古诗词大全

热度:115 作者: [唐朝] 李白
类型:写雪|写风|写水|写鸟|写人|

独漉水中泥,水浊不见月。

不见月尚可,水深行人没。

越鸟从南来,胡鹰亦北渡。

我欲弯弓向天射, 惜其中道失归路。

落叶别树,飘零随风。

客无所托, 悲与此同。

罗帏舒卷,似有人开。

明月直入,无心可猜。

雄剑挂壁,时时龙鸣。

不断犀象,绣涩苔生。

国耻未雪, 何由成名。

神鹰梦泽,不顾鸱鸢。

为君一击,鹏抟九天。

piān
[ [ táng cháo ] ] bái
shuǐ zhōng , , shuǐ zhuó jiàn yuè       
jiàn yuè shàng , , shuǐ shēn háng rén méi       
yuè niǎo cóng nán lái , , yīng běi       
wān gōng xiàng tiān shè , ,        zhōng dào shī guī       
luò bié shù , , piāo líng suí fēng       
suǒ tuō , ,        bēi tóng       
luó wéi shū juàn , , yǒu rén kāi       
míng yuè zhí , , xīn cāi       
xióng jiàn guà , , shí shí lóng míng       
duàn xiàng , , xiù tái shēng       
guó chǐ wèi xuě , ,        yóu chéng míng       
shén yīng mèng , , chī yuān       
wéi jun1 , , péng tuán jiǔ tiān
热度:54 作者: [唐朝] 李白
类型:写花|写山|写人|

中山孺子妾,特以色见珍。

虽然不如延年妹,亦是当时绝世人。

桃李出深井,花艳惊上春。

一贵复一贱,关天岂由身。

芙蓉老秋霜,团扇羞网尘。

戚姬髡发入舂市,万古共悲辛。

zhōng shān qiè
[ [ táng cháo ] ] bái
zhōng shān qiè , , jiàn zhēn       
suī rán yán nián mèi , , shì dāng shí jué shì rén       
táo chū shēn jǐng , , huā yàn jīng shàng chūn       
guì jiàn , , guān tiān yóu shēn       
róng lǎo qiū shuāng , , tuán shàn xiū wǎng chén       
kūn chōng shì , , wàn gòng bēi xīn
热度:101 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写山|写人|写云|

深宫高楼入紫清,金作蛟龙盘绣楹。

佳人当窗弄白日,弦将手语弹鸣筝。

春风吹落君王耳,此曲乃是升天行。

因出天池泛蓬瀛,楼船蹙沓波浪惊。

三千双蛾献歌笑,挝钟考鼓宫殿倾,万姓聚舞歌太平。

我无为,人自宁。

三十六帝欲相迎,仙人飘翩下云輧。

帝不去,留镐京。

安能为轩辕,独往入窅冥。

小臣拜献南山寿,陛下万古垂鸿名。

chūn háng
[ [ táng cháo ] ] bái
shēn gōng gāo lóu qīng , , jīn zuò jiāo lóng pán xiù yíng       
jiā rén dāng chuāng nòng bái , , xián jiāng shǒu dàn míng zhēng       
chūn fēng chuī luò jun1 wáng ěr , , nǎi shì shēng tiān háng       
yīn chū tiān chí fàn péng yíng , , lóu chuán làng jīng       
sān qiān shuāng é xiàn xiào , , zhōng kǎo gōng diàn 殿 qīng , , wàn xìng tài píng       
wéi , , rén níng       
sān shí liù xiàng yíng , , xiān rén piāo piān xià yún pēng       
, , liú gǎo jīng       
ān néng wéi xuān yuán , , wǎng yǎo míng       
xiǎo chén bài xiàn nán shān shòu 寿 , , xià wàn chuí hóng 鸿 míng
热度:249 作者: [唐朝] 李白
类型:写雨|写雪|写风|写花|写山|黄河|写人|长城|

烛龙栖寒门,光曜犹旦开。

日月照之何不及此?惟有北风号怒天上来。

燕山雪花大如席,片片吹落轩辕台。

幽州思妇十二月,停歌罢笑双蛾摧。

倚门望行人,念君长城苦寒良可哀。

别时提剑救边去,遗此虎文金鞞靫。

中有一双白羽箭,蜘蛛结网生尘埃。

箭空在,人今战死不复回。

不忍见此物,焚之已成灰。

黄河捧土尚可塞,北风雨雪恨难裁。

běi fēng háng
[ [ táng cháo ] ] bái
zhú lóng hán mén , , guāng yào yóu dàn kāi       
yuè zhào zhī ? ? wéi yǒu běi fēng hào tiān shàng lái       
yàn shān xuě huā , , piàn piàn chuī luò xuān yuán tái       
yōu zhōu shí èr yuè , , tíng xiào shuāng é cuī       
mén wàng háng rén , , niàn jun1 zhǎng chéng hán liáng āi       
bié shí jiàn jiù biān , , wén jīn chá       
zhōng yǒu shuāng bái jiàn , , zhī zhū jié wǎng shēng chén āi       
jiàn kōng zài , , rén jīn zhàn huí       
rěn jiàn , , fén zhī chéng huī       
huáng pěng shàng sāi , , běi fēng xuě hèn nán cái
热度:248 作者: [唐朝] 李白
类型:写雪|写花|写马|写人|图画|

汉家秦地月,流影照明妃。

一上玉关道,天涯去不归。

汉月还从东海出,明妃西嫁无来日。

燕支长寒雪作花,蛾眉憔悴没胡沙。

生乏黄金枉图画,死留青冢使人嗟。

昭君拂玉鞍,上马啼红颊。

今日汉宫人,明朝胡地妾。

wáng zhāo jun1 èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] bái
hàn jiā qín yuè , , liú yǐng zhào míng fēi       
shàng guān dào , , tiān guī       
hàn yuè hái cóng dōng hǎi chū , , míng fēi 西 jià lái       
yàn zhī zhǎng hán xuě zuò huā , , é méi qiáo cuì méi shā       
shēng huáng jīn wǎng huà , , liú qīng zhǒng shǐ 使 rén jiē       
zhāo jun1 ān , , shàng hóng jiá       
jīn hàn gōng rén , , míng cháo qiè
热度:104 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写山|写鸟|写马|写人|别离|写草|

行至上留田,孤坟何峥嵘。

积此万古恨,春草不复生。

悲风四边来,肠断白杨声。

借问谁家地,埋没蒿里茔。

古老向余言,言是上留田,蓬科马鬣今已平。

昔之弟死兄不葬,他人于此举铭旌。

一鸟死,百鸟鸣。

一兽走,百兽惊。

桓山之禽别离苦,欲去回翔不能征。

田氏仓卒骨肉分,青天白日摧紫荆。

交柯之木本同形,东枝憔悴西枝荣。

无心之物尚如此,参商胡乃寻天兵。

孤竹延陵,让国扬名。

高风缅邈,颓波激清。

尺布之谣,塞耳不能听。

shàng liú tián háng
[ [ táng cháo ] ] bái
háng zhì shàng liú tián , , fén zhēng róng       
wàn hèn , , chūn cǎo shēng       
bēi fēng biān lái , , cháng duàn bái yáng shēng       
jiè wèn shuí jiā , , mái méi hāo yíng       
lǎo xiàng yán , , yán shì shàng liú tián , , péng liè jīn píng       
zhī xiōng zàng , , rén míng jīng       
niǎo , , bǎi niǎo míng       
shòu zǒu , , bǎi shòu jīng       
huán shān zhī qín bié , , huí xiáng néng zhēng       
tián shì cāng ròu fèn , , qīng tiān bái cuī jīng       
jiāo zhī běn tóng xíng , , dōng zhī qiáo cuì 西 zhī róng       
xīn zhī shàng , , cān shāng nǎi xún tiān bīng       
zhú yán líng , , ràng guó yáng míng       
gāo fēng miǎn miǎo , , tuí qīng       
chǐ zhī yáo , , sāi ěr néng tīng
热度:86 作者: [唐朝] 李白
类型:写雪|写风|写花|写马|写人|战士|写草|写云|

严风吹霜海草凋,筋干精坚胡马骄。

汉家战士三十万, 将军兼领霍嫖姚。

流星白羽腰间插,剑花秋莲光出匣。

天兵照雪下玉关,虏箭如沙射金甲。

云龙风虎尽交回, 太白入月敌可摧。

敌可摧,旄头灭,履胡之肠涉胡血。

悬胡青天上,埋胡紫塞傍。

胡无人,汉道昌。

rén
[ [ táng cháo ] ] bái
yán fēng chuī shuāng hǎi cǎo diāo , , jīn gàn jīng jiān jiāo       
hàn jiā zhàn shì sān shí wàn , ,        jiāng jun1 jiān lǐng huò piáo yáo       
liú xīng bái yāo jiān chā , , jiàn huā qiū lián guāng chū xiá       
tiān bīng zhào xuě xià guān , , jiàn shā shè jīn jiǎ       
yún lóng fēng jìn jiāo huí , ,        tài bái yuè cuī       
cuī , , máo tóu miè , , zhī cháng shè xuè       
xuán qīng tiān shàng , , mái sāi bàng       
rén , , hàn dào chāng
热度:132 作者: [唐朝] 李白
类型:

拂彼白石,弹吾素琴。

幽涧愀兮流泉深,善手明徽高张清。

心寂历似千古,松飕飗兮万寻。

中见愁猿吊影而危处兮,叫秋木而长吟。

客有哀时失职而听者,泪淋浪以沾襟。

乃缉商缀羽,潺湲成音。

吾但写声发情于妙指,殊不知此曲之古今。

幽涧泉,鸣深林。

yōu jiàn quán
[ [ táng cháo ] ] bái
bái shí , , dàn qín       
yōu jiàn qiǎo liú quán shēn , , shàn shǒu míng huī gāo zhāng qīng       
xīn qiān , , sōng sōu liú wàn xún       
zhōng jiàn chóu yuán diào yǐng ér wēi chù , , jiào qiū ér zhǎng yín       
yǒu āi shí shī zhí ér tīng zhě , , lèi lín làng zhān jīn       
nǎi shāng zhuì , , chán yuán chéng yīn       
dàn xiě shēng qíng miào zhǐ , , shū zhī zhī jīn       
yōu jiàn quán , , míng shēn lín
热度:110 作者: [唐朝] 李白
类型:写花|写山|写水|写人|相思|美人|望月|写云|

长相思,在长安。

络纬秋啼金井阑,微霜凄凄簟色寒。

孤灯不明思欲绝,卷帷望月空长叹。

美人如花隔云端!上有青冥之长天,下有渌水之波澜。

天长路远魂飞苦,梦魂不到关山难。

zhǎng xiàng
[ [ táng cháo ] ] bái
zhǎng xiàng , , zài zhǎng ān       
luò wěi qiū jīn jǐng lán , , wēi shuāng diàn hán       
dēng míng jué , , juàn wéi wàng yuè kōng zhǎng tàn       
měi rén huā yún duān ! ! shàng yǒu qīng míng zhī zhǎng tiān , , xià yǒu shuǐ zhī lán       
tiān zhǎng yuǎn hún fēi , , mèng hún dào guān shān nán       
热度:125 作者: [唐朝] 李白
类型:写景|秋天|写风|写人|日出|写草|

日出东方隈,似从地底来。

历天又复入西海,六龙所舍安在哉?其始与终古不息,人非元气,安得与之久徘徊?草不谢荣于春风,木不怨落于秋天。

谁挥鞭策驱四运?万物兴歇皆自然。

羲和!羲和!汝奚汩没于荒淫之波?鲁阳何德,驻景挥戈?逆道违天,矫诬实多。

chū háng / / chū háng
[ [ táng cháo ] ] bái
chū dōng fāng wēi , , cóng lái       
tiān yòu 西 hǎi , , liù lóng suǒ shě ān zài zāi ? ? shǐ zhōng , , rén fēi yuán , , ān zhī jiǔ pái huái ? ? cǎo xiè róng chūn fēng , , yuàn luò qiū tiān       
shuí huī biān yùn ? ? wàn xìng xiē jiē rán       
! ! ! ! méi huāng yín zhī ? ? yáng , , zhù jǐng huī ? ? dào wéi tiān , , jiǎo shí duō