳树,长长的柳条柔嫩轻盈,像千万条绿色的丝带低垂着,在春风中婆娑起舞。这一片 片纤细柔美的柳叶,是谁精心裁剪出来的呢?就是这早春二月的风,温暖和煦,恰似神奇灵巧的剪刀,裁剪出了一丝丝柳叶,装点出锦绣大地。

注释{1}柳:柳树,落叶乔木或灌木,叶子狭长,种类很多。此诗描写的是垂柳。{2}碧玉:碧绿色的玉。这里用以比喻春天嫩绿的柳叶的颜色如碧绿色的玉。{3}妆成:装饰,打扮。{4}一树:满树。一,满,全。在中国古典诗词和文章中,数量词在使用中并不一定表示确切的数量。下一句的“万”,就是表示很多的意思。{5}绦(tāo):用丝编成的绳带。丝绦:形容一丝丝像丝带般的柳条。{6}裁:裁剪,用刀或剪子把物体分成若干部分。{7}二月:二月,正是初春时节。{8}似:好像,如同,似乎。   

yǒng liǔ / / liǔ zhī
[ [ táng cháo ] ] zhī zhāng
zhuāng chéng shù gāo , , wàn tiáo chuí xià 绿 tāo       
zhī shuí cái chū , , èr yuè chūn fēng jiǎn dāo
热度:176 作者: [南北朝] 贺知章
类型:儿童|思念|生活|岁月|家乡|伤感|

少小离家老大回,乡音无改鬓毛衰。

(鬓毛衰 一作:鬓毛催)儿童相见不相识,笑问客从何处来。

译文  我在年少时离开家乡,到了迟暮之年才回来。我的乡音虽未改变,但鬓角的毛发却已经疏落。儿童们看见我,没有一个认识的。他们笑着询问:这客人是从哪里来的呀?

  我离别家乡的时间已经很长了,回家后才感觉到家乡的人事变迁实在是太大了。只有门前那镜湖的碧水,在春风吹拂下泛起一圈一圈的涟漪,还和五十多年前一模一样。

注释(1)偶书:随便写的诗。偶:说明诗写作得很偶然,是随时有所见、有所感就写下来的。(2)少小离家:贺知章三十七岁中进士,在此以前就离开家乡。老大:年纪大了。贺知章回乡时已年逾八十。(3)乡音:家乡的口音。无改:没什么变化。一作“难改”。鬓毛:额角边靠近耳朵的头发。一作“面毛”。衰(cuī):减少,疏落。鬓毛衰:指鬓毛减少,疏落。(4)相见:即看见我;相:带有指代性的副词。不相识:即不认识我。(5)笑问:一本作“却问”,一本作“借问”。(6)消磨:逐渐消失、消除。(7)镜湖:在浙江绍兴会稽山的北麓,方圆三百余里。贺知章的故乡就在镜湖边上。

huí xiāng ǒu shū èr shǒu
[ [ nán běi cháo ] ] zhī zhāng
shǎo xiǎo jiā lǎo huí , , xiāng yīn gǎi bìn máo shuāi       
( ( bìn máo shuāi        zuò : : bìn máo cuī ) ) ér tóng xiàng jiàn xiàng shí , , xiào wèn cóng chù lái
热度:373 作者: [唐朝] 贺知章
类型:写风|

碧玉妆成一树高,万条垂下绿丝绦。

不知细叶谁裁出,二月春风似剪刀。

yǒng liǔ
[ [ táng cháo ] ] zhī zhāng
zhuāng chéng shù gāo , , wàn tiáo chuí xià 绿 tāo       
zhī shuí cái chū , , èr yuè chūn fēng jiǎn dāo