古诗词大全

热度:16 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雪|写梅|

红梅雪里与蓑衣,莫遣寒侵鹤膝枝。

老子此中殊不浅,尚堪何逊作同时。

xuě wáng zhī wèn méi huā
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
hóng méi xuě suō qiǎn hán qīn zhī        lǎo zhōng shū qiǎn shàng kān xùn zuò tóng shí       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写马|写人|人生|写鱼|写酒|

落叶不胜扫,月明树阴疏。

亲邻二三子,樽酒相与俱。

霜栗剥寒橐,晚菘煮青蔬。

解官方就门,敦薄无简书。

纯益气萧萧,未羁天马驹。

元礼喜作诗,豪气小未除。

大薛知力学,日来反三隅。

小薛受善言,如以柳贯鱼。

天民尝逸驾,近稍就橛株。

知命虽畸人,清谈颇有余。

阿卢快犊子,规矩尚小殊。

不材於用少,我则涧底樗。

会合只偶然,等闲异秦吴。

人生一世间,何异乐出虚。

过耳莫省领,披怀使恢疏。

买网尚可鱠,倒壶更遣沽。

不当爱一醉,倒倩路人扶。

[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
luò shèng sǎo yuè míng shù yīn shū        qīn lín èr sān zūn jiǔ xiàng        shuāng bāo hán tuó wǎn sōng zhǔ qīng shū        jiě guān fāng jiù mén dūn báo jiǎn shū        chún xiāo xiāo wèi tiān        yuán zuò shī háo xiǎo wèi chú        xuē zhī xué lái fǎn sān        xiǎo xuē shòu shàn yán liǔ guàn        tiān mín cháng jià jìn shāo jiù jué zhū        zhī mìng suī rén qīng tán yǒu        ā kuài guī shàng xiǎo shū        cái yòng shǎo jiàn chū        huì zhī ǒu rán děng xián qín        rén shēng shì jiān chū        guò ěr shěng lǐng huái 怀 shǐ 使 huī shū        mǎi wǎng shàng kuài dǎo gèng qiǎn        dāng ài zuì dǎo qiàn rén       
热度:6 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写山|写人|写鱼|

先去岂长别,後来非久亲。

新坟将旧冢,相次似鱼鳞。

茂陵谁辨汉,骊山讵识秦。

千里与昨日,一种并成尘。

定知今世士,还是昔时人。

乌用取他骨,复持埋我身。

lái
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
xiān zhǎng bié hòu lái fēi jiǔ qīn        xīn fén jiāng jiù zhǒng xiàng lín        mào líng shuí biàn hàn shān shí qín        qiān zuó zhǒng bìng chéng chén        dìng zhī jīn shì shì hái shì shí rén        yòng chí mái shēn       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写花|江南|寒夜|

黄花事了绿丛霜,蟋蟀催寒夜夜床。

爱日捃收如盗至,失时鞭扑奈民疮。

田夫田妇肩頳担,江北江南稼涤场。

少忍飞糖眯君眼,要令私廪上公仓。

lǎo shòu qiū zhé chéng zhǎng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huáng huā shì le 绿 cóng shuāng shuài cuī hán chuáng        ài jun4 shōu dào zhì shī shí biān nài mín chuāng        tián tián jiān chēng dān jiāng běi jiāng nán jià chǎng        shǎo rěn fēi táng jun1 yǎn yào lìng lǐn shàng gōng cāng       
热度:23 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:

廓然豁尔,师不自知。

工何能写,晬然衎尔。

工以为真,师不谓之假。

金然玉尔,物自宾之。

木然石尔,孰能亲之。

维丹青不能新之,其孰能陈之。

huì lín zhōng chán shī zhēn zàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
kuò rán huō ěr shī zhī        gōng néng xiě zuì rán kǎn ěr        gōng wéi zhēn shī wèi zhī jiǎ        jīn rán ěr bīn zhī        rán shí ěr shú néng qīn zhī        wéi dān qīng néng xīn zhī shú néng chén zhī       
热度:19 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写鸟|写人|写云|叹息|

会稽竹箭天下闻,青岭霜笴摇紫云。

金作仆姑如鸟翼,壮士持用横三军。

迩来场师无远虑,翦伐柔萌荐葅茹。

人闲御武急难才,不得生民饱霜露。

嘉瓜美果无他长,取升俎豆献壶觞。

奈何生与此等伍,大器小用良可伤。

吾闻先王用人力,不足有余无损益。

硕人俣俣舞公庭,长咏国风三叹息。

huì zhú jiàn wéi chūn wèi zuò
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huì zhú jiàn tiān xià wén qīng lǐng shuāng gǎn yáo yún        jīn zuò niǎo zhuàng shì chí yòng héng sān jun1        ěr lái chǎng shī yuǎn jiǎn róu méng jiàn        rén xián nán cái shēng mín bǎo shuāng        jiā guā měi guǒ zhǎng shēng dòu xiàn shāng        nài shēng děng xiǎo yòng liáng shāng        wén xiān wáng yòng rén yǒu sǔn        shuò rén gōng tíng zhǎng yǒng guó fēng sān tàn       
热度:6 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|写山|写人|山川|写雷|写云|

毁璧兮陨珠,执手者兮问过。

爱憎兮万世一轨,居物之忌兮,固常以好为祸。

羞桃肴兮饭汝,有席兮不嫔汝坐。

归来兮逍遥,采云英兮御饿。

淑善兮清明,阳春兮玉冰。

畸於世兮天脱其撄,爱骨人兮冥冥。

弃汝阳侯兮遇汝曾不如生,未危可以去兮殆而其雏婴,众雏羽翼兮故巢倾。

归来兮逍遥,西山浪波何时平。

山涔涔兮猿鹤同舍,瀑垂天兮雷霆在下。

云月为昼兮风雨为夜,得意山川兮不可绘画。

寂寥无朋兮去道如咫,彼生坎兮可谢。

归来兮逍遥,增胶兮不聊此暇。

huǐ
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huǐ yǔn zhū zhí shǒu zhě wèn guò        ài zēng wàn shì guǐ zhī cháng hǎo wéi huò        xiū táo yáo fàn yǒu pín zuò        guī lái xiāo yáo cǎi yún yīng è 饿        shū shàn qīng míng yáng chūn bīng        shì tiān tuō yīng ài rén míng míng        yáng hóu céng shēng wèi wēi dài ér chú yīng zhòng chú cháo qīng        guī lái xiāo yáo 西 shān làng shí píng        shān cén cén yuán tóng shě bào chuí tiān léi tíng zài xià        yún yuè wéi zhòu fēng wéi shān chuān huì huà        liáo péng dào zhǐ shēng kǎn xiè        guī lái xiāo yáo zēng jiāo liáo xiá       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写人|

临民次公老,论事长舆通。

袖有投虚刃,时无斲鼻工。

风流前辈近,名实後人公。

不谓三日别,今成万事空。

huáng yǐng zhōu wǎn sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
lín mín gōng lǎo lùn shì zhǎng tōng        xiù yǒu tóu rèn shí zhuó gōng        fēng liú qián bèi jìn míng shí hòu rén gōng        wèi sān bié jīn chéng wàn shì kōng       
热度:12 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写云|

君诵黄庭内外篇,本欲洗心不求仙。

夜眎片月堕我前,黑气剥尽朝日鲜。

一暑一寒久自坚,体中风行上通天,亭亭孤立孰旁缘。

至哉道师昔云然,既已得之戒不传。

知我此心未亏骞,指我婴儿藏谷渊。

言未绝口行已旋,我记其言夜不眠。

huáng tíng huà zàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jun1 sòng huáng tíng nèi wài piān běn xīn qiú xiān        shì piàn yuè duò qián hēi bāo jìn cháo xiān        shǔ hán jiǔ jiān zhōng fēng háng shàng tōng tiān tíng tíng shú páng yuán        zhì zāi dào shī yún rán zhī jiè chuán        zhī xīn wèi kuī qiān zhǐ yīng ér cáng yuān        yán wèi jué kǒu háng xuán yán mián       
热度:6 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写景|写雨|写雪|写风|写水|

吾宗墨修竹,心手不自知。

天公造化炉,揽取如拾遗。

风雪烟雾雨,荣悴各一时。

此物抱晚节,君又润色之。

抽萌或发石,悬箠有阽危。

林梢一片雨,造次以笔追。

猛吹万籁作,微凉大音希。

霜兔束毫健,松烟泛砚肥。

磐桓未落笔,落笔必中宜。

今代捧心学,取笑如东施。

或可遗巾帼,选耎如辛毗。

生枝不应节,乱叶无所归。

非君一起予,衰病岂能诗。

忆君初解鞍,新月挂弯眉。

夜来上金镜,坐叹光景驰。

我有好东绢,晴明要会期。

猗猗淇园姿,此君有威仪。

愿作数百竿,水石相因依。

他年风动璧,洗我别後思。

开图慰满眼,何时遂臻兹。

qián yùn xiè huì suǒ zuò zhú
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
zōng xiū zhú xīn shǒu zhī        tiān gōng zào huà lǎn shí        fēng xuě yān róng cuì shí        bào wǎn jiē jun1 yòu rùn zhī        chōu méng huò shí xuán chuí yǒu yán wēi        lín shāo piàn zào zhuī        měng chuī wàn lài zuò wēi liáng yīn        shuāng shù háo jiàn sōng yān fàn yàn féi        pán huán wèi luò luò zhōng        jīn dài pěng xīn xué xiào dōng shī        huò jīn guó xuǎn nuò xīn        shēng zhī yīng jiē luàn suǒ guī        fēi jun1 shuāi bìng néng shī        jun1 chū jiě ān xīn yuè guà wān méi        lái shàng jīn jìng zuò tàn guāng jǐng chí        yǒu hǎo dōng juàn qíng míng yào huì        yuán 姿 jun1 yǒu wēi        yuàn zuò shù bǎi gān 竿 shuǐ shí xiàng yīn        nián fēng dòng bié hòu        kāi wèi mǎn yǎn shí suí zhēn