古诗词大全

热度:8 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写人|自由|写梅|

梅蘂争先公不嗔,知公家有似梅人。

何时各得自由去,相逐扬州作好春。

yùn zhōng zǎo méi èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
méi ruǐ zhēng xiān gōng chēn zhī gōng jiā yǒu méi rén        shí yóu xiàng zhú yáng zhōu zuò hǎo chūn       
热度:11 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|写山|写水|写马|写人|写雷|艰难|写鱼|

挽船逆牵九牛尾,寸步关梁论万里。

淮山终日只对面,与船低昂如角抵。

水工爬涉未曾去,远者盈寻近盈咫。

长堤夜射千丈潭,疾雷不及先掩耳。

吾人犹困坎井泥,何算鲑虾著尘滓。

我家诗翁坐长歌,险阻艰难实经履。

稍寻牛豕畦疃行,始得村落鱼菜市。

风榆雨柳愁杀人,日西月东若流水。

忽然槌鼓催发船,入门驩甚折屐齿。

道逢耦耕试借问,往往见谓知津矣。

十年奔走营晓炊,家居暖席能得几。

此行干蛊维叔父,攻苦食辛等醇醴。

官筒之诗邺城下,孝友恳恻见表里。

强哦竹闲惜寡和,如以罢兵取坚垒。

何当车马城南来,寿亲一樽开宴喜。

yùn xiōng qīng yáng 驿 西 shuǐ jiàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
wǎn chuán qiān jiǔ niú wěi cùn guān liáng lùn wàn        huái shān zhōng zhī duì miàn chuán áng jiǎo        shuǐ gōng shè wèi céng yuǎn zhě yíng xún jìn yíng zhǐ        zhǎng shè qiān zhàng tán léi xiān yǎn ěr        rén yóu kùn kǎn jǐng suàn guī xiā zhe chén        jiā shī wēng zuò zhǎng xiǎn jiān nán shí jīng        shāo xún niú shǐ tuǎn háng shǐ cūn luò cài shì        fēng liǔ chóu shā rén 西 yuè dōng ruò liú shuǐ        rán chuí cuī chuán mén huān shèn shé chǐ 齿        dào féng ǒu gēng shì jiè wèn wǎng wǎng jiàn wèi zhī jīn        shí nián bēn zǒu yíng xiǎo chuī jiā nuǎn néng        háng gàn wéi shū gōng shí xīn děng chún        guān tǒng zhī shī chéng xià xiào yǒu kěn jiàn biǎo        qiáng ò zhú xián guǎ bīng jiān lěi        dāng chē chéng nán lái shòu 寿 qīn zūn kāi yàn       
热度:6 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写人|写草|

不见两谪仙,长怀倚修竹。

行遶紫极宫,明珠得盈掬。

平生人欲杀,耿介受命独。

往者如可作,抱被求同宿。

砥柱阅颓波,不疑更何卜。

但观草木秋,叶落根自复。

我病二十年,大斗久不覆。

因之酌苏李,蟹肥社醅熟。

zhān tài bái xún yáng gōng gǎn qiū shī yùn zhuī huái 怀 tài
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiàn liǎng zhé xiān zhǎng huái 怀 xiū zhú        háng rǎo gōng míng zhū yíng        píng shēng rén shā gěng jiè shòu mìng        wǎng zhě zuò bào bèi qiú tóng xiǔ 宿        zhù yuè tuí gèng bo        dàn guān cǎo qiū luò gēn        bìng èr shí nián dòu jiǔ        yīn zhī zhuó xiè féi shè pēi shú       
热度:6 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写山|山川|

去此二十年,持家西过宋。

起予者白鸥,归兴岌飞动。

宫殿明宝坊,山川开禹贡。

破浪一帆风,更占梦中梦。

tóng qián yùn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
èr shí nián chí jiā 西 guò sòng        zhě bái ōu guī xìng fēi dòng        gōng diàn 殿 míng bǎo fāng shān chuān kāi gòng        làng fān fēng gèng zhàn mèng zhōng mèng       
热度:4 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写人|

鼓缶多秦声,琵琶作胡语。

是中非神奇,根器如此故。

范公秉文德,断国极可否。

至今筦枢机,大度而少与。

蝉嫣世有人,风壑啸两虎。

小心学忠孝,鄙事能垅亩。

持论不籧筱,奉身谢夸诩。

颇知城南园,文会英俊侣。

何当休沐归,怀茗就煎去。

dào yùn fàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
fǒu duō qín shēng zuò        shì zhōng fēi shén gēn        fàn gōng bǐng wén duàn guó fǒu        zhì jīn guǎn shū ér shǎo        chán yān shì yǒu rén fēng xiào liǎng        xiǎo xīn xué zhōng xiào shì néng lǒng        chí lùn xiǎo fèng shēn xiè kuā        zhī chéng nán yuán wén huì yīng jun4        dāng xiū guī huái 怀 míng jiù jiān       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|长江|

吟院虚明如画舫,想成槛外是长江。

杜郎忽作扬州梦,雨带风沙打夜窗。

yín yuàn èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
yín yuàn míng huà fǎng xiǎng chéng kǎn wài shì zhǎng jiāng        láng zuò yáng zhōu mèng dài fēng shā chuāng       
热度:2 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|写人|写梅|

梅凋粉,柳摇金。

微雨轻风敛陌尘。

厚约深盟何处诉,除非重见那人人。

dǎo liàn · · méi diāo fěn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
méi diāo fěn liǔ yáo jīn        wēi qīng fēng liǎn chén        hòu yuē shēn méng chù chú fēi zhòng jiàn rén rén       
热度:4 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|别离|写酒|

西风悲兮败叶索索,照陈根兮秋日将落。

彷佛兮梦与神遇,顾瞻九泉兮岂其可作。

俄有悲乎之羽虫兮,自伤时去物改,拥旧柯而孤吟。

四郊莽苍声断裂兮,久而不胜其叹音。

平生之梗概兮欲萧萧而去眼,将绝之言语兮忽历历而经心。

谓逝者有知兮,何喜而弃此去也。

谓逝无知兮,谁职为此梦也。

凭须臾之不再得兮,哀此言之不予听。

回廊窈窕月皓白兮,无复曩时之履声。

◇◇平生之余制兮,芗泽其犹未沫。

虽飘飘其日败兮,吾不忍改其此佩。

愁薨薨其中予兮,如醳酒之不化。

欻别离之几时兮,谁与此夏日冬夜。

自我先兮一无穷,在我後兮亦一无穷。

六七十便了一生兮,何异木末之有狂风。

待外物而造适兮,固不若放之自得之场。

彼庄生之一缶兮,亦何异荀氏之神伤。

吾固知藏於天者至精,交於物者甚粗。

饮泣为昏瞳之媒,幽忧为白发之母。

忧来泣下不可安排兮,如孟津之捧土。

彼寒暑之寖化兮,天地尚不能以朝莫。

目茕茕而不寐兮,夜亹亹而过中。

虽来者犹不可待兮,恐不及当时之从容。

dào wǎng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
西 fēng bēi bài suǒ suǒ zhào chén gēn qiū jiāng luò        páng mèng shén zhān jiǔ quán zuò        é yǒu bēi zhī chóng shāng shí gǎi yōng jiù ér yín        jiāo mǎng cāng shēng duàn liè jiǔ ér shèng tàn yīn        píng shēng zhī gěng gài xiāo xiāo ér yǎn jiāng jué zhī yán ér jīng xīn        wèi shì zhě yǒu zhī ér        wèi shì zhī shuí zhí wéi mèng        píng zhī zài āi yán zhī tīng        huí láng yǎo tiǎo yuè hào bái nǎng shí zhī shēng        píng shēng zhī zhì xiāng yóu wèi        suī piāo piāo bài rěn gǎi pèi        chóu hōng hōng zhōng jiǔ zhī huà        bié zhī shí shuí xià dōng        xiān qióng zài hòu qióng        liù shí biàn 便 le shēng zhī yǒu kuáng fēng        dài wài ér zào shì ruò fàng zhī zhī chǎng        zhuāng shēng zhī fǒu xún shì zhī shén shāng        zhī cáng tiān zhě zhì jīng jiāo zhě shèn        yǐn wéi hūn tóng zhī méi yōu yōu wéi bái zhī        yōu lái xià ān pái mèng jīn zhī pěng        hán shǔ zhī jìn huà tiān shàng néng cháo        qióng qióng ér mèi wěi wěi ér guò zhōng        suī lái zhě yóu dài kǒng dāng shí zhī cóng róng       
热度:6 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:

且然聊尔耳,得也自知之。

独笑真成梦,狂歌或似诗。

照滩禽郭索,烧野得伊尼。

早晚来同醉,僧窗卧虎皮。

zhàng zhī shī yùn nán ér gōng zhé chéng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
qiě rán liáo ěr ěr zhī zhī        xiào zhēn chéng mèng kuáng huò shī        zhào tān qín guō suǒ shāo        zǎo wǎn lái tóng zuì sēng chuāng       
热度:12 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写景|写山|写水|写人|

建鼓求亡子,原非入耳歌。

除去绿绮尘,水深山峨峨。

满堂悦秦声,君独用此何。

平分感秋节,空阔湛金波。

定夜百虫息,高论听悬河。

执揽北斗柄,斟酌四时和。

破屋仰见星,得子喜且多。

危柱无安弦,野水自盈科。

成道在礼乐,成山在丘阿。

收此桑榆景,相从寄琢磨。

开怀溟海阔,百怪出蛟鼍。

闭藏愿自爱,惊人取谴诃。

dìng jiāo shī èr shǒu xiào bào míng yuǎn chéng cháo jiù · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiàn qiú wáng yuán fēi ěr        chú 绿 chén shuǐ shēn shān é é        mǎn táng yuè qín shēng jun1 yòng        píng fèn gǎn qiū jiē kōng kuò zhàn jīn        dìng bǎi chóng gāo lùn tīng xuán        zhí lǎn běi dòu bǐng zhēn zhuó shí        yǎng jiàn xīng qiě duō        wēi zhù ān xián shuǐ yíng        chéng dào zài chéng shān zài qiū ā        shōu sāng jǐng xiàng cóng zhuó        kāi huái 怀 míng hǎi kuò bǎi guài chū jiāo tuó        cáng yuàn ài jīng rén qiǎn