古诗词大全

热度:9 作者: [明朝] 冯梦祯
类型:写雪|写风|写山|相思|山川|

吏部才名旧,琼瑶昔见诒。

山川闻问隔,日月鬓毛衰。

身退仍忧国,家贫但赋诗。

回舟缘兴尽,风雪寄相思。

huí zhōu xùn zhāng yuán shì xuě
[ [ míng cháo ] ] féng mèng zhēn
cái míng jiù qióng yáo jiàn        shān chuān wén wèn yuè bìn máo shuāi        shēn tuì 退 réng yōu guó jiā pín dàn shī        huí zhōu yuán xìng jìn fēng xuě xiàng       
热度:11 作者: [明朝] 史鉴
类型:写山|写马|山川|士卒|

羽书日夜至,匈奴寇三边。

候骑至朝那,烽火照甘泉。

车攻马亦同,兵精甲且坚。

挟辀起微衅,拔棘终为愆。

解怨殉国难,不闻廉蔺贤。

师克贵在和,力分由不专。

行行靡神速,观望谁当前。

一败竟涂地,兵甲满山川。

献俘既无闻,饮至亮茫然。

我生抱微志,夙览孙吴篇。

虽非肉食者,国忧躯欲捐。

上书求自试,请为士卒先。

长组系单于,穷追过祁连。

功成报明主,辞赏归园田。

yǐn zhǎng chéng háng rén chén suì wén 西 shī shī zuò
[ [ míng cháo ] ] shǐ jiàn
shū zhì xiōng kòu sān biān        hòu zhì cháo fēng huǒ zhào gān quán        chē gōng tóng bīng jīng jiǎ qiě jiān        jiā zhōu wēi xìn zhōng wéi qiān        jiě yuàn xùn guó nán wén lián lìn xián        shī guì zài fèn yóu zhuān        háng háng shén guān wàng shuí dāng qián        bài jìng bīng jiǎ mǎn shān chuān        xiàn wén yǐn zhì liàng máng rán        shēng bào wēi zhì lǎn sūn piān        suī fēi ròu shí zhě guó yōu juān        shàng shū qiú shì qǐng wéi shì xiān        zhǎng dān qióng zhuī guò lián        gōng chéng bào míng zhǔ shǎng guī yuán tián       
热度:2 作者: [宋朝] 赵企
类型:写山|写鸟|山川|写云|

一上危梯一解颜,重岗复岭四周环。

山川尽出登临外,天地都归俯爷间。

飞鸟直随双目断,游云长与片心閒。

文书了却无余事,日午须来日落还。

shùn gǎn yuàn
[ [ sòng cháo ] ] zhào
shàng wēi jiě yán zhòng gǎng lǐng zhōu huán        shān chuān jìn chū dēng lín wài tiān dōu guī jiān        fēi niǎo zhí suí shuāng duàn yóu yún zhǎng piàn xīn jiān        wén shū le què shì lái luò hái       
热度:2 作者: [宋朝] 陈造
类型:写山|写人|山川|

卷舒乐在游,仕宦甘吏隐。

吾宗大雅士,为学先究本。

楼居盘礴地,超然寄妙蕴。

沉沉一机深,纳纳万象泯。

人方窥端倪,我自绝畦畛。

胡宁山川丽,诗卷规束攗。

彼哉狭且露,之世坐拘窘。

尝焉登斯楼,不博粲然冁。

chén zhǔ guǎn ào guǎng 广 lóu
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
juàn shū zài yóu shì huàn gān yǐn        zōng shì wéi xué xiān jiū běn        lóu pán chāo rán miào yùn        chén chén shēn wàn xiàng mǐn        rén fāng kuī duān jué zhěn        níng shān chuān shī juàn guī shù méi        zāi xiá qiě zhī shì zuò jiǒng        cháng yān dēng lóu càn rán chǎn       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写山|山川|

能作山川远势,白头惟有郭熙。

却写李成骤雨,惜无六幅鹅溪。

zhèng fáng huà jiá shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
néng zuò shān chuān yuǎn shì bái tóu wéi yǒu guō        què xiě chéng zhòu liù é       
热度:1 作者: [明朝]
类型:写景|写雪|写风|写山|写水|写人|山川|写云|

天水王孙重毫素,爱写蟠根万年树。

上有徂徕五色云,下有中山双白兔。

清阴散作秋满林,咫尺高堂起烟雾。

丹桂吹香野菊黄,玉叶金枝乱无数。

迢迢锦水泛苍凫,漠漠青天飞雪鹭。

人间画手非不多,自是王孙得真趣。

浮玉山人列仙侣,雅与王孙同出处。

妙昼题来字字真,兵后收藏乃奇遇。

宣和遗谱世莫传,艮岳荒凉风景暮。

眼中人事已非前,画里山川尚如故。

老我披图一怆然,落日长歌吊南渡。

zhào yuǎn huà pán sōng áng zhào gōng jiàn
[ [ míng cháo ] ]
tiān shuǐ wáng sūn zhòng háo ài xiě pán gēn wàn nián shù        shàng yǒu lái yún xià yǒu zhōng shān shuāng bái        qīng yīn sàn zuò qiū mǎn lín zhǐ chǐ gāo táng yān        dān guì chuī xiāng huáng jīn zhī luàn shù        tiáo tiáo jǐn shuǐ fàn cāng qīng tiān fēi xuě        rén jiān huà shǒu fēi duō shì wáng sūn zhēn        shān rén liè xiān wáng sūn tóng chū chù        miào zhòu lái zhēn bīng hòu shōu cáng nǎi        xuān shì chuán gèn yuè huāng liáng fēng jǐng        yǎn zhōng rén shì fēi qián huà shān chuān shàng        lǎo chuàng rán luò zhǎng diào nán       
热度:2 作者: [宋朝] 李新
类型:写山|山川|

石壁冷磨閒日月,松棂平觉远山川。

便将小纽双龟印,试换禅床一觉眠。

lài pán shì yún yuàn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] xīn
shí lěng jiān yuè sōng líng píng jiào yuǎn shān chuān        biàn 便 jiāng xiǎo niǔ shuāng guī yìn shì huàn chán chuáng jiào mián       
热度:9 作者: [宋朝] 白玉蟾
类型:写景|写雨|写雪|写风|写花|荷花|写山|写水|写人|山川|牡丹|海棠|写草|写梅|写云|杜鹃|写酒|

碧桃枝上东风转,一点阳和开柳眼。

何人收拾罗浮香,藏在此园天不管。

每岁东君召勾芒,玉壶淡淡晴烟暖。

佳人有恨嫌花迟,王孙不来空草偃。

南阳公子笔下诗,先遣一番风雨趱。

底事莺啼似骂春,山川失色花神赧。

浅碧牡丹呈一枝,嫩红艾药开数本。

小池水脉涨春波,古洞烧痕铺翠巘。

寒泉漱玉夺琴声,旧竹移阴侵酒盏。

如人画出香锦图,任与白云自舒卷。

海棠落池春闭门,杜鹃声断蜂蝶懒。

秧针刺水盈南亩,老桑脱树蚕方茧。

其他苑囿皆春归,酒酹花魂不可挽。

此园春色无增损,主人不肯扃池馆。

荷花吐出十丈红,芹秀泥融燕空卵。

茉莉避席方夏阑,芙蓉弹冠已秋晚。

面兰琢句诗清新,宾菊开樽意萧散。

彤桂风中金屑飞,早梅雪里璚香远。

晓来泣烟枝上猿,夜静吠月花间犬。

壶中景富人荣华,身外天寒苦日短。

醉后焚香厌濁醪,诗成入口胜金脔。

水晶帘捲翡翠屏,何必蓬莱和阆苑。

诸郎青衿辈侃侃,一觞一咏心燕衎。

红袖佯醉倚莆萄,白丁不敢蹑苔藓。

诗翁一字轻华衮,南来见此亦希罕。

主人青眸终日阮,会将此诗刊翠琬。

zhū xiù xiāng yuán
[ [ sòng cháo ] ] bái chán
táo zhī shàng dōng fēng zhuǎn diǎn yáng kāi liǔ yǎn        rén shōu shí luó xiāng cáng zài yuán tiān guǎn        měi suì dōng jun1 zhào gōu máng dàn dàn qíng yān nuǎn        jiā rén yǒu hèn xián huā chí wáng sūn lái kōng cǎo yǎn        nán yáng gōng xià shī xiān qiǎn fān fēng zǎn        shì yīng chūn shān chuān shī huā shén nǎn        qiǎn dān chéng zhī nèn hóng ài yào kāi shù běn        xiǎo chí shuǐ zhǎng chūn dòng shāo hén cuì yǎn        hán quán shù duó qín shēng jiù zhú yīn qīn jiǔ zhǎn        rén huà chū xiāng jǐn rèn bái yún shū juàn        hǎi táng luò chí chūn mén juān shēng duàn fēng dié lǎn        yāng zhēn shuǐ yíng nán lǎo sāng tuō shù cán fāng jiǎn        yuàn yòu jiē chūn guī jiǔ lèi huā hún wǎn        yuán chūn zēng sǔn zhǔ rén kěn jiōng chí guǎn        huā chū shí zhàng hóng qín xiù róng yàn kōng luǎn        fāng xià lán róng dàn guàn qiū wǎn        miàn lán zhuó shī qīng xīn bīn kāi zūn xiāo sàn        tóng guì fēng zhōng jīn xiè fēi zǎo méi xuě jué xiāng yuǎn        xiǎo lái yān zhī shàng yuán jìng fèi yuè huā jiān quǎn        zhōng jǐng rén róng huá shēn wài tiān hán duǎn        zuì hòu fén xiāng yàn zhuó láo shī chéng kǒu shèng jīn luán        shuǐ jīng lián juǎn fěi cuì píng péng lái láng yuàn        zhū láng qīng jīn bèi kǎn kǎn shāng yǒng xīn yàn kǎn        hóng xiù yáng zuì táo bái dīng gǎn niè tái xiǎn        shī wēng qīng huá gǔn nán lái jiàn hǎn        zhǔ rén qīng móu zhōng ruǎn huì jiāng shī kān cuì wǎn       
热度:3 作者: [宋朝] 方回
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写人|关塞|山川|秋夜|对月|写酒|

车轣辘,牛觳觫。

积雪皑皑,飞雪蔌蔌。

前车上岭后车续,老牛服箱顾寒犊。

高雪弥山,低雪满谷。

戴笠执鞭,冻腰跼油。

画师画此何年事,关塞远征挽刍粟。

莫道牛疲项领秃,人疲于牛痛欲哭。

峻岭之下旧村落,萧酒人烟知几簇。

莫道饷车过门外,门内田家眠正熟。

百车千车过不已,敲门乞索何时足。

牛岂不需藁一束,人岂不取一匙粥。

鸡犬不可保,妻子或窜伏。

画中水阁尔整齐,焉知不是逃亡屋。

我闻造化心至公,人间乃有两般风。

庶民雌风扇臭秽,何独楚王之风雄。

天地山川同一雪,眼见雪同心各别。

梁园才子简欲授,栘监老臣毡自齧。

贫人闭户洛阳卧,壮士衔枚蔡州灭。

红炉锦帐羔酒斟,岂识盘车图中意愁绝。

春日陌上花,同遨掷果车,不尔鳏翁嫠妇对花成咨嗟。

秋夜楼上月,同醉生尘袜,不尔羁臣逐客对月翻凄咽。

鸣呼身在雪岭盘车图,还知世有子猷访戴无。

xué zhāng nǎi zūn kāi fēng yǐn zhāng yàn hēng suǒ cáng guō pán
[ [ sòng cháo ] ] fāng huí
chē niú        xuě ái ái fēi xuě        qián chē shàng lǐng hòu chē lǎo niú xiāng hán        gāo xuě shān xuě mǎn        dài zhí biān dòng yāo yóu        huà shī huà nián shì guān sāi yuǎn zhēng wǎn chú        dào niú xiàng lǐng rén niú tòng        jun4 lǐng zhī xià jiù cūn luò xiāo jiǔ rén yān zhī        dào xiǎng chē guò mén wài mén nèi tián jiā mián zhèng shú        bǎi chē qiān chē guò qiāo mén suǒ shí        niú gǎo shù rén shí zhōu        quǎn bǎo huò cuàn        huà zhōng shuǐ ěr zhěng yān zhī shì táo wáng        wén zào huà xīn zhì gōng rén jiān nǎi yǒu liǎng bān fēng        shù mín fēng shàn chòu huì chǔ wáng zhī fēng xióng        tiān shān chuān tóng xuě yǎn jiàn xuě tóng xīn bié        liáng yuán cái jiǎn shòu jiān lǎo chén zhān niè        pín rén luò yáng zhuàng shì xián méi cài zhōu miè        hóng jǐn zhàng gāo jiǔ zhēn shí pán chē zhōng chóu jué        chūn shàng huā tóng áo zhì guǒ chē ěr guān wēng duì huā chéng jiē        qiū lóu shàng yuè tóng zuì shēng chén ěr chén zhú duì yuè fān yān        míng shēn zài xuě lǐng pán chē hái zhī shì yǒu yóu fǎng 访 dài       
热度:4 作者: [宋朝] 李涛
类型:写风|写山|写人|写鬼|山川|写雷|

山川城郭同一形,市人鸦鹊同一声。

吾身本自备万物,万物何有非吾身。

此心虚彻公则明,事至能应物能名。

君不见神心精舍袁主人,叱咤风雷呵鬼神。

yuán gōng shén xīn jīng shě
[ [ sòng cháo ] ] tāo
shān chuān chéng guō tóng xíng shì rén què tóng shēng        shēn běn bèi wàn wàn yǒu fēi shēn        xīn chè gōng míng shì zhì néng yīng néng míng        jun1 jiàn shén xīn jīng shě yuán zhǔ rén chì zhà fēng léi guǐ shén