古诗词大全

热度:14 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写水|写鸟|写马|写人|写草|游子|

天籁何参差,噫然大块吹。

玄元包橐籥,紫气何逶迤。

七叶运皇化,千龄光本支。

仙风生指树,大雅歌螽斯。

诸王若鸾虬,肃穆列藩维。

哲兄锡茅土,圣代罗荣滋。

九卿领徐方,七步继陈思。

伊昔全盛日,雄豪动京师。

冠剑朝凤阙,楼船侍龙池。

鼓钟出朱邸,金翠照丹墀。

君王一顾盼,选色献蛾眉。

列戟十八年,未曾辄迁移。

大臣小喑呜,谪窜天南垂。

长沙不足舞,贝锦且成诗。

佐郡浙江西,病闲绝驱驰。

阶轩日苔藓,鸟雀噪檐帷。

时乘平肩舆,出入畏人知。

北宅聊偃憩,欢愉恤茕嫠。

羞言梁苑地,烜赫耀旌旗。

兄弟八九人,吴秦各分离。

大贤达机兆,岂独虑安危。

小子谢麟阁,雁行忝肩随。

令弟字延陵,凤毛出天姿。

清英神仙骨,芬馥茝兰蕤。

梦得春草句,将非惠连谁。

深心紫河车,与我特相宜。

金膏犹罔象,玉液尚磷缁。

伏枕寄宾馆,宛同清漳湄。

药物多见馈,珍羞亦兼之。

谁道溟渤深,犹言浅恩慈。

鸣蝉游子意,促织念归期。

骄阳何太赫,海水烁龙龟。

百川尽凋枯,舟楫阁中逵。

策马摇凉月,通宵出郊圻。

泣别目眷眷,伤心步迟迟。

愿言保明德,王室伫清夷。

掺袂何所道,援毫投此辞。

gǎn shí liú bié cóng xiōng wáng yán nián cóng yán líng
[ [ táng cháo ] ] bái
tiān lài cān chà rán kuài chuī        xuán yuán bāo tuó yào wēi        yùn huáng huà qiān líng guāng běn zhī        xiān fēng shēng zhǐ shù zhōng        zhū wáng ruò luán qiú liè fān wéi        zhé xiōng máo shèng dài luó róng        jiǔ qīng lǐng fāng chén        quán shèng xióng háo dòng jīng shī        guàn jiàn cháo fèng què lóu chuán shì lóng chí        zhōng chū zhū jīn cuì zhào dān chí        jun1 wáng pàn xuǎn xiàn é méi        liè shí nián wèi céng zhé qiān        chén xiǎo yīn zhé cuàn tiān nán chuí        zhǎng shā bèi jǐn qiě chéng shī        zuǒ jun4 zhè jiāng 西 bìng xián jué chí        jiē xuān tái xiǎn niǎo què zào yán wéi        shí chéng píng jiān chū wèi rén zhī        běi zhái liáo yǎn huān qióng        xiū yán liáng yuàn huǐ yào 耀 jīng        xiōng jiǔ rén qín fèn        xián zhào ān wēi        xiǎo xiè lín yàn háng tiǎn jiān suí        lìng yán líng fèng máo chū tiān 姿        qīng yīng shén xiān fēn zhǐ lán ruí        mèng chūn cǎo jiāng fēi huì lián shuí        shēn xīn chē xiàng        jīn gāo yóu wǎng xiàng shàng lín        zhěn bīn guǎn wǎn tóng qīng zhāng méi        yào duō jiàn kuì zhēn xiū jiān zhī        shuí dào míng shēn yóu yán qiǎn ēn        míng chán yóu zhī niàn guī        jiāo yáng tài hǎi shuǐ shuò lóng guī        bǎi chuān jìn diāo zhōu zhōng kuí        yáo liáng yuè tōng xiāo chū jiāo        bié juàn juàn shāng xīn chí chí        yuàn yán bǎo míng wáng shì zhù qīng        chān mèi suǒ dào yuán háo tóu       
热度:45 作者: [唐朝] 李白
类型:写水|写人|

白鹭拳一足,月明秋水寒。

人惊远飞去,直向使君滩。

bái sòng sòng shǎo sān xiá
[ [ táng cháo ] ] bái
bái quán yuè míng qiū shuǐ hán        rén jīng yuǎn fēi zhí xiàng shǐ 使 jun1 tān       
热度:9 作者: [唐朝] 李白
类型:

道隐不可见,灵书藏洞天。

吾师四万劫,历世递相传。

别杖留青竹,行歌蹑紫烟。

离心无远近,长在玉京悬。

fèng jiàn gāo zūn shī guì dào shì chuán dào guī běi hǎi zhú
[ [ táng cháo ] ] bái
dào yǐn jiàn líng shū cáng dòng tiān        shī wàn jié shì xiàng chuán        bié zhàng liú qīng zhú háng niè yān        xīn yuǎn jìn zhǎng zài jīng xuán       
热度:4 作者: [唐朝] 李白
类型:写人|写云|

尝闻秦帝女,传得凤凰声。

是日逢仙子,当时别有情。

人吹彩箫去,天借绿云迎。

曲在身不返,空馀弄玉名。

fèng tái
[ [ táng cháo ] ] bái
cháng wén qín chuán fèng huáng shēng        shì féng xiān dāng shí bié yǒu qíng        rén chuī cǎi xiāo tiān jiè 绿 yún yíng        zài shēn fǎn kōng nòng míng       
热度:5 作者: [唐朝] 李白
类型:写山|写人|惜别|写云|

仙人十五爱吹笙,学得昆丘彩凤鸣。

始闻炼气餐金液,复道朝天赴玉京。

玉京迢迢几千里,凤笙去去无穷已。

欲叹离声发绛唇,更嗟别调流纤指。

此时惜别讵堪闻,此地相看未忍分。

重吟真曲和清吹,却奏仙歌响绿云。

绿云紫气向函关,访道应寻缑氏山。

莫学吹笙王子晋,一遇浮丘断不还。

fèng chuī shēng ( ( zuò fèng shēng piān sòng bié ) )
[ [ táng cháo ] ] bái
xiān rén shí ài chuī shēng xué kūn qiū cǎi fèng míng        shǐ wén liàn cān jīn dào cháo tiān jīng        jīng tiáo tiáo qiān fèng shēng qióng        tàn shēng jiàng chún gèng jiē bié diào liú xiān zhǐ        shí bié kān wén xiàng kàn wèi rěn fèn        zhòng yín zhēn qīng chuī què zòu xiān xiǎng 绿 yún        绿 yún xiàng hán guān fǎng 访 dào yīng xún gōu shì shān        xué chuī shēng wáng jìn qiū duàn hái       
热度:8 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写花|写山|写水|写人|写湖|写云|

黄帝铸鼎于荆山,炼丹砂。

丹砂成黄金,骑龙飞上太清家。

云愁海思令人嗟,宫中彩女颜如花。

飘然挥手凌紫霞,从风纵体登鸾车。

登鸾车,侍轩辕,遨游青天中,其乐不可言。

鼎湖流水清且闲,轩辕去时有弓剑,古人传道留其间。

后宫婵娟多花颜,乘鸾飞烟亦不还,骑龙攀天造天关。

造天关,闻天语,长云河车载玉女。

载玉女,过紫皇,紫皇乃赐白兔所捣之药方,后天而老凋三光。

下视瑶池见王母,蛾眉萧飒如秋霜。

黄帝采集首山的铜,铸造宝鼎于荆山之下,炼制仙丹,仙丹炼制成功了,黄帝和群臣后宫乘龙飞仙进入仙境。天上的彩云迷迷茫茫,变幻如海,找不到升仙的途径,让我们世间的凡人空自叹息。联想天宫中披着七彩霓裳羽衣的宫女一定貌美如花。真想乘风飞身而上,登上黄帝乘坐的鸾车,陪在黄帝旁边,一起遨游在青天之上,那种乐趣一定妙不可言。
fēi lóng yǐn èr shǒu · ·
[ [ táng cháo ] ] bái
huáng zhù dǐng jīng shān liàn dān shā        dān shā chéng huáng jīn lóng fēi shàng tài qīng jiā        yún chóu hǎi lìng rén jiē gōng zhōng cǎi yán huā        piāo rán huī shǒu líng xiá cóng fēng zòng dēng luán chē        dēng luán chē shì xuān yuán áo yóu qīng tiān zhōng yán        dǐng liú shuǐ qīng qiě xián xuān yuán shí yǒu gōng jiàn rén chuán dào liú jiān        hòu gōng chán juān duō huā yán chéng luán fēi yān hái lóng pān tiān zào tiān guān        zào tiān guān wén tiān zhǎng yún chē zǎi        zǎi guò huáng huáng nǎi bái suǒ dǎo zhī yào fāng hòu tiān ér lǎo diāo sān guāng        xià shì yáo chí jiàn wáng é méi xiāo qiū shuāng       
热度:9 作者: [唐朝] 李白
类型:写花|写水|写人|写湖|写云|

鼎湖流水清且闲,轩辕去时有弓剑,古人传道留其间。

後宫婵娟多花颜,乘鸾飞烟亦不还,骑龙攀天造天关。

造天关,闻天语,长云河车载玉女。

载玉女,过紫皇,紫皇乃赐白兔所捣之药方。

后天而老凋三光,下视瑶池见王母,蛾眉萧飒如秋霜。

鼎湖的水静静流动,清澈见底,这里就是传说中黄帝乘龙飞天时不小心把弓剑遗落人间的地。天宫中美女一定众多,光彩照人。仙人们乘鸾而去消失在烟波浩渺中,也都一去不返。如果再有机会能乘龙飞升的话,我一定到达仙境,登上天门,去聆听天上神仙的谈话,坐上伴着祥云的河车,载着美丽的仙女,去拜访玉皇。玉皇见到我一定会很高兴,并赐给我天宫玉兔捣制的长生不老药。吃了仙药,我就可以长生不老,寿与天齐,可以活到日月星辰都凋谢的时候。到时候我在去看瑶池的王母,她已经满头白发如霜了。
fēi lóng yǐn èr shǒu · · èr
[ [ táng cháo ] ] bái
dǐng liú shuǐ qīng qiě xián xuān yuán shí yǒu gōng jiàn rén chuán dào liú jiān        hòu gōng chán juān duō huā yán chéng luán fēi yān hái lóng pān tiān zào tiān guān        zào tiān guān wén tiān zhǎng yún chē zǎi        zǎi guò huáng huáng nǎi bái suǒ dǎo zhī yào fāng        hòu tiān ér lǎo diāo sān guāng xià shì yáo chí jiàn wáng é méi xiāo qiū shuāng       
热度:5 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写雷|写云|

天作云与雷,霈然德泽开。

东风日本至,白雉越裳来。

独弃长沙国,三年未许回。

何时入宣室,更问洛阳才。

fàng hòu ēn zhān
[ [ táng cháo ] ] bái
tiān zuò yún léi pèi rán kāi        dōng fēng běn zhì bái zhì yuè shang lái        zhǎng shā guó sān nián wèi huí        shí xuān shì gèng wèn luò yáng cái       
热度:6 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写山|写水|写人|赠言|写草|感激|写云|

清水见白石,仙人识青童。

安陵盖夫子,十岁与天通。

悬河与微言,谈论安可穷。

能令二千石,抚背惊神聪。

挥毫赠新诗,高价掩山东。

至今平原客,感激慕清风。

学道北海仙,传书蕊珠宫。

丹田了玉阙,白日思云空。

为我草真箓,天人惭妙工。

七元洞豁落,八角辉星虹。

三灾荡璇玑,蛟龙翼微躬。

举手谢天地,虚无齐始终。

黄金满高堂,答荷难克充。

下笑世上士,沉魂北罗酆。

昔日万乘坟,今成一科蓬。

赠言若可重,实此轻华嵩。

fǎng 访 dào ān líng gài hái wéi zào zhēn lín bié liú zèng shàng zhú
[ [ táng cháo ] ] bái
qīng shuǐ jiàn bái shí xiān rén shí qīng tóng        ān líng gài shí suì tiān tōng        xuán wēi yán tán lùn ān qióng        néng lìng èr qiān shí bèi jīng shén cōng        huī háo zèng xīn shī gāo jià yǎn shān dōng        zhì jīn píng yuán gǎn qīng fēng        xué dào běi hǎi xiān chuán shū ruǐ zhū gōng        dān tián le què bái yún kōng        wéi cǎo zhēn tiān rén cán miào gōng        yuán dòng huō luò jiǎo huī xīng hóng        sān zāi dàng xuán jiāo lóng wēi gōng        shǒu xiè tiān shǐ zhōng        huáng jīn mǎn gāo táng nán chōng        xià xiào shì shàng shì chén hún běi luó fēng        wàn chéng fén jīn chéng péng        zèng yán ruò zhòng shí qīng huá sōng       
热度:8 作者: [唐朝] 李白
类型:写雪|写风|写花|写山|写人|相思|写酒|

有身莫犯飞龙鳞,有手莫辫猛虎须。

君看昔日汝南市,白头仙人隐玉壶。

子猷闻风动窗竹,相邀共醉杯中绿。

历阳何异山阴时,白雪飞花乱人目。

君家有酒我何愁,客多乐酣秉烛游。

谢尚自能鸲鹆舞,相如免脱鹔鹴裘。

清晨鼓棹过江去,千里相思明月楼。

duì xuě zuì hòu zèng wáng yáng
[ [ táng cháo ] ] bái
yǒu shēn fàn fēi lóng lín yǒu shǒu biàn měng        jun1 kàn nán shì bái tóu xiān rén yǐn        yóu wén fēng dòng chuāng zhú xiàng yāo gòng zuì bēi zhōng 绿        yáng shān yīn shí bái xuě fēi huā luàn rén        jun1 jiā yǒu jiǔ chóu duō hān bǐng zhú yóu        xiè shàng néng xiàng miǎn tuō shuāng qiú        qīng chén zhào guò jiāng qiān xiàng míng yuè lóu