古诗词大全

热度:6 作者: [明朝] 杨慎
类型:写风|写花|写鸟|写人|相思|少年|写草|画竹|

太常胸次潇湘宽,少年爱写生琅玕。

白头艺苑更入妙,笔法近追王孟端。

两家名藻雄吴下,品题未觉风流亚。

一纸能令百世传,两竿不啻双金价。

人言画竹非画工,草书结构将无同。

谁家高堂名宝绘,徐熙花鸟迷青红。

玉人佳兴松江东,寄图索赋随长风。

遥知把玩清香里,正是相思明月中。

xià zhòng zhāo zhú táo liáng
[ [ míng cháo ] ] yáng shèn
tài cháng xiōng xiāo xiāng kuān shǎo nián ài xiě shēng láng gān        bái tóu yuàn gèng miào jìn zhuī wáng mèng duān        liǎng jiā míng zǎo xióng xià pǐn wèi jiào fēng liú        zhǐ néng lìng bǎi shì chuán liǎng gān 竿 chì shuāng jīn jià        rén yán huà zhú fēi huà gōng cǎo shū jié gòu jiāng tóng        shuí jiā gāo táng míng bǎo huì huā niǎo qīng hóng        rén jiā xìng sōng jiāng dōng suǒ suí zhǎng fēng        yáo zhī wán qīng xiāng zhèng shì xiàng míng yuè zhōng       
热度:4 作者: [宋朝] 戴栩
类型:写雪|写水|写马|写人|少年|写草|写云|

冰蚕续丝犀琢轸,欲奏南薰终不近。

水心归宴白玉楼,一代词华为渠尽。

有客触热来相过,手挈朗月披烟萝。

笔阵森森万马肃,夜雪未搅千群鹅。

游鞭戏镝偶独出,见者惊降什六七。

掊摘世故穷高深,钩揣物情悬得失。

子云老去方草玄,雕虫往往羞少年。

水心不学骈俪语,评麻品制空现前。

子今古文自星斗,笑杀时流牛马走。

人间百短见一长,留此一短无何乡。

míng wén hòu
[ [ sòng cháo ] ] dài
bīng cán zhuó zhěn zòu nán xūn zhōng jìn        shuǐ xīn guī yàn bái lóu dài huá wéi jìn        yǒu chù lái xiàng guò shǒu qiè lǎng yuè yān luó        zhèn sēn sēn wàn xuě wèi jiǎo qiān qún é        yóu biān ǒu chū jiàn zhě jīng jiàng shí liù        póu zhāi shì qióng gāo shēn gōu chuāi qíng xuán shī        yún lǎo fāng cǎo xuán diāo chóng wǎng wǎng xiū shǎo nián        shuǐ xīn xué pián píng pǐn zhì kōng xiàn qián        jīn wén xīng dòu xiào shā shí liú niú zǒu        rén jiān bǎi duǎn jiàn zhǎng liú duǎn xiāng       
热度:3 作者: [宋朝] 仇远
类型:写雪|写风|江南|少年|

少年曾读在原诗,忽见飞鸣傍竹枝。

忆着江南好兄弟,岁寒风雪欲何之。

shǐ shòu 寿 qīng èr huà
[ [ sòng cháo ] ] chóu yuǎn
shǎo nián céng zài yuán shī jiàn fēi míng bàng zhú zhī        zhe jiāng nán hǎo xiōng suì hán fēng xuě zhī       
热度:45 作者: [宋朝] 韩元吉
类型:写景|写风|写山|写水|垂钓|少年|

少年行乐记乡关,月渚霞洲一梦间。

为爱轩窗临野水,只疑风景是家山。

荷香柳影情偏厚,竹色松声意自閒。

堪笑主翁持节手,却来垂钓傍苍湾。

shí èr xiōng táng
[ [ sòng cháo ] ] hán yuán
shǎo nián háng xiāng guān yuè zhǔ xiá zhōu mèng jiān        wéi ài xuān chuāng lín shuǐ zhī fēng jǐng shì jiā shān        xiāng liǔ yǐng qíng piān hòu zhú sōng shēng jiān        kān xiào zhǔ wēng chí jiē shǒu què lái chuí diào bàng cāng wān       
热度:9 作者: [宋朝] 白玉蟾
类型:写雨|写雪|写风|山水|写山|写水|写鸟|写人|写鬼|妇女|人生|垂钓|溪水|黄昏|少年|写草|李白|夕阳|写鱼|写酒|

汨罗江山水呜唈,鱼鳖不知老龙泣。

徒棹龙舟何处寻,何不办取屈原生前一枝楫。

大吴江头伍侯庙,夕阳满树闻啼鸟。

行人过此焚纸钱。

何不办取子胥生前一杯酒。

屈伍死后今寥寥,其名千古如一朝。

江边垂泪知几人,冰魂雪魄不可招。

哀哉道人刘心月,其身贫甚其性烈。

少年虽落风尘中,末后猛省自摆脱。

其心虽美其名腥,一旦死于武夷溪之滨。

却将九曲溪中水,洗却千愁万恨身。

曹娥寻父尺赴水,死作妇女英灵鬼。

柳翠萧璚俱水亡,但见渺渺一溪水。

汝河不自忍些忧,又却结愤满心头。

冰肌玉肤落潭碧,黄昏风惨水空流。

武夷溪九曲,无人垂钓水空绿。

武夷三十六峰峦,无人结草惟空山。

月明寻之不知处,尚自哀猿声不住。

那堪一夜潇潇雨,使人吟尽哀惨句。

休休心月君亦贤,人生不死空百年。

掀翻四大惊鱼龙,踏破碧潭深处天。

李白骑鲸去捉月,知章水底眠霜雪。

古人犹自水中逝,皆得水化超生诀。

吾与心月係渠师,来此惨惨烟正飞。

天空水寒千山暗,酌水一酹心含悲。

西风吹此两行生铁汁,去作笛中声又急。

liú xīn yuè
[ [ sòng cháo ] ] bái chán
luó jiāng shān shuǐ biē zhī lǎo lóng        zhào lóng zhōu chù xún bàn yuán shēng qián zhī        jiāng tóu hóu miào yáng mǎn shù wén niǎo        háng rén guò fén zhǐ qián        bàn shēng qián bēi jiǔ        hòu jīn liáo liáo míng qiān cháo        jiāng biān chuí lèi zhī rén bīng hún xuě zhāo        āi zāi dào rén liú xīn yuè shēn pín shèn xìng liè        shǎo nián suī luò fēng chén zhōng hòu měng shěng bǎi tuō        xīn suī měi míng xīng dàn zhī bīn        què jiāng jiǔ zhōng shuǐ què qiān chóu wàn hèn shēn        cáo é xún chǐ shuǐ zuò yīng líng guǐ        liǔ cuì xiāo jué shuǐ wáng dàn jiàn miǎo miǎo shuǐ        rěn xiē yōu yòu què jié fèn mǎn xīn tóu        bīng luò tán huáng hūn fēng cǎn shuǐ kōng liú        jiǔ rén chuí diào shuǐ kōng 绿        sān shí liù fēng luán rén jié cǎo wéi kōng shān        yuè míng xún zhī zhī chù shàng āi yuán shēng zhù        kān xiāo xiāo shǐ 使 rén yín jìn āi cǎn        xiū xiū xīn yuè jun1 xián rén shēng kōng bǎi nián        xiān fān jīng lóng tán shēn chù tiān        bái jīng zhuō yuè zhī zhāng shuǐ mián shuāng xuě        rén yóu shuǐ zhōng shì jiē shuǐ huà chāo shēng jué        xīn yuè shī lái cǎn cǎn yān zhèng fēi        tiān kōng shuǐ hán qiān shān àn zhuó shuǐ lèi xīn hán bēi        西 fēng chuī liǎng háng shēng tiě zhī zuò zhōng shēng yòu       
热度:2 作者: [明朝] 王世贞
类型:写雪|写山|写马|写人|江南|少年|

丞相仓皇出虎穴,夜半真州鬓成雪。

江南是处万马尘,海上堪挥一腔血。

丈夫变名难变心,此心在宋不在身。

从行少年四五辈,倜傥千秋荆聂伦。

崖山波腥鼓欲死,柴市星寒碧初委。

若使黄冠自北还,犹能赤帜从东起。

仙岩之山郁嶙峋,二百年来日月新。

毋论削迹勤王地,大有衣冠荐芷蘋。

君不见真人奋淮北,金戈立扫毡裘色。

鄂国喑呜表后身,瀛公宛转留遗息。

解道狂胡运已微,只今白羽昼长飞。

铁衣自举石马汗,一夕犛庭转战归。

xiān yán wén chéng xiàng
[ [ míng cháo ] ] wáng shì zhēn
chéng xiàng cāng huáng chū xué bàn zhēn zhōu bìn chéng xuě        jiāng nán shì chù wàn chén hǎi shàng kān huī qiāng xuè        zhàng biàn míng nán biàn xīn xīn zài sòng zài shēn        cóng háng shǎo nián bèi tǎng qiān qiū jīng niè lún        shān xīng chái shì xīng hán chū wěi        ruò shǐ 使 huáng guàn běi hái yóu néng chì zhì cóng dōng        xiān yán zhī shān lín xún èr bǎi nián lái yuè xīn        lùn xuē qín wáng yǒu guàn jiàn zhǐ pín        jun1 jiàn zhēn rén fèn huái běi jīn sǎo zhān qiú        è guó yīn biǎo hòu shēn yíng gōng wǎn zhuǎn liú        jiě dào kuáng yùn wēi zhī jīn bái zhòu zhǎng fēi        tiě shí hàn tíng zhuǎn zhàn guī       
热度:7 作者: [宋朝] 裘万顷
类型:写马|少年|

天上真龙去不回,世间凡马谩争驰。

少年气习今犹在,袖手时来省断碑。

shū yuàn jiān bēi
[ [ sòng cháo ] ] qiú wàn qǐng
tiān shàng zhēn lóng huí shì jiān fán màn zhēng chí        shǎo nián jīn yóu zài xiù shǒu shí lái shěng duàn bēi       
热度:7 作者: [宋朝] 戴表元
类型:写山|写水|写湖|少年|洞庭|

少年魂梦底曾间,多在江湖烟水间。

今日精蓝方丈地,倚窗眠看洞庭山。

dōng shī suǒ cáng xiāo xiāng
[ [ sòng cháo ] ] dài biǎo yuán
shǎo nián hún mèng céng jiān duō zài jiāng yān shuǐ jiān        jīn jīng lán fāng zhàng chuāng mián kàn dòng tíng shān       
热度:4 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写人|少年|写草|

少年喜为文,兄弟俱有名。

世人不妄言,知我不如兄。

篇章散人间,堕地皆琼英。

凛然自一家,岂与余人争。

多难晚流落,归来分死生。

晨光迫残月,回顾失长庚。

展卷得遗草,流涕湿冠缨。

斯文久衰弊。

冱流自为清。

科斗藏壁中,见者空叹惊。

废兴自有时,诗书付西京。

dōng juàn hòu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
shǎo nián wéi wén xiōng yǒu míng        shì rén wàng yán zhī xiōng        piān zhāng sàn rén jiān duò jiē qióng yīng        lǐn rán jiā rén zhēng        duō nán wǎn liú luò guī lái fèn shēng        chén guāng cán yuè huí shī zhǎng gēng        zhǎn juàn cǎo liú shī 湿 guàn yīng        wén jiǔ shuāi        liú wéi qīng        dòu cáng zhōng jiàn zhě kōng tàn jīng        fèi xìng yǒu shí shī shū 西 jīng       
热度:2 作者: [宋朝] 熊禾
类型:写雪|写风|写山|写人|少年|

东坡真天人,再拜当敛袵。

千古岷峨英,浩气发耿耿。

用世固磊落,作诗更雄骋。

熙宁化宜更,当国惜已甚。

胡为叫怒呶,使我毛发懍。

九天忠臣心,欲发不暇忍。

雪堂何从容,人事得尽屏。

江山拓胸次,风月动佳兴。

我观此时诗,下语已清永。

晚喫惠州饭,晨夕对蔬笋。

和陶数十篇,习气脱略尽。

岷江几百阻,到海渺万顷。

公诗盖三变,每变辄近正。

少年纵横习,岂意造此境。

偶於玄寂中,佳处得深省。

学道便为真,此语吾敢信。

文固气所充,要在以理胜。

洋洋大雅音,千载叹寥泯。

言诗抑小技,所入宜重慎。

我诗难示人,特此聊自警。

dōng shī hòu
[ [ sòng cháo ] ] xióng
dōng zhēn tiān rén zài bài dāng liǎn rèn        qiān mín é yīng hào gěng gěng        yòng shì lěi luò zuò shī gèng xióng chěng        níng huà gèng dāng guó shèn        wéi jiào náo shǐ 使 máo lǐn        jiǔ tiān zhōng chén xīn xiá rěn        xuě táng cóng róng rén shì jìn píng        jiāng shān tuò xiōng fēng yuè dòng jiā xìng        guān shí shī xià qīng yǒng        wǎn kài huì zhōu fàn chén duì shū sǔn        táo shù shí piān tuō luè jìn        mín jiāng bǎi dào hǎi miǎo wàn qǐng        gōng shī gài sān biàn měi biàn zhé jìn zhèng        shǎo nián zòng héng zào jìng        ǒu xuán zhōng jiā chù shēn shěng        xué dào biàn 便 wéi zhēn gǎn xìn        wén suǒ chōng yào zài shèng        yáng yáng yīn qiān zǎi tàn liáo mǐn        yán shī xiǎo suǒ zhòng shèn        shī nán shì rén liáo jǐng