古诗词大全

热度:29 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:

万山相倚碧巑岏,灵鹫一峰圣贤宅。如来往昔经行处,林泉鸟兽皆逆向。

清净眷属千五百,无日不闻钟磬音。阎浮提中大福田,莲花会上菩提记。

nán shān luó hàn zàn shí liù shǒu shí
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
wàn shān xiàng cuán wán líng jiù fēng shèng xián zhái lái wǎng jīng háng chù lín quán niǎo shòu jiē xiàng qīng jìng juàn shǔ qiān bǎi wén zhōng qìng yīn yán zhōng tián lián huā huì shàng
热度:51 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:
万事不理问伯始,藉甚声名南郡胡。
远孙白头坐郎省,乞身归来犹好书。
手抄万卷未阁笔,心醉六经还荷鉏。
愿公借我藏书目,时送一鸱开鏁鱼。
wén zhì zhèng cháo qǐng duō cáng shū shī jiè shū
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
wàn shì wèn shǐ jiè shèn shēng míng nán jun4 yuǎn sūn bái tóu zuò láng shěng shēn guī lái yóu hǎo shū shǒu chāo wàn juàn wèi xīn zuì liù jīng hái chú yuàn gōng jiè cáng shū shí sòng chī kāi suǒ
热度:63 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:
曲阁深房古屋头,病僧枯几过春秋。
垣衣蛛网蒙窗牖,万象纵横不系留。
白蚁战酣千里血,黄粱炊熟百年休。
功成事遂人间世,欲梦槐安向此游。
huái ān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shēn fáng tóu bìng sēng guò chūn qiū yuán zhū wǎng méng chuāng yǒu wàn xiàng zòng héng liú bái zhàn hān qiān xuè huáng liáng chuī shú bǎi nián xiū gōng chéng shì suí rén jiān shì mèng huái ān xiàng yóu
热度:196 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:
墙根戢戢数蜗牛,雨长垣衣亭更幽。
惊起归鸿不成字,辞柯落叶最知秋。
菊花莫恨开时晚,谷穟犹思晴後收。
独立搔头人不解,南山用取一樽酬。
yùn rèn jun1 guān shě qiū
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
qiáng gēn shù niú zhǎng yuán tíng gèng yōu jīng guī hóng 鸿 chéng luò zuì zhī qiū huā hèn kāi shí wǎn suì yóu qíng hòu shōu sāo tóu rén jiě nán shān yòng zūn chóu
热度:32 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:
玉钤金印临参井,控蜀通秦四十州。
日下书来望鸿雁,江头花发醉貔貅。
巴滇有马驹空老,林箐无人叶自秋。
能为将军歌此曲,鸣机割锦与缠头。
sòng gāo shì dūn chéng dōu qián xiá èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
qián jīn yìn lín cān jǐng kòng shǔ tōng qín shí zhōu xià shū lái wàng hóng 鸿 yàn jiāng tóu huā zuì xiū diān yǒu kōng lǎo lín qìng rén qiū néng wéi jiāng jun1 míng jǐn chán tóu
热度:108 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写景|咏物|写雨|写水|写马|地名|思乡|写人|乡村|理想|豪情|写云|写酒|

对朝云叆叇,暮雨霏微,乱峰相倚。

巫峡高唐,锁楚宫朱翠。

画戟移春,靓妆迎马,向一川都会。

万里投荒,一身吊影,成何欢意。

尽道黔南,去天尺五,望极神州,万里烟水。

尊酒公堂,有中朝佳士。

荔颊红深,麝脐香满,醉舞裀歌袂。

杜宇声声,催人到晓,不如归是。

zuì péng lái
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
duì cháo yún ài dài , , fēi wēi , , luàn fēng xiàng       
xiá gāo táng , , suǒ chǔ gōng zhū cuì       
huà chūn , , liàng zhuāng yíng , , xiàng chuān dōu huì       
wàn tóu huāng , , shēn diào yǐng , , chéng huān       
jìn dào qián nán , , tiān chǐ , , wàng shén zhōu , , wàn yān shuǐ       
zūn jiǔ gōng táng , , yǒu zhōng cháo jiā shì       
jiá hóng shēn , , shè xiāng mǎn , , zuì yīn mèi       
shēng shēng , , cuī rén dào xiǎo , , guī shì
热度:316 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|思念|友情|读书|写湖|夜雨|写酒|

我居北海君南海,寄雁传书谢不能。

桃李春风一杯酒,江湖夜雨十年灯。

持家但有四立壁,治病不蕲三折肱。

想见读书头已白,隔溪猿哭瘴溪藤。

huáng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
běi hǎi jun1 nán hǎi , , yàn chuán shū xiè néng       
táo chūn fēng bēi jiǔ , , jiāng shí nián dēng       
chí jiā dàn yǒu , , zhì bìng sān shé gōng       
xiǎng jiàn shū tóu bái , , yuán zhàng téng
热度:78 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写景|写雨|写花|离别|写人|梨花|无奈|写酒|

槐绿低窗暗,榴红照眼明。

玉人邀我少留行。

无奈一帆烟雨、画船轻。

柳叶随歌皱,梨花与泪倾。

别时不似见时情。

今夜月明江上、酒初醒。

nán
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huái 绿 chuāng àn , , liú hóng zhào yǎn míng       
rén yāo shǎo liú háng       
nài fān yān huà chuán qīng       
liǔ suí zhòu , , huā lèi qīng       
bié shí jiàn shí qíng       
jīn yuè míng jiāng shàng jiǔ chū xǐng
热度:211 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写景|写雨|写人|清明节|感叹|人生|写雷|写草|

佳节清明桃李笑,野田荒冢只生愁。

雷惊天地龙蛇蛰,雨足郊原草木柔。

人乞祭余骄妾妇,士甘焚死不公侯。

贤愚千载知谁是,满眼蓬蒿共一丘。

译文  清明时节,春雷万钧,惊醒万物,宇宙给大地带来了勃勃生机。 春雨绵绵,使大地上一片芳草萋萋,桃李盛开。 野田荒芜之处,是埋葬着死者的墓地,死去的人们长眠地下,使活着的人心里感到难过。 诗人由清明的美景想到死者,从死想到了生,想到人生的意义。 诗人指出,人生各不相同。 古代的某个齐人天天到墓地偷吃别人祭奠亲人的饭菜,吃得油嘴腻脸。回到家里,还要对妻子和小妾撒谎吹嘘,他是在某个当大官的朋友家里吃喝,主人如何盛情招待他。 这种人的人生萎琐卑下,毫无人格尊严。 而另有一些高士,如春秋战国时代的介子推,他帮助晋文公建国以后,不要高官厚禄,宁可隐居山中。 晋文公想让他出来做官,下令放火烧山,但是,介子推其志不可动摇,意抱树焚死在绵山中。 黄庭坚由清明的百花盛开想到荒原的逝者,想到人生的价值。他感叹地说,虽然无论智愚高低, 最后都是篷蒿一丘,但是人生的意义却大不相同。

注释桃李笑:用拟人手法形容盛开的桃、李花。“雷惊”句:意思是清明早已过了惊蛰的节气,万物正欣欣向荣。蛰:动物冬眠。“人乞”一句:《孟子》中有一则寓言。说齐国有一人每天出外向扫墓者乞讨祭祀后留下的酒饭。回家后却向妻妾夸耀是刖人请自己吃饭。这是一个贪鄙愚蠢的形象。“士甘”句:用春秋时介子推宁愿被烧死也不愿再出仕的典故。蓬蒿(hao):杂草。丘?指坟墓。

qīng míng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiā jiē qīng míng táo xiào , , tián huāng zhǒng zhī shēng chóu       
léi jīng tiān lóng shé zhé , , jiāo yuán cǎo róu       
rén jiāo qiè , , shì gān fén gōng hóu       
xián qiān zǎi zhī shuí shì , , mǎn yǎn péng hāo gòng qiū
热度:173 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写山|写马|送别|写人|读书|赞美|写茶|劝慰|写酒|

酌君以蒲城桑落之酒,泛君以湘累秋菊之英。

赠君以黟川点漆之墨,送君以阳关堕泪之声。

酒浇胸次之磊块,菊制短世之颓龄。

墨以传万古文章之印,歌以写一家兄弟之情。

江山千里俱头白,骨肉十年终眼青。

连床夜语鸡戒晓,书囊无底谈未了。

有功翰墨乃如此,何恨远别音书少。

炒沙作縻终不饱,缕冰文章费工巧。

要须心地收汗马,孔孟行世目杲杲。

有弟有弟力持家,妇能养姑供珍鲑。

儿大诗书女丝麻,公但读书煮春茶。

sòng wáng láng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
zhuó jun1 chéng sāng luò zhī jiǔ , , fàn jun1 xiāng lèi qiū zhī yīng       
zèng jun1 chuān diǎn zhī , , sòng jun1 yáng guān duò lèi zhī shēng       
jiǔ jiāo xiōng zhī lěi kuài , , zhì duǎn shì zhī tuí líng       
chuán wàn wén zhāng zhī yìn , , xiě jiā xiōng zhī qíng       
jiāng shān qiān tóu bái , , ròu shí nián zhōng yǎn qīng       
lián chuáng jiè xiǎo , , shū náng tán wèi le       
yǒu gōng hàn nǎi , , hèn yuǎn bié yīn shū shǎo       
chǎo shā zuò zhōng bǎo , , bīng wén zhāng fèi gōng qiǎo       
yào xīn shōu hàn , , kǒng mèng háng shì gǎo gǎo       
yǒu yǒu chí jiā , , néng yǎng gòng zhēn guī       
ér shī shū , , gōng dàn shū zhǔ chūn chá