古诗词大全

热度:162 作者: [唐朝] 冯延巳
类型:写花|游春|悲凉|夕阳|

花前失却游春侣,独自寻芳,满目悲凉,纵有笙歌亦断肠。

林间戏蝶帘间燕,各自双双,忍更思量,绿树青苔半夕阳。

cǎi sāng
[ [ táng cháo ] ] féng yán
huā qián shī què yóu chūn , , xún fāng , , mǎn bēi liáng , , zòng yǒu shēng duàn cháng       
lín jiān dié lián jiān yàn , , shuāng shuāng , , rěn gèng liàng , , 绿 shù qīng tái bàn yáng
热度:150 作者: [宋朝] 陆游
类型:夕阳|

和无咎韵懒向沙头醉二瓶,唤君同赏小窗明。

夕阳吹角最关情。

忙日苦多闲日少,新愁常续旧愁生。

客中无伴怕群行。

huàn shā
[ [ sòng cháo ] ] yóu
jiù yùn lǎn xiàng shā tóu zuì èr píng , , huàn jun1 tóng shǎng xiǎo chuāng míng       
yáng chuī jiǎo zuì guān qíng       
máng duō xián shǎo , , xīn chóu cháng jiù chóu shēng       
zhōng bàn qún háng
热度:170 作者: [宋朝] 陆游
类型:写雨|写马|写云|夕阳|

移疾还家暂曲肱,依然耐久北窗灯。

心如泽国春归雁,身是云堂早过僧。

细雨佩壶寻废寺,夕阳下马吊荒陵。

小留莫厌时追逐,胜社年来冷欲冰。

因病回家暂时休息,依旧伴着北窗那经久耐用的灯。心如同春天返回湖泽之地的大雁,身就像云堂里早早吃过饭的僧人。在细雨中带着酒壶去寻访废弃的寺庙,夕阳西下时下马凭吊荒凉的陵墓。暂且停留不要厌烦时常相互追逐游玩,我们的诗社近年来已经冷清得快要结冰了。

bìng zhōng jiǎn zhòng xìng táng yuán míng xùn zhí
[ [ sòng cháo ] ] yóu
hái jiā zàn gōng , , rán nài jiǔ běi chuāng dēng       
xīn guó chūn guī yàn , , shēn shì yún táng zǎo guò sēng       
pèi xún fèi , , yáng xià diào huāng líng       
xiǎo liú yàn shí zhuī zhú , , shèng shè nián lái lěng bīng
热度:218 作者: [宋朝] 晏殊
类型:写花|夕阳|写酒|

一曲新词酒一杯,去年天气旧亭台,夕阳西下几时回。

无可奈何花落去,似曾相识燕归来。

小园香径独徘徊。

huàn shā
[ [ sòng cháo ] ] yàn shū
xīn jiǔ bēi , , nián tiān jiù tíng tái , , yáng 西 xià shí huí       
nài huā luò , , céng xiàng shí yàn guī lái       
xiǎo yuán xiāng jìng pái huái
热度:613 作者: [明朝] 杨慎
类型:|写风|写花|写山|写水|长江|英雄|夕阳|写酒|长江|写风|写酒

滚滚长江东逝水,浪花淘尽英雄。

是非成败转头空。

青山依旧在,几度夕阳红。

白发渔樵江渚上,惯看秋月春风。

一壶浊酒喜相逢。

古今多少事,都付笑谈中。

滚滚长江向东流,不再回头,多少英雄像翻飞的浪花般消逝。

争什么是与非、成功与失败,都是短暂不长久。

只有青山依然存在,依然的日升日落。

江上白发渔翁,早已习惯于四时的变化。

和朋友难得见了面,痛快的畅饮一杯酒。

古往今来的纷纷扰扰,都成为下酒闲谈的材料。

lín jiāng xiān · · gǔn gǔn zhǎng jiāng dōng shì shuǐ
[ [ míng cháo ] ] yáng shèn
gǔn gǔn zhǎng jiāng dōng shì shuǐ làng huā táo jìn yīng xióng       
shì fēi chéng bài zhuǎn tóu kōng       
qīng shān jiù zài yáng hóng       
bái qiáo jiāng zhǔ shàng guàn kàn qiū yuè chūn fēng       
zhuó jiǔ xiàng féng       
jīn duō shǎo shì dōu xiào tán zhōng
热度:569 作者: [宋朝] 文天祥
类型:写人|人生|写云|夕阳|

题潮阳张许二公庙为子死孝,为臣死忠,死又何妨。

自光岳气分,士无全节;君臣义缺,谁负刚肠。

骂贼张巡,爱君许远,留取声名万古香。

后来者,无二公之操,百炼之钢。

人生翕歘云亡。

好烈烈轰轰做一场。

使当时卖国,甘心降虏,受人唾骂,安得流芳。

古庙幽沉,仪容俨雅,枯木赛鸦几夕阳。

邮亭下,有奸雄过此,仔细思量。

qìn yuán chūn
[ [ sòng cháo ] ] wén tiān xiáng
cháo yáng zhāng èr gōng miào wéi xiào , , wéi chén zhōng , , yòu fáng       
guāng yuè fèn , , shì quán jiē ; ; jun1 chén quē , , shuí gāng cháng       
zéi zhāng xún , , ài jun1 yuǎn , , liú shēng míng wàn xiāng       
hòu lái zhě , , èr gōng zhī cāo , , bǎi liàn zhī gāng       
rén shēng yún wáng       
hǎo liè liè hōng hōng zuò chǎng       
shǐ 使 dāng shí mài guó , , gān xīn jiàng , , shòu rén tuò , , ān liú fāng       
miào yōu chén , , róng yǎn , , sài yáng       
yóu tíng xià , , yǒu jiān xióng guò , , zǎi liàng
热度:515 作者: [元朝] 马致远
类型:|秋天|写风|写水|写马|写人|初中古诗|悲秋|羁旅|写桥|夕阳|秋天|写风|写桥|写马|七年级上册语文古诗

枯藤老树昏鸦,小桥流水人家,古道西风瘦马。

夕阳西下,断肠人在天涯。

译文
天色黄昏,一群乌鸦落在枯藤缠绕的老树上,发出凄厉的哀鸣。
小桥下流水哗哗作响,小桥边庄户人家炊烟袅袅。
古道上一匹瘦马,顶着西风艰难地前行。
夕阳渐渐地失去了光泽,从西边落下。
凄寒的夜色里,只有孤独的旅人漂泊在遥远的地方。注释
⑴枯藤:枯萎的枝蔓。昏鸦:黄昏时归巢的乌鸦。昏:傍晚。
⑵人家:农家。此句写出了人对温馨的家庭的渴望。
⑶古道:已经废弃不堪再用的古老驿道(路)或年代久远的驿道。西风:寒冷、萧瑟的秋风。瘦马:瘦骨如柴的马。
⑷断肠人:形容伤心悲痛到极点的人,此指漂泊天涯、极度忧伤的旅人。
⑸天涯:远离家乡的地方。
tiān jìng shā
[ [ yuán cháo ] ] zhì yuǎn
téng lǎo shù hūn , , xiǎo qiáo liú shuǐ rén jiā , , dào 西 fēng shòu       
yáng 西 xià , , duàn cháng rén zài tiān
热度:644 作者: [唐朝] 孟浩然
类型:写雨|写花|莲花|夕阳|

义公习禅寂,结宇依空林。

户外一峰秀,阶前众壑深。

夕阳连雨足,空翠落庭阴。

看取莲花净,方知不染心。

gōng chán fáng
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
gōng chán , , jié kōng lín       
wài fēng xiù , , jiē qián zhòng shēn       
yáng lián , , kōng cuì luò tíng yīn       
kàn lián huā jìng , , fāng zhī rǎn xīn
热度:752 作者: [唐朝] 孟浩然
类型:写风|写鸟|写人|夕阳|

夕阳度西岭,群壑倏已暝。

松月生夜凉,风泉满清听。

樵人归欲尽,烟鸟栖初定。

之子期宿来,孤琴候萝径。

夕阳慢慢落入西边的山岭,千山万壑忽然昏暗静寂。月照松林更觉夜晚清凉,风声泉声共鸣分外清晰。山中砍柴人差不多走尽,烟霭中鸟儿刚归巢栖息。丁大约定今晚来寺住宿,我抱琴在山路久久等你。

xiǔ 宿 shī shān fáng dài dīng zhì
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
yáng 西 lǐng , , qún shū míng       
sōng yuè shēng liáng , , fēng quán mǎn qīng tīng       
qiáo rén guī jìn , , yān niǎo chū dìng       
zhī xiǔ 宿 lái , , qín hòu luó jìng
热度:174 作者: [唐朝] 孟浩然
类型:写风|写山|写云|夕阳|

清晓因兴来,乘流越江岘。

沙禽近方识,浦树远莫辨。

渐到鹿门山,山明翠微浅。

岩潭多屈曲,舟楫屡回转。

昔闻庞德公,采药遂不返。

金涧养芝术,石床卧苔藓。

纷至感耆旧,结揽事攀践。

隐迹今尚存,高风邈已远。

白云何时去,丹桂空偃蹇。

探讨意未穷,回舻夕阳晚。

清晨,因兴致所至,我乘船顺流越过江岘。水中的沙禽,离近了才能辨认;江边的树木,远看难以分辨。渐渐来到鹿门山,山色明媚,一片浅绿。山岩水潭曲折蜿蜒,行船屡次回转。昔日听闻庞德公在此采药后一去不返。他在金涧培育芝术,石床上布满了苔藓。众多的往事让我感慨这里的前辈,我揽衣登山去寻访遗迹。庞德公的隐居遗迹如今还在,但其高尚的风范却已远去。白云不知何时飘去,丹桂徒然地生长着。我探究的兴致未尽,可返回时已是夕阳西下。

dēng 鹿 mén shān huái 怀
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
qīng xiǎo yīn xìng lái , , chéng liú yuè jiāng xiàn       
shā qín jìn fāng shí , , shù yuǎn biàn       
jiàn dào 鹿 mén shān , , shān míng cuì wēi qiǎn       
yán tán duō , , zhōu huí zhuǎn       
wén páng gōng , , cǎi yào suí fǎn       
jīn jiàn yǎng zhī shù , , shí chuáng tái xiǎn       
fēn zhì gǎn jiù , , jié lǎn shì pān jiàn       
yǐn jīn shàng cún , , gāo fēng miǎo yuǎn       
bái yún shí , , dān guì kōng yǎn jiǎn       
tàn tǎo wèi qióng , , huí yáng wǎn