古诗词大全

热度:12 作者: [唐朝] 王维
类型:写花|写马|写人|莲花|写鱼|

名儒待诏满公车。

才子为郎典石渠。

莲花法藏心悬悟,贝叶经文手自书。

楚词共许胜扬马,梵字何人辨鲁鱼。

故旧相望在三事,愿君莫厌承明庐。

yuàn shě rén néng shū fàn jiān fàn yīn jiē jìn miào wéi
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
míng dài zhào mǎn gōng chē        cái wéi láng diǎn shí        lián huā cáng xīn xuán bèi jīng wén shǒu shū        chǔ gòng shèng yáng fàn rén biàn        jiù xiàng wàng zài sān shì yuàn jun1 yàn chéng míng       
热度:16 作者: [唐朝] 王维
类型:写马|生死|

朱绂谁家子,无乃金张孙。

骊驹从白马,出入铜龙门。

问尔何功德,多承明主恩。

斗鸡平乐馆,射雉上林园。

曲陌车骑盛,高堂珠翠繁。

奈何轩冕贵,不与布衣言。

君家御沟上,垂柳夹朱门。

列鼎会中贵,鸣珂朝至尊。

生死在八议,穷达由一言。

须识苦寒士,莫矜狐白温。

yán èr shǒu shǒu suǐ xiá shǎo lèi zuò xiàng
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
zhū shuí jiā nǎi jīn zhāng sūn        cóng bái chū tóng lóng mén        wèn ěr gōng duō chéng míng zhǔ ēn        dòu píng guǎn shè zhì shàng lín yuán        chē shèng gāo táng zhū cuì fán        nài xuān miǎn guì yán        jun1 jiā gōu shàng chuí liǔ jiá zhū mén        liè dǐng huì zhōng guì míng cháo zhì zūn        shēng zài qióng yóu yán        shí hán shì jīn bái wēn       
热度:8 作者: [唐朝] 王维
类型:写云|

愚谷与谁去,唯将黎子同。

非须一处住,不那两心空。

宁问春将夏,谁论西复东。

不知吾与子,若个是愚公。

吾家愚谷里,此谷本来平。

虽则行无迹,还能响应声。

不随云色暗,只待日光明。

缘底名愚谷,都由愚所成。

借问愚公谷,与君聊一寻。

不寻翻到谷,此谷不离心。

行处曾无险,看时岂有深。

寄言尘世客,何处欲归临。

gōng sān shǒu qīng lóng xīn
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
shuí wéi jiāng tóng        fēi chù zhù liǎng xīn kōng        níng wèn chūn jiāng xià shuí lùn 西 dōng        zhī ruò shì gōng        jiā běn lái píng        suī háng hái néng xiǎng yīng shēng        suí yún àn zhī dài guāng míng        yuán míng dōu yóu suǒ chéng        jiè wèn gōng jun1 liáo xún        xún fān dào xīn        háng chù céng xiǎn kàn shí yǒu shēn        yán chén shì chù guī lín       
热度:14 作者: [唐朝] 王维
类型:写山|写马|写人|父母|写云|

〔一作渔山神女智琼祠二首〕〔张茂先神女赋序曰。

魏济北从事弦超。

嘉平中。

夜梦神女来。

自称天上玉女。

姓成公。

字智琼。

东郡人。

早失父母。

天地哀其孤苦。

令得下嫁。

后三四日一来。

即乘辎[车并]。

衣罗绮。

智琼能隐其形。

不能藏其声。

且芬香达于室宇。

颇为人知。

一旦。

神女别去。

留赠裙衫[衤两]裆。

述征记曰。

魏嘉平中。

有神女成公智琼。

降弦超。

同室疑其有奸。

智琼乃绝。

后五年。

超使将之洛西。

至济北渔山下陷上。

①遥望曲道头。

有车马似智琼。

果是。

至洛。

克复旧好。

唐王勃杂曲曰。

智琼神女。

来访文君。

按十道志云。

渔山一名吾山。

汉武帝过渔山。

作[夸瓜]子歌云。

吾山平兮巨野溢。

是也。

〕①笺注本“陷”作“陌”,是。

shān shén
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
zuò shān shén zhì qióng èr shǒu zhāng mào xiān shén yuē        wèi běi cóng shì xián chāo        jiā píng zhōng        mèng shén lái        chēng tiān shàng        xìng chéng gōng        zhì qióng        dōng jun4 rén        zǎo shī        tiān āi        lìng xià jià        hòu sān lái        chéng chē bìng        luó        zhì qióng néng yǐn xíng        néng cáng shēng        qiě fēn xiāng shì        wéi rén zhī        dàn        shén bié        liú zèng qún shān liǎng dāng        shù zhēng yuē        wèi jiā píng zhōng        yǒu shén chéng gōng zhì qióng        jiàng xián chāo        tóng shì yǒu jiān        zhì qióng nǎi jué        hòu nián        chāo shǐ 使 jiāng zhī luò 西        zhì běi shān xià xiàn shàng        yáo wàng dào tóu        yǒu chē zhì qióng        guǒ shì        zhì luò        jiù hǎo        táng wáng yuē        zhì qióng shén        lái fǎng 访 wén jun1        àn shí dào zhì yún        shān míng shān        hàn guò shān        zuò kuā guā yún        shān píng        shì        jiān zhù běn xiàn zuò shì       
热度:3 作者: [唐朝] 王维
类型:写山|写水|写草|写云|

闻道黄金地,仍开白玉田。

掷山移巨石,咒岭出飞泉。

猛虎同三径,愁猿学四禅。

买香然绿桂,乞火踏红莲。

草色摇霞上,松声泛月边。

山河穷百二,世界接三千。

梵宇聊凭视,王城遂渺然。

灞陵才出树,渭水欲连天。

远县分诸郭,孤村起白烟。

望云思圣主,披雾隐群贤。

薄宦惭尸素,终身拟尚玄。

谁知草庵客,曾和柏梁篇。

yóu zhēn zuò wáng jìn shī
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
wén dào huáng jīn réng kāi bái tián        zhì shān shí zhòu lǐng chū fēi quán        měng tóng sān jìng chóu yuán xué chán        mǎi xiāng rán 绿 guì huǒ hóng lián        cǎo yáo xiá shàng sōng shēng fàn yuè biān        shān qióng bǎi èr shì jiè jiē sān qiān        fàn liáo píng shì wáng chéng suí miǎo rán        líng cái chū shù wèi shuǐ lián tiān        yuǎn xiàn fèn zhū guō cūn bái yān        wàng yún shèng zhǔ yǐn qún xián        báo huàn cán shī zhōng shēn shàng xuán        shuí zhī cǎo ān céng bǎi liáng piān       
热度:15 作者: [唐朝] 王维
类型:写雨|写风|写山|夜雨|写鱼|

〔一本二首题下并有曲字〕坎坎击鼓。

鱼山之下。

吹洞箫。

望极浦。

女巫进。

纷屡舞。

陈瑶席。

湛清酤。

风凄凄兮(一作又)夜雨。

不知(一本无此二字)神之来兮不来。

使我心兮苦复苦。

(一作我心苦)。

yíng shén
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
běn èr shǒu xià bìng yǒu kǎn kǎn        shān zhī xià        chuī dòng xiāo        wàng        jìn        fēn        chén yáo        zhàn qīng        fēng zuò yòu        zhī běn èr shén zhī lái lái        shǐ 使 xīn        zuò xīn       
热度:3 作者: [唐朝] 王维
类型:写雨|写人|春雨|少年|写云|

〔上人外人内天。

不定不乱。

舍法而渊泊。

无心而云动。

色空无碍。

不物物也。

默语无际。

不言言也。

故吾徒得神交焉。

玄关大启。

德海群泳。

时雨既降。

春物具美。

序于诗者。

人百其言。

〕少年不足言。

识道年已长。

事往安可悔。

余生幸能养。

誓从断臂(一作荤)血。

不复婴世网。

浮名寄缨佩。

空性无羁鞅。

夙承(一作从)大导师。

焚香此瞻仰。

颓然居一室。

覆载纷万象。

高柳早莺啼。

长廊春雨响。

床下阮家屐。

窗前筇竹杖。

方将见身云。

陋彼示天壤。

一心再法要。

愿以无生奖。

xuán shàng rén bìng
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
shàng rén wài rén nèi tiān        dìng luàn        shě ér yuān        xīn ér yún dòng        kōng ài                      yán yán        shén jiāo yān        xuán guān        hǎi qún yǒng        shí jiàng        chūn měi        shī zhě        rén bǎi yán        shǎo nián yán        shí dào nián zhǎng        shì wǎng ān huǐ        shēng xìng néng yǎng        shì cóng duàn zuò hūn xuè        yīng shì wǎng        míng yīng pèi        kōng xìng yāng        chéng zuò cóng dǎo shī        fén xiāng zhān yǎng        tuí rán shì        zǎi fēn wàn xiàng        gāo liǔ zǎo yīng        zhǎng láng chūn xiǎng        chuáng xià ruǎn jiā        chuāng qián qióng zhú zhàng        fāng jiāng jiàn shēn yún        lòu shì tiān rǎng        xīn zài yào        yuàn shēng jiǎng       
热度:13 作者: [唐朝] 王维
类型:

玉壶何用好,偏许素冰居。

未共销丹日,还同照绮疏。

抱明中不隐,含净外疑虚。

气似庭霜积,光言砌月馀。

晓凌飞鹊镜,宵映聚萤书。

若向夫君比,清心尚不如。

qīng bīng jīng zhào shì shí nián shí jiǔ
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
yòng hǎo piān bīng        wèi gòng xiāo dān hái tóng zhào shū        bào míng zhōng yǐn hán jìng wài        tíng shuāng guāng yán yuè        xiǎo líng fēi què jìng xiāo yìng yíng shū        ruò xiàng jun1 qīng xīn shàng       
热度:8 作者: [唐朝] 王维
类型:写山|

青雀翅羽短,未能远食玉山禾。

犹胜黄雀争上下,唧唧空仓复若何。

qīng què xiàng cuī xìng zōng péi jìn tóng
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
qīng què chì duǎn wèi néng yuǎn shí shān        yóu shèng huáng què zhēng shàng xià kōng cāng ruò       
热度:14 作者: [唐朝] 王维
类型:写山|

〔一作河上送赵仙舟,又作淇上别赵仙舟〕相逢方一笑。

相送还成泣。

祖帐已(一作怅忽)伤离。

荒城复愁入。

天寒远山净。

日暮长河急。

解缆君已遥。

望君犹(一作空)伫立。

zhōu sòng sān - -
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
zuò shàng sòng zhào xiān zhōu yòu zuò shàng bié zhào xiān zhōu xiàng féng fāng xiào        xiàng sòng hái chéng        zhàng zuò chàng shāng        huāng chéng chóu        tiān hán yuǎn shān jìng        zhǎng        jiě lǎn jun1 yáo        wàng jun1 yóu zuò kōng zhù