古诗词大全

热度:59 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|读书|海棠|

海棠院里寻春色,日炙荐红满院香。

不觉风光都过了,东窗浑为读书忙。

hǎi táng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
hǎi táng yuàn xún chūn zhì jiàn hóng mǎn yuàn xiāng        jiào fēng guāng dōu guò le dōng chuāng hún wéi shū máng       
热度:9 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写山|写水|写人|日出|生死|写草|写云|

兀然无事无改换,无事何须论一段。

真心无散乱,他事不须断。

过去已过去,未来何用算。

兀然无事何曾有,人唤向外觅工夫,总是痴顽汉。

粮不蓄一粒,逢饭但知骂。

世间多事,人事相趁,浑不及我,不乐生天,亦不受福田。

饥来一钵饭,困来展脚眠。

愚人以为笑,智者谓之然。

非愚亦非智,不是玄中玄。

要去如是去,要住如是住。

身披一破衲,脚著娘生袴。

多言复多语,由来反相误。

若欲度众生,无过且自度。

莫漫求真佛,真佛不可见。

妙性及灵台,何曾受薰链。

心是无事心,面是娘生面。

劫石可动摇,个中无改变。

无事何须读文字,削除人我本,冥合个中意。

削除人我本,冥合个中意。

种种劳筋骨,不如林下睡兀兀。

举头见日出,乞饭从头律。

将功用功,展转冥蒙。

取即不得,不取自通。

吾有一言,绝虑忘缘,巧说不得用心传。

更有一语,无过直与。

细极毫末,大无方所。

本自圆成,不劳机杼。

世事悠悠,不如山丘。

青松蔽日,碧涧常秋。

山云当幕,夜月为勾。

卧藤萝下,块石枕头。

不朝天子,岂羡王侯。

生死无虑,更复何忧。

月水无形,我常只宁。

万法皆尔,本自无生。

兀然无事坐,春来草自青。

[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
rán shì gǎi huàn shì lùn duàn        zhēn xīn sàn luàn shì duàn        guò guò wèi lái yòng suàn        rán shì céng yǒu rén huàn xiàng wài gōng zǒng shì chī wán hàn        liáng féng fàn dàn zhī        shì jiān duō shì rén shì xiàng chèn hún shēng tiān shòu tián        lái fàn kùn lái zhǎn jiǎo mián        rén wéi xiào zhì zhě wèi zhī rán        fēi fēi zhì shì xuán zhōng xuán        yào shì yào zhù shì zhù        shēn jiǎo zhe niáng shēng        duō yán duō yóu lái fǎn xiàng        ruò zhòng shēng guò qiě        màn qiú zhēn zhēn jiàn        miào xìng líng tái céng shòu xūn liàn        xīn shì shì xīn miàn shì niáng shēng miàn        jié shí dòng yáo zhōng gǎi biàn        shì wén xuē chú rén běn míng zhōng        xuē chú rén běn míng zhōng        zhǒng zhǒng láo jīn lín xià shuì        tóu jiàn chū fàn cóng tóu        jiāng gōng yòng gōng zhǎn zhuǎn míng méng        tōng        yǒu yán jué wàng yuán qiǎo shuō yòng xīn chuán        gèng yǒu guò zhí        háo fāng suǒ        běn yuán chéng láo zhù        shì shì yōu yōu shān qiū        qīng sōng jiàn cháng qiū        shān yún dāng yuè wéi gōu        téng luó xià kuài shí zhěn tóu        cháo tiān xiàn wáng hóu        shēng gèng yōu        yuè shuǐ xíng cháng zhī níng        wàn jiē ěr běn shēng        rán shì zuò chūn lái cǎo qīng       
热度:9 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雷|写云|

法云大士,天骨岩岩。

如来津梁,我实荷担。

手捉日月,断取庄严。

国土入此佛土,位置城南。

有目无目,疑圣疑凡。

击大雷霆,布洒甘露。

大圆镜中,慈悲威怒。

维此象法,依正法住。

後二百岁,亦莫予敢每。

谁为请主,世界主女。

yún xiù chán shī zhēn zàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
yún shì tiān yán yán        lái jīn liáng shí dān        shǒu zhuō yuè duàn zhuāng yán        guó wèi zhì chéng nán        yǒu shèng fán        léi tíng gān        yuán jìng zhōng bēi wēi        wéi xiàng zhèng zhù        hòu èr bǎi suì gǎn měi        shuí wéi qǐng zhǔ shì jiè zhǔ       
热度:10 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写马|

庵摩勒,西土果。

霜后明珠颗颗。

凭玉兔,捣香尘。

称为席上珍。

号余甘,争奈苦。

临上马时分付。

管回味,却思量。

忠言君试尝。

gèng lòu · · ān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
ān 西 guǒ        shuāng hòu míng zhū        píng dǎo xiāng chén        chēng wéi shàng zhēn        hào gān zhēng nài        lín shàng shí fèn        guǎn huí wèi què liàng        zhōng yán jun1 shì cháng       
热度:2 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写山|

体妖娆,鬟婀娜。

玉甲银筝照座。

危柱促,曲声残。

王孙带笑看。

休休休,莫莫莫。

愁拨个丝中索。

了了了,玄玄玄。

山僧无碗禅。

gèng lòu · · yāo ráo
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
yāo ráo huán ē        jiǎ yín zhēng zhào zuò        wēi zhù shēng cán        wáng sūn dài xiào kàn        xiū xiū xiū        chóu zhōng suǒ        le le le xuán xuán xuán        shān sēng wǎn chán       
热度:3 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写人|

女归能妇,义止宜家。

谁其向道,探深见遐。

入古人室,立妙法句。

自履实地,告人悟处。

忽尔心疾,累岁狂痴。

为忘我难,使人厌之。

迨其解化,庄语告戒。

堂堂夫人,凌郑同派。

chén shì huà xiàng zàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
guī néng zhǐ jiā        shuí xiàng dào tàn shēn jiàn xiá        rén shì miào        shí gào rén chù        ěr xīn lèi suì kuáng chī        wéi wàng nán shǐ 使 rén yàn zhī        dài jiě huà zhuāng gào jiè        táng táng rén líng zhèng tóng pài       
热度:17 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写人|岁月|

显允临邛,吏师文宗。

能者述之,德宇恢恢。

疏而不失,有物实之。

於义当然,确乎不夺。

强者屈之,爱民如子。

曰予用威,谁其恤之。

图像如生,虽不能言,谁敢忽之。

其事在人,岁月其逝,勿坠失之。

後有南董,询事考言,尚其笔之。

jiāng yáng yáng jun1 huà xiàng zàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
xiǎn yǔn lín qióng shī wén zōng        néng zhě shù zhī huī huī        shū ér shī yǒu shí zhī        dāng rán què duó        qiáng zhě zhī ài mín        yuē yòng wēi shuí zhī        xiàng shēng suī néng yán shuí gǎn zhī        shì zài rén suì yuè shì zhuì shī zhī        hòu yǒu nán dǒng xún shì kǎo yán shàng zhī       
热度:13 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写人|

廖君欉遫,卒享五福。

其艰其勤,天畀戬谷。

治生之材,可以治邦。

知子之智,可以使能。

耋老于乡,以福孙曾。

在尔後人,思其艰勤,思其好贤,维衣食之源。

瞻像思孝,勿堕其教。

dào liào jun1 huà xiàng zàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
liào jun1 cóng chì xiǎng        jiān qín tiān jiǎn        zhì shēng zhī cái zhì bāng        zhī zhī zhì shǐ 使 néng        dié lǎo xiāng sūn céng        zài ěr hòu rén jiān qín hǎo xián wéi shí zhī yuán        zhān xiàng xiào duò jiāo       
热度:16 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:寂寞|

匣中绿绮琴,欲抚已绝弦。

问弦何时绝,锺期谢世年。

正声不可闻,千载寂寞间。

未有颜叔子,安知柳下贤。

fàng yán shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
xiá zhōng 绿 qín jué xián        wèn xián shí jué zhōng xiè shì nián        zhèng shēng wén qiān zǎi jiān        wèi yǒu yán shū ān zhī liǔ xià xián       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写山|写水|写鸟|

弄水清江曲,采薇南山隅。

当吾无事时,此岂不我娱。

乔木好鸟音,天风韵虚徐。

遐心游四海,万里不须臾。

回首古衣冠,荆樊老丘墟。

欲付此中意,归翻虫蠹书。

短生忧不足,此道乐有余。

fàng yán shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
nòng shuǐ qīng jiāng cǎi wēi nán shān        dāng shì shí        qiáo hǎo niǎo yīn tiān fēng yùn        xiá xīn yóu hǎi wàn        huí shǒu guàn jīng fán lǎo qiū        zhōng guī fān chóng shū        duǎn shēng yōu dào yǒu