古诗词大全

热度:30 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|田园|

公移猥甚业生笋,讼牒纷如蜜分窠。

少得曲肱成梦蝶,不堪衙吏报鸣鼍。

已荒里社田园了,可奈春风桃李何。

想见宜春贤太守,无书来问病维摩。

yuán shǒu liào xiàn qīng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
gōng wěi shèn shēng sǔn sòng dié fēn fèn        shǎo gōng chéng mèng dié kān bào míng tuó        huāng shè tián yuán le nài chūn fēng táo        xiǎng jiàn chūn xián tài shǒu shū lái wèn bìng wéi       
热度:19 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|写水|写人|写湖|

江行长邅回,风水忧索米。

相逢解人颐,高士徐孺子。

鸬鹚葭苇间,煮茗当酌醴。

夜船饷蒸鹅,白发厌甘旨。

东江始分风,苔网馈百纸。

遣兵夜赋诗,月冷石齿齿。

别来星环天,再见艳桃李。

寄声良劳勤,报我阙双鲤。

但闻佳邑政,杻械生菌耳。

颇闻延诸儒,破讼作诗礼。

顾予白下邑,庭聚雨前蚁。

珥笔诵汉章,锥刀争未已。

初无得民具,名实正尔尔。

愿闻庖丁方,江湖天到水。

遥知解千牛,袖手笑血指。

书来傥垂教,改事从此始。

gàn yǐn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiāng háng zhǎng zhān huí fēng shuǐ yōu suǒ        xiàng féng jiě rén gāo shì        jiā wěi jiān zhǔ míng dāng zhuó        chuán xiǎng zhēng é bái yàn gān zhǐ        dōng jiāng shǐ fèn fēng tái wǎng kuì bǎi zhǐ        qiǎn bīng shī yuè lěng shí chǐ 齿 chǐ 齿        bié lái xīng huán tiān zài jiàn yàn táo        shēng liáng láo qín bào què shuāng        dàn wén jiā zhèng niǔ xiè shēng jun1 ěr        wén yán zhū sòng zuò shī        bái xià tíng qián        ěr sòng hàn zhāng zhuī dāo zhēng wèi        chū mín míng shí zhèng ěr ěr        yuàn wén páo dīng fāng jiāng tiān dào shuǐ        yáo zhī jiě qiān niú xiù shǒu xiào xuè zhǐ        shū lái tǎng chuí jiāo gǎi shì cóng shǐ       
热度:10 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写花|写茶|写云|

筠焙熟香茶,能医病眼花。

因甘野夫食,聊寄法王家。

石钵收云液,铜缾煮露华。

一瓯资舌本,吾欲问三车。

xīn chá nán chán shī
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jun1 bèi shú xiāng chá néng bìng yǎn huā        yīn gān shí liáo wáng jiā        shí shōu yún tóng píng zhǔ huá        ōu shé běn wèn sān chē       
热度:10 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写人|登高|写草|

啸台有佳人,玄发鉴(上竹下并)珥。

登高歌一曲,听者倾城市。

门无行媒迹,草木倚憔悴。

人物方眇然,谁能委圭币。

wèi shì cāng guān wáng zhòng gōng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
xiào tái yǒu jiā rén xuán jiàn shàng zhú xià bìng ěr        dēng gāo tīng zhě qīng chéng shì        mén háng méi cǎo qiáo cuì        rén fāng miǎo rán shuí néng wěi guī       
热度:10 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写景|写雨|写风|写马|写人|

开轩城市如村落,人似往时陈太邱。

暄景半窗行野马,雨寒疏竹上牵牛。

平生江海心犹在,退食诗书吏罢休。

□□□□□□力,必知耆旧想风流。

yíng zhōng xuān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
kāi xuān chéng shì cūn luò rén wǎng shí chén tài qiū        xuān jǐng bàn chuāng háng hán shū zhú shàng qiān niú        píng shēng jiāng hǎi xīn yóu zài tuì 退 shí shī shū xiū        zhī jiù xiǎng fēng liú       
热度:13 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|写人|写云|写酒|

王师学琴三十年,响如清夜落涧泉。

满堂洗尽筝琶耳,请师停手恐断弦。

神人传书道人命,死生贵贱如看镜。

晚知直语触憎嫌,深藏幽寺听钟磬。

有酒如渑客满门,不可一日无此君。

当时手栽数寸碧,声挟风雨今连云。

此君倾盖如故旧,骨相奇怪清且秀。

程婴杵臼立孤难,伯夷叔齐采薇瘦。

霜钟堂上弄秋月,微风入弦此君悦。

公家周彦笔如椽,此君语意当能传。

róng zhōu yuán shī jun1 xuān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
wáng shī xué qín sān shí nián xiǎng qīng luò jiàn quán        mǎn táng jìn zhēng ěr qǐng shī tíng shǒu kǒng duàn xián        shén rén chuán shū dào rén mìng shēng guì jiàn kàn jìng        wǎn zhī zhí chù zēng xián shēn cáng yōu tīng zhōng qìng        yǒu jiǔ miǎn mǎn mén jun1        dāng shí shǒu zāi shù cùn shēng jiā fēng jīn lián yún        jun1 qīng gài jiù xiàng guài qīng qiě xiù        chéng yīng chǔ jiù nán shū cǎi wēi shòu        shuāng zhōng táng shàng nòng qiū yuè wēi fēng xián jun1 yuè        gōng jiā zhōu yàn chuán jun1 dāng néng chuán       
热度:7 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写水|写人|写草|写云|

河南有伏流,经营太行根。

盛德不终晦,发为清济源。

公家济源上,太行正当门。

修竹带藩篱,百禽鸣朝暾。

仰视浮云作,俯窥流水奔。

相望有盘谷,李愿故居存。

主人国之老,实惟商岩孙。

斑行昔供奉,屡进逆耳言。

天子色为动,群公声亦吞。

肃肃冰霜际,不改白玉温。

出处士所重,其微难具论。

公勿怀草堂,朝庭待公尊。

qīn zhī cǎo táng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
nán yǒu liú jīng yíng tài háng gēn        shèng zhōng huì wéi qīng yuán        gōng jiā yuán shàng tài háng zhèng dāng mén        xiū zhú dài fān bǎi qín míng cháo tūn        yǎng shì yún zuò kuī liú shuǐ bēn        xiàng wàng yǒu pán yuàn cún        zhǔ rén guó zhī lǎo shí wéi shāng yán sūn        bān háng gòng fèng jìn ěr yán        tiān wéi dòng qún gōng shēng tūn        bīng shuāng gǎi bái wēn        chū chù shì suǒ zhòng wēi nán lùn        gōng huái 怀 cǎo táng cháo tíng dài gōng zūn       
热度:42 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|写花|写山|写茶|

宫殿绕风烟,江山壮城郭。

令君蓺桃蓺,面春筑飞阁。

春至最先知,雨露偏花药。

是日劝农桑,冰销土膏作。

弦歌出县斋,裴回问民瘼。

鸡犬声相闻,婴此簿领缚。

安得携手嬉,烹茶煨鸭脚。

ān lìng xiān chūn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
gōng diàn 殿 rào fēng yān jiāng shān zhuàng chéng guō        lìng jun1 táo miàn chūn zhù fēi        chūn zhì zuì xiān zhī piān huā yào        shì quàn nóng sāng bīng xiāo gāo zuò        xián chū xiàn zhāi péi huí wèn mín        quǎn shēng xiàng wén yīng 簿 lǐng        ān xié shǒu pēng chá wēi jiǎo       
热度:24 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写花|写水|写鸟|写人|父母|

琳宫接丛霄,渌水连翠微。

幽花露林薄,好鸟娱清辉。

道人勤洒扫,令尹每忘归。

孝慈民父母,虎去蝗退飞。

来思僚友同,歌舞醉红衣。

定知与民乐,吏瘦吾民肥。

ān lìng shì xuān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
lín gōng jiē cóng xiāo shuǐ lián cuì wēi        yōu huā lín báo hǎo niǎo qīng huī        dào rén qín sǎo lìng yǐn měi wàng guī        xiào mín huáng tuì 退 fēi        lái liáo yǒu tóng zuì hóng        dìng zhī mín shòu mín féi       
热度:38 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写雪|写风|写人|写茶|写云|写酒|

渊明喜种菊,子猷喜种竹。

托物虽自殊,心期俱不俗。

千载得李侯,异世等风流。

为官恐是陶彭泽,爱竹最知王子猷。

寒窗对酒听雨雪,夏簟烹茶卧风月。

小僧知令不凡材,自扫竹根培老节。

富贵于我如浮云,安可一日无此君。

人言爱竹有何好,此中难为俗人道。

我于此物更不疏,一官窘束何由到。

ān lìng ài zhú táng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
yuān míng zhǒng yóu zhǒng zhú        tuō suī shū xīn        qiān zǎi hóu shì děng fēng liú        wéi guān kǒng shì táo péng ài zhú zuì zhī wáng yóu        hán chuāng duì jiǔ tīng xuě xià diàn pēng chá fēng yuè        xiǎo sēng zhī lìng fán cái sǎo zhú gēn péi lǎo jiē        guì yún ān jun1        rén yán ài zhú yǒu hǎo zhōng nán wéi rén dào        gèng shū guān jiǒng shù yóu dào