古诗词大全

热度:7 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写水|写鱼|

今代顾虎头,骨相自雄伟。

不令长天宫,亦合丞御史。

能贫安四壁,无愠可三已。

昨来立清班,国士相顾喜。

何因将使节,风日按千里。

汲黯不居中,似非朝廷美。

太任录万事,御坐留谏纸。

发政恐伤民,天步薄冰履。

苍生忧其鱼,南亩多被水。

公行图安集,信目勿信耳。

yùn zhān sòng dūn běi dōu yùn èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jīn dài tóu xiàng xióng wěi        lìng zhǎng tiān gōng chéng shǐ        néng pín ān yùn sān        zuó lái qīng bān guó shì xiàng        yīn jiāng shǐ 使 jiē fēng àn qiān        àn zhōng fēi cháo tíng měi        tài rèn wàn shì zuò liú jiàn zhǐ        zhèng kǒng shāng mín tiān báo bīng        cāng shēng yōu nán duō bèi shuǐ        gōng háng ān xìn xìn ěr       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写水|写人|

儒者给事中,顾公甚魁伟。

经明往行河,商略颇应史。

劳人又费乏,国计安能已。

成功渠有命,得人斯可喜。

似闻阻饥余,恶少惊邑里。

启钥探珠金,夺怀取姝美。

部中十盗发,一二书奏纸。

西连魏三河,东尽齐四履。

此岂小事哉,何但行治水。

使民皆农桑,乃是真儒耳。

yùn zhān sòng dūn běi dōu yùn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
zhě gěi shì zhōng gōng shèn kuí wěi        jīng míng wǎng háng shāng luè yīng shǐ        láo rén yòu fèi guó ān néng        chéng gōng yǒu mìng rén        wén è shǎo jīng        yào tàn zhū jīn duó huái 怀 shū měi        zhōng shí dào èr shū zòu zhǐ        西 lián wèi sān dōng jìn        xiǎo shì zāi dàn háng zhì shuǐ        shǐ 使 mín jiē nóng sāng nǎi shì zhēn ěr       
热度:4 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写人|

谪官犹得住蓬莱,抱牍人稀书卷开。

张敞怃眉应急召,董宣强项莫低回。

yùn zhān sòng èr jué
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
zhé guān yóu zhù péng lái bào rén shū juàn kāi        zhāng chǎng méi yīng zhào dǒng xuān qiáng xiàng huí       
热度:15 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写人|

骥子堕地追风日,未试千里谁能识。

习之实录葬皇祖,斯文如女有正色。

今年持橐佐春官,遂失此人难塞责。

虽然一哄有奇偶,博悬于投不在德。

君看巨浸朝百川,此岂有意潢潦前。

愿为雾豹怀文隐,莫爱风蝉蜕骨仙。

yùn zhān sòng zhì
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
duò zhuī fēng wèi shì qiān shuí néng shí        zhī shí zàng huáng wén yǒu zhèng        jīn nián chí tuó zuǒ chūn guān suí shī rén nán sāi        suī rán hǒng yǒu ǒu xuán tóu zài        jun1 kàn jìn cháo bǎi chuān yǒu huáng liáo qián        yuàn wéi bào huái 怀 wén yǐn ài fēng chán tuì xiān       
热度:7 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写山|写人|写草|写云|

远志作小草,蛙衣生陵屯。

但为居移气,其实何足言。

名下难为人,丑好随手翻。

百年炊未熟,一垤蚁追奔。

夏日蓬山永,戎葵茂墙藩。

王子吐佳句,如茧丝出盆。

风姿极洒落,云气画罍樽。

属有补衮章,自当宠频烦。

鄙夫无他能,上车问寒温。

惟思穷山去,抱犊长儿孙。

yùn zhān zèng wáng dìng guó
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
yuǎn zhì zuò xiǎo cǎo shēng líng tún        dàn wéi shí yán        míng xià nán wéi rén chǒu hǎo suí shǒu fān        bǎi nián chuī wèi shú dié zhuī bēn        xià péng shān yǒng róng kuí mào qiáng fān        wáng jiā jiǎn chū pén        fēng 姿 luò yún huà léi zūn        shǔ yǒu gǔn zhāng dāng chǒng pín fán        néng shàng chē wèn hán wēn        wéi qióng shān bào zhǎng ér sūn       
热度:8 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写花|写山|写鸟|山川|写雷|江南|写梅|写酒|

漫郎江南酒隐处,古木参天应手栽。

石坳为尊酌花鸟,自许作鼎调盐梅。

平生四海苏太史,酒浇不下胸崔嵬。

黄州副使坐闲散,谏疏无路通银台。

鹦鹉洲前弄明月,江妃起舞袜生埃。

次山醉魂招彷佛,步入寒溪金碧堆。

洗湔尘痕饮嘉客,笑倚武昌江作罍。

谁知文章照今古,野老争席渔争隈。

邓公勒铭留刻画,刳剔银钩洗绿苔。

琢磨十年烟两晦,摸索一读心眼开。

谪去长沙忧鵩入,归来杞国痛天摧。

玉堂却对邓公直,北门换仗听风雷。

山川悠远莫浪许,富贵峥嵘今鼎来。

万壑松声如在耳,意不及此文生哀。

yùn zhān chāng 西 shān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
màn láng jiāng nán jiǔ yǐn chù cān tiān yīng shǒu zāi        shí ào wéi zūn zhuó huā niǎo zuò dǐng diào yán méi        píng shēng hǎi tài shǐ jiǔ jiāo xià xiōng cuī wéi        huáng zhōu shǐ 使 zuò xián sàn jiàn shū tōng yín tái        yīng zhōu qián nòng míng yuè jiāng fēi shēng āi        shān zuì hún zhāo páng hán jīn duī        jiān chén hén yǐn jiā xiào chāng jiāng zuò léi        shuí zhī wén zhāng zhào jīn lǎo zhēng zhēng wēi        dèng gōng míng liú huà yín gōu 绿 tái        zhuó shí nián yān liǎng huì suǒ xīn yǎn kāi        zhé zhǎng shā yōu guī lái guó tòng tiān cuī        táng què duì dèng gōng zhí běi mén huàn zhàng tīng fēng léi        shān chuān yōu yuǎn làng guì zhēng róng jīn dǐng lái        wàn sōng shēng zài ěr wén shēng āi       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雪|写山|写水|写雷|

北方春蔬嚼冰雪,妍暖思采南山蕨。

韭苗水饼姑置之,苦菜黄鸡羹糁滑。

蓴丝色紫菰首白,蒌蒿芽甜蔊头辣。

生葅入汤翻手成,芼以姜橙夸缕抹。

惊雷菌子出万钉,白鹅截掌鳖解甲。

琅玕森深未飘箨,软炊香秔煨短茁。

万钱自是宰相事,一饭且从吾党说。

公如端为苦笋归,明日青衫诚可脱。

yùn zhān chūn cài
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
běi fāng chūn shū jiáo bīng xuě yán nuǎn cǎi nán shān jué        jiǔ miáo shuǐ bǐng zhì zhī cài huáng gēng shēn huá        tuán shǒu bái lóu hāo tián hǎn tóu        shēng tāng fān shǒu chéng mào jiāng chéng kuā        jīng léi jun1 chū wàn dìng bái é jié zhǎng biē jiě jiǎ        láng gān sēn shēn wèi piāo tuò ruǎn chuī xiāng jīng wēi duǎn zhuó        wàn qián shì zǎi xiàng shì fàn qiě cóng dǎng shuō        gōng duān wéi sǔn guī míng qīng shān chéng tuō       
热度:4 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|

松寒风雨石骨瘦,法窟寂寥僧定时。

李侯有句不肯吐,淡墨写出无声诗。

yùn zhān yóu èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
sōng hán fēng shí shòu liáo sēng dìng shí        hóu yǒu kěn dàn xiě chū shēng shī       
热度:6 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写花|

龙眠不似虎头痴,笔妙天机可并时。

苏仙漱墨作苍石,应解种花开此诗。

yùn zhān yóu èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
lóng mián tóu chī miào tiān bìng shí        xiān shù zuò cāng shí yīng jiě zhǒng huā kāi shī       
热度:7 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|写羊|

妇翁不可挝,王郎非娇客。

十年为从学,苦淡共陻厄。

燕雀嗤鸿渐,犬羊睨麟获。

遇逢泾渭分,昨梦春冰释。

平生五车书,才吐二三策。

已作谤薰天,金朱果何益。

君穷一窗下,风雨更削迹。

诗工知学进,词苦见意迫。

俗情傲秦赘,妇舍不暖席。

南冶从东家,不闻被嘲剧。

师儒并世难。

日月过箭疾。

公今未有田,把笔耕六籍。

yùn zhān wáng fēng bài shū yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
wēng wáng láng fēi jiāo        shí nián wéi cóng xué dàn gòng yīn è        yàn què chī hóng 鸿 jiàn quǎn yáng lín huò        féng jīng wèi fèn zuó mèng chūn bīng shì        píng shēng chē shū cái èr sān        zuò bàng xūn tiān jīn zhū guǒ        jun1 qióng chuāng xià fēng gèng xuē        shī gōng zhī xué jìn jiàn        qíng ào qín zhuì shě nuǎn        nán cóng dōng jiā wén bèi cháo        shī bìng shì nán        yuè guò jiàn        gōng jīn wèi yǒu tián gēng liù