古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 方岳
类型:写风|写花|写水|写人|写草|写云|

南薰独擅水云乡,不许人间别有香。

是草是花开一遍,春风却似欠商量。

guān
[ [ sòng cháo ] ] fāng yuè
nán xūn shàn shuǐ yún xiāng rén jiān bié yǒu xiāng        shì cǎo shì huā kāi biàn chūn fēng què qiàn shāng liàng       
热度:4 作者: [宋朝] 方岳
类型:写雨|写雪|写山|写人|写云|夕阳|

太平只是丰年做,山雨不休公出游。

卷野晴云堆作堵,翻匙香雪滑如流。

人行黄犊夕阳外,诗在丹枫古渡头。

老我无田归自种,可怜鹤怨贾胡留。

guān jià 西 ān yòng wén yùn
[ [ sòng cháo ] ] fāng yuè
tài píng zhī shì fēng nián zuò shān xiū gōng chū yóu        juàn qíng yún duī zuò fān shí xiāng xuě huá liú        rén háng huáng yáng wài shī zài dān fēng tóu        lǎo tián guī zhǒng lián yuàn jiǎ liú       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写雨|写风|写花|写山|写鸟|写马|写人|写鬼|写草|写云|写羊|写酒|

仁祖康四海,本朝盛文章。

苏郎如虎豹,孤啸翰墨场。

风流映海岱,俊锋不可当。

学书窥法窟,当代见崔张。

银钩刻琬琰,虿尾回缣缃。

擢登群玉府,台阁自生光。

春风吹晓雨,禁直梦沧浪。

人声市朝远,帘影花光凉。

秋河湔笔研,怨句挟风霜。

不甘老天禄,试欲叫未央。

小臣胆如斗,侏儒俸一囊。

请提师十万,奉辞问犬羊。

归鞍饮月支,伏背笞中行。

人事多乖迕,南迁浮夜航。

此时调玉烛,日行中道黄。

柄臣似牛李,倾夺谋未臧。

鲁酒围邯郸,老龟祸枯桑。

兼官百郡邸,报赛用岁常。

招延青云士,共醉椒糈觞。

俗客避白眼,傲歌舞红裳。

谤书动宸极,牢户系桁杨。

一网收冠盖,九原人走藏。

庖丁提刀立,满志无四旁。

论罪等饕餮,囚衣御方良。

姑苏麋鹿畽,风月在书堂。

永无湔祓期,山鬼共幽篁。

万户封侯骨,今成狐兔冈。

迩来四十年,我亦校书郎。

雄文终脍炙,妙墨见垣墙。

高山仰豪气,峥嵘乃不亡。

张侯开诗卷,词意尚轩昂。

草书十纸余,雨漏古屋廊。

诚知千里马,不服万乘箱。

遂令驾鼓车,此岂用其长。

事往飞鸟过,九原色莽苍。

敢告大钧手,才难幸扶将。

guān měi zhōng rén zhāng hóu jiā shí jiǔ zhǐ
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
rén kāng hǎi běn cháo shèng wén zhāng        láng bào xiào hàn chǎng        fēng liú yìng hǎi dài jun4 fēng dāng        xué shū kuī dāng dài jiàn cuī zhāng        yín gōu wǎn yǎn chài wěi huí jiān xiāng        zhuó dēng qún tái shēng guāng        chūn fēng chuī xiǎo jìn zhí mèng cāng làng        rén shēng shì cháo yuǎn lián yǐng huā guāng liáng        qiū jiān yán yuàn jiā fēng shuāng        gān lǎo tiān shì jiào wèi yāng        xiǎo chén dǎn dòu zhū fèng náng        qǐng shī shí wàn fèng wèn quǎn yáng        guī ān yǐn yuè zhī bèi chī zhōng háng        rén shì duō guāi nán qiān háng        shí diào zhú háng zhōng dào huáng        bǐng chén niú qīng duó móu wèi zāng        jiǔ wéi hán dān lǎo guī huò sāng        jiān guān bǎi jun4 bào sài yòng suì cháng        zhāo yán qīng yún shì gòng zuì jiāo shāng        bái yǎn ào hóng shang        bàng shū dòng chén láo héng yáng        wǎng shōu guàn gài jiǔ yuán rén zǒu cáng        páo dīng dāo mǎn zhì páng        lùn zuì děng tāo tiè qiú fāng liáng        鹿 tuǎn fēng yuè zài shū táng        yǒng jiān shān guǐ gòng yōu huáng        wàn fēng hóu jīn chéng gāng        ěr lái shí nián xiào shū láng        xióng wén zhōng kuài zhì miào jiàn yuán qiáng        gāo shān yǎng háo zhēng róng nǎi wáng        zhāng hóu kāi shī juàn shàng xuān áng        cǎo shū shí zhǐ lòu láng        chéng zhī qiān wàn chéng xiāng        suí lìng jià chē yòng zhǎng        shì wǎng fēi niǎo guò jiǔ yuán mǎng cāng        gǎn gào jun1 shǒu cái nán xìng jiāng       
热度:2 作者: [宋朝] 刘克庄
类型:写雪|写风|写山|儿童|写人|写鬼|写云|

吾家世南折简呼,有日曷不见子都。

牵衣况复幼吾幼,闭户大似愚公愚。

鲜妆袨服出空巷,钿车绣毂来塞涂。

展乌丝栏拥小玉,设锦步障盛绿珠。

尔时病叟亦随喜,携添丁郎便了奴。

非惟儿童竞嗤笑,更被傀儡傍揶揄。

平生不识琥珀枕,况敢击碎珊瑚株。

□言香火埒蒋霍,渐觉凤俗侔徽衢。

一国若狂孰醉醒,宋玉奚必讥登徒。

杀牛欲赛西邻祭,苦狗翻哂东门儒。

恍然堕在化人境,又似跳入仙翁壶。

麟台学士固穷者,岁晚与妇争褌襦。

独馀太乙旧藜杖,夜窗炯炯供清矑。

平明践淖行百里,轻快勿假灵寿扶。

安石出山不免耳,德公入州破戒无。

矧君口素衔清议,纷纷谄子愁斧诛。

如齐而观窃未喻,哉曰有心击磬乎。

君如精金岂易铄,十年风雪惯饕虐。

粤人自昔尚巫鬼,鲁俗何曾废傩较。

渠能七步追险韵,聊复一吸空罚爵。

北风清尘宿泥乾,西日漏光阴云駮。

边头刁斗幸小休,棚上鼓笛姑同乐。

苦吟久无王官采,尽言深恐朋友数。

君豪盛气欲回澜,吾衰袖手观返壑。

荔蕉堪荐神送迎,葵枣勿妨农烹剥。

刚肠愤发论尤健。

枵腹冥搜诗转恶。

先持一事试灵君,敢问何年相王朴。

guān shè háng
[ [ sòng cháo ] ] liú zhuāng
jiā shì nán shé jiǎn yǒu jiàn dōu        qiān kuàng yòu yòu gōng        xiān zhuāng xuàn chū kōng xiàng diàn chē xiù lái sāi        zhǎn lán yōng xiǎo shè jǐn zhàng shèng 绿 zhū        ěr shí bìng sǒu suí xié tiān dīng láng biàn 便 le        fēi wéi ér tóng jìng chī xiào gèng bèi guī lěi bàng        píng shēng shí zhěn kuàng gǎn suì shān zhū        yán xiāng huǒ liè jiǎng huò jiàn jiào fèng móu huī        guó ruò kuáng shú zuì xǐng sòng dēng        shā niú sài 西 lín gǒu fān shěn dōng mén        huǎng rán duò zài huà rén jìng yòu tiào xiān wēng        lín tái xué shì qióng zhě suì wǎn zhēng kūn        tài jiù zhàng chuāng jiǒng jiǒng gòng qīng        píng míng jiàn nào háng bǎi qīng kuài jiǎ líng shòu 寿        ān shí chū shān miǎn ěr gōng zhōu jiè        shěn jun1 kǒu xián qīng fēn fēn chǎn chóu zhū        ér guān qiè wèi zāi yuē yǒu xīn qìng        jun1 jīng jīn shuò shí nián fēng xuě guàn tāo nuè        yuè rén shàng guǐ céng fèi nuó jiào        néng zhuī xiǎn yùn liáo kōng jué        běi fēng qīng chén xiǔ 宿 qián 西 lòu guāng yīn yún        biān tóu diāo dòu xìng xiǎo xiū péng shàng tóng        yín jiǔ wáng guān cǎi jìn yán shēn kǒng péng yǒu shù        jun1 háo shèng huí lán shuāi xiù shǒu guān fǎn        jiāo kān jiàn shén sòng yíng kuí zǎo fáng nóng pēng bāo        gāng cháng fèn lùn yóu jiàn        xiāo míng sōu shī zhuǎn è        xiān chí shì shì líng jun1 gǎn wèn nián xiàng wáng       
热度:9 作者: [宋朝] 宋祁
类型:写雨|写人|写云|

拥节趋瑶县,回舆礼梵仙。

望云催觐日,零雨记归年。

蕙露霏毫润,尼珠入局圆。

斯人具瞻地,二绝贲金田。

guān xiàng guó zhǎng chéng gōng liú yào shī yuàn
[ [ sòng cháo ] ] sòng
yōng jiē yáo xiàn huí fàn xiān        wàng yún cuī jìn líng guī nián        huì fēi háo rùn zhū yuán        rén zhān èr jué bēn jīn tián       
热度:3 作者: [宋朝] 邵雍
类型:写雨|写花|写山|写人|山川|写草|写云|

纷纷五代乱离间,一旦云开复见天。

草木百年新雨露,车书万里旧山川。

寻常巷陌犹{上竹下替}绂,取次园亭亦管弦。

人老太平春未老,莺花无害日高眠。

guān shèng huā yín · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shào yōng
fēn fēn dài luàn jiān dàn yún kāi jiàn tiān        cǎo bǎi nián xīn chē shū wàn jiù shān chuān        xún cháng xiàng yóu { { shàng zhú xià } } yuán tíng guǎn xián        rén lǎo tài píng chūn wèi lǎo yīng huā hài gāo mián       
热度:1 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写雨|写风|写人|写云|

先观雍姬舞六幺,妍葩发艳春风摇。

舞罢英英书大字,玉指握管浓云飘。

风驰雨骤起变怪,文鳐昼飞明珠跳。

席客聚立惊且叹,笔何劲健人柔夭。

昔时裴旻能剑舞,丹青助气精神超。

艺虽不同意有会,世事相假非一朝。

guān wáng shì shū
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
xiān guān yōng liù yāo yán yàn chūn fēng yáo        yīng yīng shū zhǐ guǎn nóng yún piāo        fēng chí zhòu biàn guài wén yáo zhòu fēi míng zhū tiào        jīng qiě tàn jìn jiàn rén róu yāo        shí péi mín néng jiàn dān qīng zhù jīng shén chāo        suī tóng yǒu huì shì shì xiàng jiǎ fēi cháo       
热度:6 作者: [宋朝] 杨时
类型:写鸟|写马|写人|写草|写云|

貂裘白马谁家子,拥戟弦弧囊劲矢。

褰身欲与鸟争飞,独处尘埃云四起。

长绳驱逐狐兔惊,骄鹰掣臂流双睛。

飞扬云间电光闪,旋复草际无遗生。

鸷肠久厌鲜肥饵,顾盼方能伺人意。

但矜鼎俎有余甘,贪餐谁怜殄生类。

安得淑气回严秋,徐令困拙同鸣鸠。

林间百鸟恣孳乳,虽欲击搏知无由。

guān liè
[ [ sòng cháo ] ] yáng shí
diāo qiú bái shuí jiā yōng xián náng jìn shǐ        qiān shēn niǎo zhēng fēi chù chén āi yún        zhǎng shéng zhú jīng jiāo yīng chè liú shuāng jīng        fēi yáng yún jiān diàn guāng shǎn xuán cǎo shēng        zhì cháng jiǔ yàn xiān féi ěr pàn fāng néng rén        dàn jīn dǐng yǒu gān tān cān shuí lián tiǎn shēng lèi        ān shū huí yán qiū lìng kùn zhuō tóng míng jiū        lín jiān bǎi niǎo suī zhī yóu       
热度:8 作者: [唐朝] 韦庄
类型:写花|写鸟|写草|写云|

苑墙东畔欲斜晖,傍苑穿花兔正肥。

公子喜逢朝罢日,将军夸换战时衣。

鹘翻锦翅云中落,犬带金铃草上飞。

直待四郊高鸟尽,掉鞍齐向国门归。

guān liè
[ [ táng cháo ] ] wéi zhuāng
yuàn qiáng dōng pàn xié huī bàng yuàn chuān 穿 huā zhèng féi        gōng féng cháo jiāng jun1 kuā huàn zhàn shí        fān jǐn chì yún zhōng luò quǎn dài jīn líng cǎo shàng fēi        zhí dài jiāo gāo niǎo jìn diào ān xiàng guó mén guī       
热度:2 作者: [宋朝] 邵雍
类型:写人|写云|

莺蝉体既分,安用苦云云。

气盛有余力,声销无异闻。

时来由自己,势去属他人。

莫作伤心事,伤心不益身。

guān yín shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] shào yōng
yīng chán fèn ān yòng yún yún        shèng yǒu shēng xiāo wén        shí lái yóu shì shǔ rén        zuò shāng xīn shì shāng xīn shēn