古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写云|写酒|

南豳日日接英标,公外追随岂待招。

恶劝酒时图共醉,痛赢棋处肯相饶。

一抛言笑如何遣,频得音书似不遥。

独上西楼为君久,满城明月会云销。

yùn chóu bīn zhōu tōng pàn wáng tài
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
nán bīn jiē yīng biāo gōng wài zhuī suí dài zhāo        è quàn jiǔ shí gòng zuì tòng yíng chù kěn xiàng ráo        pāo yán xiào qiǎn pín yīn shū yáo        shàng 西 lóu wéi jun1 jiǔ mǎn chéng míng yuè huì yún xiāo       
热度:2 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写风|写人|写云|

清风何处来,先此高高台。

兰丛国香起,桂枝天籁回。

飘飘度清汉,浮云安在哉。

万古郁结心,一旦为君开。

有客慰所思,临风久徘徊。

神若游华胥,身疑立天台。

极渴饮沆瀣,大暑执琼瑰。

旷如携松丘,腾上烟霞游。

熙如揖庄老,语人逍遥道。

朱弦鼓其薰,可以解吾民,沧浪比其清,可以濯吾缨。

愿此阳春时,勿使飘暴生。

千灵无结愠,万卉不摧荣。

庶几宋玉赋,聊广楚王情。

qīng fēng yáo
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
qīng fēng chù lái xiān gāo gāo tái        lán cóng guó xiāng guì zhī tiān lài huí        piāo piāo qīng hàn yún ān zài zāi        wàn jié xīn dàn wéi jun1 kāi        yǒu wèi suǒ lín fēng jiǔ pái huái        shén ruò yóu huá shēn tiān tái        yǐn hàng xiè shǔ zhí qióng guī        kuàng xié sōng qiū téng shàng yān xiá yóu        zhuāng lǎo rén xiāo yáo dào        zhū xián xūn jiě mín cāng làng qīng zhuó yīng        yuàn yáng chūn shí shǐ 使 piāo bào shēng        qiān líng jié yùn wàn huì cuī róng        shù sòng liáo guǎng 广 chǔ wáng qíng       
热度:7 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写水|

青郊鸣锦雉,绿水漾金鳞。

愿得郢中客,共歌台上春。

qīng jiāo
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
qīng jiāo míng jǐn zhì 绿 shuǐ yàng jīn lín        yuàn yǐng zhōng gòng tái shàng chūn       
热度:3 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写风|写人|女子|登高|写梅|写酒|

吾生岂不幸,所禀多刚肠。

身甘一枝巢,心苦千仞翔。

志意苟天命,富贵非我望。

立谭万乘前,肝竭喉无浆。

意君成大舜,千古闻膻香。

寸怀如春风,思与天下芳。

片玉弃且在,双足何辞伤。

王章死于汉,韩愈逐诸唐。

狱中与岭外,妻子不得将。

义士抚卷起,眦血一沾裳。

胡弗学揭厉,胡弗随低昂。

干时宴安人,灭然已不扬。

匹夫虎敢斗,女子熊能当。

况彼二长者,乌肯巧如黄。

我爱古人节,皎皎明于霜。

今日贬江徼,多惭韩与王。

罪大祸不称,所损伤纖芒。

尽室来官下,君恩大难忘。

酒圣无隐量,诗豪有馀章。

秋来魏公亭,金菊何煌煌。

登高发秘思,聊以摅吾狂。

卓有梅圣俞,作邑郡之旁。

矫首赋灵乌,拟彼歌沧浪。

因成答安戏,移以赠名郎。

泉南曹使君,诗源万里长。

复我百馀言,疑登孔子堂。

闻之金石音,纯纯自宫商。

念此孤鸣鹤,声应来远方。

相期养心气,弥天浩无疆。

铺之被万物,照之谐三光。

此道果迂阔,陶陶吾醉乡。

yáng chóu quán zhōu cáo shǐ 使 jun1 jiàn
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
shēng xìng suǒ bǐng duō gāng cháng        shēn gān zhī cháo xīn qiān rèn xiáng        zhì gǒu tiān mìng guì fēi wàng        tán wàn chéng qián gān jié hóu jiāng        jun1 chéng shùn qiān wén shān xiāng        cùn huái 怀 chūn fēng tiān xià fāng        piàn qiě zài shuāng shāng        wáng zhāng hàn hán zhú zhū táng        zhōng lǐng wài jiāng        shì juàn xuè zhān shang        xué jiē suí áng        gàn shí yàn ān rén miè rán yáng        gǎn dòu xióng néng dāng        kuàng èr zhǎng zhě kěn qiǎo huáng        ài rén jiē jiǎo jiǎo míng shuāng        jīn biǎn jiāng jiǎo duō cán hán wáng        zuì huò chēng suǒ sǔn shāng xiān máng        jìn shì lái guān xià jun1 ēn nán wàng        jiǔ shèng yǐn liàng shī háo yǒu zhāng        qiū lái wèi gōng tíng jīn huáng huáng        dēng gāo liáo shū kuáng        zhuó yǒu méi shèng zuò jun4 zhī páng        jiǎo shǒu líng cāng làng        yīn chéng ān zèng míng láng        quán nán cáo shǐ 使 jun1 shī yuán wàn zhǎng        bǎi yán dēng kǒng táng        wén zhī jīn shí yīn chún chún gōng shāng        niàn míng shēng yīng lái yuǎn fāng        xiàng yǎng xīn tiān hào jiāng        zhī bèi wàn zhào zhī xié sān guāng        dào guǒ kuò táo táo zuì xiāng       
热度:7 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写风|写云|

海涯牢落若为怀,惟子相过未忍回。

劲覃不随风偃去,孤桐何意凤飞来。

樽藏金醴迟迟进,匣锁云和特特开。

万古功名有天命,浩然携手上春台。

ōu xiàng fǎng 访
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
hǎi láo luò ruò wéi huái 怀 wéi xiàng guò wèi rěn huí        jìn tán suí fēng yǎn tóng fèng fēi lái        zūn cáng jīn chí chí jìn xiá suǒ yún kāi        wàn gōng míng yǒu tiān mìng hào rán xié shǒu shàng chūn tái       
热度:3 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写花|写人|

南园万树花,极目春芳丽。

林下老成人,相招植松桂。

nán yuán
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
nán yuán wàn shù huā chūn fāng        lín xià lǎo chéng rén xiàng zhāo zhí sōng guì       
热度:11 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写人|人情|

南楼百尺馀,清夜微埃歇。

天会诗人情,遗此高高月。

nán lóu
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
nán lóu bǎi chǐ qīng wēi āi xiē        tiān huì shī rén qíng gāo gāo yuè       
热度:1 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写人|

思古理鸣琴,声声动金玉。

何以报昔人,传此尧舜曲。

míng qín
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
míng qín shēng shēng dòng jīn        bào rén chuán yáo shùn       
热度:6 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写风|写人|写云|

明月在天西,初如玉钩微。

一夕增一分,堂堂有馀辉。

不掩五星耀,不碍浮云飞。

徘徊河汉间,秀色若可餐。

清风起丛桂,白露生阶兰。

高楼望君时,为君拂金徽。

秦以尧舜音,此音天与稀。

明月或可闻,顾我亦依依。

月有万古光,人有万古心。

此心良可歌,凭月为知音。

míng yuè yáo
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
míng yuè zài tiān 西 chū gōu wēi        zēng fèn táng táng yǒu huī        yǎn xīng yào 耀 ài yún fēi        pái huái hàn jiān xiù ruò cān        qīng fēng cóng guì bái shēng jiē lán        gāo lóu wàng jun1 shí wéi jun1 jīn huī        qín yáo shùn yīn yīn tiān        míng yuè huò wén        yuè yǒu wàn guāng rén yǒu wàn xīn        xīn liáng píng yuè wéi zhī yīn       
热度:5 作者: [宋朝] 范仲淹
类型:写风|写水|写云|

明月照前墀,牛弦奏流水。

清风如未回,敢望无云起。

míng yuè
[ [ sòng cháo ] ] fàn zhòng yān
míng yuè zhào qián chí niú xián zòu liú shuǐ        qīng fēng wèi huí gǎn wàng yún