古诗词大全

热度:5 作者: [清朝] 梁启超
类型:写景|写风|写山|游记|写湖|写云|

在昔吾居夷,希与尘客接,箱根山一月,归装稿盈箧。

虽匪周世用,乃实与心惬,如何归乎来?

两载投牢筴。

愧傣每颡泚,畏讥每慑魄,冗材惮享牺,遐想醒梦蝶。

推理悟今吾,乘愿理夙业。

郊园美风物,昔游记攸玾,愿言赁一庑,庶以客孤笈。

其时天降凶,大地血正喋,蕴怒夙争郑,导衅忽刺歙。

贾勇羞目逃,斗智屡踵蹑,遂令六七雄,傞舞等中魇。

澜倒竟畴障?

天坠真己压。

狂势所簸薄,震我卧榻齂。

未能一丸封,坐遭两黥挟。

吾衰复何论?

天僇困接摺。

猛志落江湖,能事寄简牍,试凭三寸管,貌彼五云叠。

庀材初类匠,诇势乃如谍,遡往既纚纚,衡今逾喋喋。

有时下武断,快若髭赴镊,哀我久宋聋,持此饷葛馌。

藏山望岂敢,学海愿亦辄。

月出天宇寒,携影响廊屧,苦心碎池凌,老泪润阶叶。

咄哉此局棋,坼角惊急劫,错节方我畀,畏途与谁涉?

莘莘年少子,济川汝其楫,相期共艰危,活国厝妥帖。

当为雕鸢墨,莫作好龙叶。

夔空复怜蚿,目苦不见睫。

来者傥暴弃,耗矣始愁惵。

急景催跳丸,我来亦旬浃,行袖东海石,还指西门堞。

惭非徙薪客,徒效恤纬妾,晏岁付劳歌,口呿不能嗋。

shì xiào yuán zhū shēng
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
zài chén jiē xiāng gēn shān yuè guī zhuāng gǎo 稿 yíng qiè        suī fěi zhōu shì yòng nǎi shí xīn qiè guī lái ? ?        liǎng zǎi tóu láo jiā        kuì dǎi měi sǎng wèi měi shè rǒng cái dàn xiǎng xiá xiǎng xǐng mèng dié        tuī jīn chéng yuàn        jiāo yuán měi fēng yóu yōu jiǎ yuàn yán lìn shù        shí tiān jiàng xiōng xuè zhèng dié yùn zhēng zhèng dǎo xìn        jiǎ yǒng xiū táo dòu zhì zhǒng niè suí lìng liù xióng suō děng zhōng yǎn        lán dǎo jìng chóu zhàng ? ?        tiān zhuì zhēn        kuáng shì suǒ báo zhèn xiè        wèi néng wán fēng zuò zāo liǎng qíng jiā        shuāi lùn ? ?        tiān liáo kùn jiē zhé        měng zhì luò jiāng néng shì jiǎn shì píng sān cùn guǎn mào yún dié        cái chū lèi jiàng xiòng shì nǎi dié wǎng héng jīn dié dié        yǒu shí xià duàn kuài ruò niè āi jiǔ sòng lóng chí xiǎng        cáng shān wàng gǎn xué hǎi yuàn zhé        yuè chū tiān hán xié yǐng xiǎng láng xiè xīn suì chí líng lǎo lèi rùn jiē        duō zāi chè jiǎo jīng jié cuò jiē fāng wèi shuí shè ? ?        shēn shēn nián shǎo chuān xiàng gòng jiān wēi huó guó cuò tuǒ tiē        dāng wéi diāo yuān zuò hǎo lóng        kuí kōng lián xián jiàn jié        lái zhě tǎng bào hào shǐ chóu dié        jǐng cuī tiào wán lái xún jiā háng xiù dōng hǎi shí hái zhǐ 西 mén dié        cán fēi xīn xiào wěi qiè yàn suì láo kǒu néng xié       
热度:3 作者: [清朝] 梁启超
类型:写风|写花|写山|写人|写雷|少年|写云|国事|写酒|

诗界革命谁欤豪?

因明钜子天所骄,驱役教典庖丁刀,何况欧学皮与毛。

诸暨蒋智由观云。

东瓯布衣识绝伦,黎洲以后一天民,我非狂生生自云,诗成独泣问麒麟。

平阳宋恕平子。

枚叔理文涵九流,五言直逼汉魏遒,蹈海归来天地秋,西狩吾道其悠悠。

余杭章炳麟太炎。

义宁公子壮且醇,每翻陈语逾清新,啮墨咽泪常苦辛,竟作神州袖手人。

义宁陈三立伯严。

(君昔赠余诗有“凭阑一片风云气,来作神州袖手人”之句。

)哲学初祖天演严,远贩欧铅搀亚椠,合与莎米为鲽鹣,夺我曹席太不廉。

候官严复几道。

放言玩世曾觙庵,造物无计逃镌镵,曼歌花丛酒正醰,说经何时诗道南。

湘乡曾广钧重伯。

(君昔为予画扇,作齐诗图,跋语云:任公好予所治齐诗图,予之诗道南矣。

其狂率类此。

)绝世少年丁令威,选字秾俊文深微,佯狂海上胡不归,故山猿鹤故飞飞。

丰顺丁惠康叔雅。

君遂之节如其才,呼天不应归去来,海枯石烂诗魂哀,吁嗟吾国其无雷。

淮南吴保初彦复。

(君抗疏忧国事,不得达,弃官归,且冻饿,厚禄故人书招之,不出山也。

guǎng 广 shī zhōng xián
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
shī jiè mìng shuí háo ? ?        yīn míng tiān suǒ jiāo jiāo diǎn páo dīng dāo kuàng ōu xué máo        zhū jiǎng zhì yóu guān yún        dōng ōu shí jué lún zhōu hòu tiān mín fēi kuáng shēng shēng yún shī chéng wèn lín        píng yáng sòng shù píng        méi shū wén hán jiǔ liú yán zhí hàn wèi qiú dǎo hǎi guī lái tiān qiū 西 shòu dào yōu yōu        háng zhāng bǐng lín tài yán        níng gōng zhuàng qiě chún měi fān chén qīng xīn niè yān lèi cháng xīn jìng zuò shén zhōu xiù shǒu rén        níng chén sān yán        ( ( jun1 zèng shī yǒu píng lán piàn fēng yún lái zuò shén zhōu xiù shǒu rén zhī        ) ) zhé xué chū tiān yǎn yán yuǎn fàn ōu qiān chān qiàn shā wéi dié jiān duó cáo tài lián        hòu guān yán dào        fàng yán wán shì céng ān zào táo juān chán màn huā cóng jiǔ zhèng tán shuō jīng shí shī dào nán        xiāng xiāng céng guǎng 广 jun1 zhòng        ( ( jun1 wéi huà shàn zuò shī yún rèn gōng hǎo suǒ zhì shī zhī shī dào nán        kuáng lèi        ) ) jué shì shǎo nián dīng lìng wēi xuǎn nóng jun4 wén shēn wēi yáng kuáng hǎi shàng guī shān yuán fēi fēi        fēng shùn dīng huì kāng shū        jun1 suí zhī jiē cái tiān yīng guī lái hǎi shí làn shī hún āi jiē guó léi        huái nán bǎo chū yàn        ( ( jun1 kàng shū yōu guó shì guān guī qiě dòng è 饿 hòu rén shū zhāo zhī chū shān       
热度:3 作者: [清朝] 梁启超
类型:写山|写人|留恋|

瀚海飘流燕②。

乍归来、依依难认,旧家庭院。

惟有年时芳俦③在,一例差池双剪④。

相对向、斜阳凄怨。

欲诉奇愁无可诉,算兴亡、已惯司空见⑤。

忍抛得,泪如线。

故巢似与人留恋。

最多情、欲黏还坠,落泥片片。

我自殷勤衔来补,珍重断红⑥犹软。

又生恐、重帘不卷。

十二曲阑⑦春寂寂,隔蓬山⑧、何处窥人面?

休更问,恨深浅。

jīn · · hàn hǎi piāo liú yàn
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
hàn hǎi piāo liú yàn        zhà guī lái nán rèn jiù jiā tíng yuàn        wéi yǒu nián shí fāng chóu zài chà chí shuāng jiǎn        xiàng duì xiàng xié yáng yuàn        chóu suàn xìng wáng guàn kōng jiàn        rěn pāo lèi xiàn 线        cháo rén liú liàn        zuì duō qíng nián hái zhuì luò piàn piàn        yīn qín xián lái zhēn zhòng duàn hóng yóu ruǎn        yòu shēng kǒng zhòng lián juàn        shí èr lán chūn péng shān chù kuī rén miàn ? ?        xiū gèng wèn hèn shēn qiǎn       
热度:2 作者: [清朝] 梁启超
类型:写风|写山|写水|写人|关塞|凄凉|英雄|故国|男子|

昨夜东风里。

忍回首、月明故国,凄凉到此。

鹑首赐秦寻常梦,莫是钧天沈醉。

也不管、人间憔悴。

落日长烟关塞黑,望阴山铁骑纵横地。

汉帜拔,鼓声死。

物华依旧山河异。

是谁家、庄严卧榻,尽伊鼾睡。

不信千年神明胄,一个更无男子。

问春水、干卿何事?

我自伤心人不见,访明夷别有英雄泪。

鸡声乱,剑光起。

xīn láng
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
zuó dōng fēng        rěn huí shǒu yuè míng guó liáng dào        chún shǒu qín xún cháng mèng shì jun1 tiān shěn zuì        guǎn rén jiān qiáo cuì        luò zhǎng yān guān sāi hēi wàng yīn shān tiě zòng héng        hàn zhì shēng        huá jiù shān        shì shuí jiā zhuāng yán jìn hān shuì        xìn qiān nián shén míng zhòu gèng nán        wèn chūn shuǐ gàn qīng shì ? ?        shāng xīn rén jiàn fǎng 访 míng bié yǒu yīng xióng lèi        shēng luàn jiàn guāng       
热度:5 作者: [清朝] 梁启超
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写鸟|离别|写人|写鬼|人生|桃花|故国|少年|写云|悲歌|

鲁孱漆室泣,周蠢嫠纬悲,谋国自有肉食辈,干卿甚事,胡乃长叹而累欷?

覆巢之下无完卵,智者怵惕愚者嬉,天下兴亡各有责,今我不任谁贷之。

吾友荥阳郑秋子,志节卓荦神嵚崎,热心直欲炉天地,视溺己溺饥己饥。

少年学书更学剑,顾盼中原生雄姿,此才不学万人敌,大隐于市良自嗤。

一槎渡海将廿载,纵横商战何淋漓,眼底骈罗世界政俗之同异,脑中孕含廿纪思想之瑰奇。

青山一发望故国,每一念至魂弗怡,不信如此江山竟断送,四百兆中无一是男儿。

去年尧台颁衣带,血泪下感人肝脾,义会不胚走天下,日所出入咸闻知。

君时奋臂南天隅,毁家纾难今其时,悲歌不尽铜驼泪,魂梦从依敬业旗。

誓拯同胞苦海苦,誓答至尊慈母慈,不愿金高北斗寿东海,但愿得见黄人捧日、崛起大地、而与彼族齐骋驰。

我渡赤道南,识君在雪黎,貌交淡于水,魂交浓如饴。

风云满地我行矣,壮别宁作儿女悲。

知君有绝技,余事犹称老画师。

君画家法兼中外,蹊径未许前贤窥;

我昔倡议诗界当革命,狂论颇颔作者颐。

吾舌有神笔有鬼,道远莫致徒自嗤;

君今革命先画界,术无与并功不訾。

我闻西方学艺盛希腊,实以绘事为本支,尔来蔚起成大国,方家如鲫来施施。

君持何术得有此,方驾士蔑凌颇离,英人阿利华士蔑,近世最著名画师也。

希腊人颇离奴特,上古最著名画师也。

一缣脱稿列梳会,君尝以所画寄陈博览会,评赏列第一云。

博览会西名曰益士彼纯,又名曰梳。

万欧谓欧罗巴人也。

喷喷惊且咍,乃信支那人士智力不让白皙种,一事如此他可知。

我不识画却嗜画,悉索无餍良贪痴,五日一水十日石,君之惠我无乃私。

棱棱神鹰兮历历港屿,君所赠余画,一为飞鹰搏鸮图,一为雪港归舟图,皆君得意之作也。

雪黎港口称世界第一,画家喜画之,而佳本颇难。

缭以科葛米讷兮藉以芦丝,西人有一种花名曰科葛米纳,意言勿忘我也,吾译之为长毋相忘花。

芦丝即玫瑰花。

君所赠画,杂花烘缭,秾艳独绝。

画中之理吾不解,画外之意吾颔之。

君不见鸷鸟一击大地肃,复见天日扫雰翳,山河锦绣永无极,烂花繁锦明如斯;

又不见今日长风送我归,欲别不别还依依,桃花潭水兮情深千尺,长毋相忘兮攀此繁枝。

君遗我兮君画,我报君兮我诗,画体维新诗半旧,五省六燕惭转滋。

媵君一语君听取,人生离别寻常耳,桑田沧海有时移,男儿肝胆长如此,国民责任在少年,君其勉旃吾行矣。

zèng bié zhèng qiū fān jiān xiè huì huà
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
chán shì zhōu chǔn wěi bēi móu guó yǒu ròu shí bèi gàn qīng shèn shì nǎi zhǎng tàn ér lèi ? ?        cháo zhī xià wán luǎn zhì zhě chù zhě tiān xià xìng wáng yǒu jīn rèn shuí dài zhī        yǒu yíng yáng zhèng qiū zhì jiē zhuó luò shén qīn xīn zhí tiān shì        shǎo nián xué shū gèng xué jiàn pàn zhōng yuán shēng xióng 姿 cái xué wàn rén yǐn shì liáng chī        chá hǎi jiāng niàn 廿 zǎi zòng héng shāng zhàn lín yǎn pián luó shì jiè zhèng zhī tóng nǎo zhōng yùn hán niàn 廿 xiǎng zhī guī        qīng shān wàng guó měi niàn zhì hún xìn jiāng shān jìng duàn sòng bǎi zhào zhōng shì nán ér        nián yáo tái bān dài xuè lèi xià gǎn rén gān huì pēi zǒu tiān xià suǒ chū xián wén zhī        jun1 shí fèn nán tiān huǐ jiā shū nán jīn shí bēi jìn tóng tuó lèi hún mèng cóng jìng        shì zhěng tóng bāo hǎi shì zhì zūn yuàn jīn gāo běi dòu shòu 寿 dōng hǎi dàn yuàn jiàn huáng rén pěng jué ér chěng chí        chì dào nán shí jun1 zài xuě mào jiāo dàn shuǐ hún jiāo nóng        fēng yún mǎn háng zhuàng bié níng zuò ér bēi        zhī jun1 yǒu jué shì yóu chēng lǎo huà shī        jun1 huà jiā jiān zhōng wài jìng wèi qián xián kuī ; ;        chàng shī jiè dāng mìng kuáng lùn hàn zuò zhě        shé yǒu shén yǒu guǐ dào yuǎn zhì chī ; ;        jun1 jīn mìng xiān huà jiè shù bìng gōng        wén 西 fāng xué shèng shí huì shì wéi běn zhī ěr lái wèi chéng guó fāng jiā lái shī shī        jun1 chí shù yǒu fāng jià shì miè líng yīng rén ā huá shì miè jìn shì zuì zhe míng huà shī        rén shàng zuì zhe míng huà shī        jiān tuō gǎo 稿 liè shū huì jun1 cháng suǒ huà chén lǎn huì píng shǎng liè yún        lǎn huì 西 míng yuē shì chún yòu míng yuē shū        wàn ōu wèi ōu luó rén        pēn pēn jīng qiě tāi nǎi xìn zhī rén shì zhì ràng bái zhǒng shì zhī        shí huà què shì huà suǒ yàn liáng tān chī shuǐ shí shí jun1 zhī huì nǎi        léng léng shén yīng gǎng 屿 jun1 suǒ zèng huà wéi fēi yīng xiāo wéi xuě gǎng guī zhōu jiē jun1 zhī zuò        xuě gǎng kǒu chēng shì jiè huà jiā huà zhī ér jiā běn nán        liáo jiè 西 rén yǒu zhǒng huā míng yuē yán wàng zhī wéi zhǎng xiàng wàng huā        méi guī huā        jun1 suǒ zèng huà huā hōng liáo nóng yàn jué        huà zhōng zhī jiě huà wài zhī hàn zhī        jun1 jiàn zhì niǎo jiàn tiān sǎo fēn shān jǐn xiù yǒng làn huā fán jǐn míng ; ;        yòu jiàn jīn zhǎng fēng sòng guī bié bié hái táo huā tán shuǐ qíng shēn qiān chǐ zhǎng xiàng wàng pān fán zhī        jun1 jun1 huà bào jun1 shī huà wéi xīn shī bàn jiù shěng liù yàn cán zhuǎn        yìng jun1 jun1 tīng rén shēng bié xún cháng ěr sāng tián cāng hǎi yǒu shí nán ér gān dǎn zhǎng guó mín rèn zài shǎo nián jun1 miǎn zhān háng       
热度:2 作者: [清朝] 梁启超
类型:写山|写人|

却横西海望中原,黄雾沈沈白日昏。

万壑豕蛇谁是主?

千山魑魅阒无人。

青年心死秋梧悴,老国魂归蜀道难。

道是天亡天不管,朅来予亦欲无言。

xīn zhōng guó wèi lái
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
què héng 西 hǎi wàng zhōng yuán huáng shěn shěn bái hūn        wàn shǐ shé shuí shì zhǔ ? ?        qiān shān chī mèi rén        qīng nián xīn qiū cuì lǎo guó hún guī shǔ dào nán        dào shì tiān wáng tiān guǎn qiè lái yán       
热度:2 作者: [清朝] 梁启超
类型:英雄|

平生最恶牢骚语,作态呻吟苦恨谁。

万事祸为福所倚,百年力与命相持。

立身岂患无余地,报国惟忧或后时。

未学英雄先学道,肯将荣瘁校群儿。

· · líng
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
píng shēng zuì è láo sāo zuò tài shēn yín hèn shuí        wàn shì huò wéi suǒ bǎi nián mìng xiàng chí        shēn huàn bào guó wéi yōu huò hòu shí        wèi xué yīng xióng xiān xué dào kěn jiāng róng cuì xiào qún ér       
热度:4 作者: [清朝] 梁启超
类型:哲理|

献身甘作万矢的,著论求为百世师。

誓起民权移旧俗,更揅哲理牖新知。

十年以后当思我,举国犹狂欲语谁。

世界无穷愿无尽,海天寥廓立多时。

[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
xiàn shēn gān zuò wàn shǐ de zhe lùn qiú wéi bǎi shì shī        shì mín quán jiù gèng yán zhé yǒu xīn zhī        shí nián hòu dāng guó yóu kuáng shuí        shì jiè qióng yuàn jìn hǎi tiān liáo kuò duō shí       
热度:2 作者: [清朝] 梁启超
类型:写人|

郤服权奇女丈夫,道心潭粹与人殊。

波澜起落无痕迹,似此奇情古所无。

shì èr shí shǒu · · líng
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
qiè quán zhàng dào xīn tán cuì rén shū        lán luò hén qíng suǒ       
热度:5 作者: [清朝] 梁启超
类型:写山|写人|写草|游子|

冤霜六月零,愤泉万壑哀,寥莪不可诵,游子肝肠摧。

魑魅白昼行,啮人如草莱。

劳劳生我恩,惨惨入泉台。

悠悠者苍天,哀哀者谁子。

人孰无天性,人孰无毛里,孰无泪与血,孰无肺与腑,海枯山可移,此恨安可补?

沈沈复沈沈,怨毒乃如此。

liú bié liáng rèn nán hàn nuó · · líng
[ [ qīng cháo ] ] liáng chāo
yuān shuāng liù yuè líng fèn quán wàn āi liáo é sòng yóu gān cháng cuī        chī mèi bái zhòu háng niè rén cǎo lái        láo láo shēng ēn cǎn cǎn quán tái        yōu yōu zhě cāng tiān āi āi zhě shuí        rén shú tiān xìng rén shú máo shú lèi xuè shú fèi hǎi shān hèn ān ? ?        shěn shěn shěn shěn yuàn nǎi