古诗词大全

热度:10 作者: [南北朝] 鲍照
类型:写风|写水|写草|写云|写羊|

土昉閟中经。

水芝鞱内策。

宝饵缓童年。

命药驻衰历。

矧蓄终古情。

重拾烟雾迹。

羊角栖断云。

榼口流隘石。

铜溪昼森沉。

乳窦夜涓滴。

既类风门磴。

复像天井壁。

蹀蹀寒叶离。

灇灇秋水积。

松色随野深。

月露依草白。

空守江海思。

岂愧梁郑谷。

得仁古无怨。

顺道今何惜。

guò tóng shān jué huáng jīng shī
[ [ nán běi cháo ] ] bào zhào
fǎng zhōng jīng        shuǐ zhī tāo nèi        bǎo ěr huǎn tóng nián        mìng yào zhù shuāi        shěn zhōng qíng        zhòng shí yān        yáng jiǎo duàn yún        kǒu liú ài shí        tóng zhòu sēn chén        dòu juān        lèi fēng mén dèng        xiàng tiān jǐng        dié dié hán        cóng cóng qiū shuǐ        sōng suí shēn        yuè cǎo bái        kōng shǒu jiāng hǎi        kuì liáng zhèng        rén yuàn        shùn dào jīn       
热度:12 作者: [宋朝] 杨时
类型:写风|写马|写人|人生|写云|写羊|写酒|

银潢翻空际天白,鲲怒鹏骞海波击。

涌云噫气声怒号,万马驰车随霹雳。

低昂上下如桔槔,顷刻性命轻鸿毛。

赍囊负笈有夷路,一日何事常千艘。

因思羊肠盘九坂,攀援蜀道愁狖猱。

人生独处有万险,岂必此地多风涛。

愿言夷险不须问,莫负对酒持霜螯。

guò qián táng jiāng yíng cháo
[ [ sòng cháo ] ] yáng shí
yín huáng fān kōng tiān bái kūn péng qiān hǎi        yǒng yún shēng hào wàn chí chē suí        áng shàng xià gāo qǐng xìng mìng qīng hóng 鸿 máo        náng yǒu shì cháng qiān sōu        yīn yáng cháng pán jiǔ bǎn pān yuán shǔ dào chóu yòu náo        rén shēng chù yǒu wàn xiǎn duō fēng tāo        yuàn yán xiǎn wèn duì jiǔ chí shuāng áo       
热度:16 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写风|写花|写水|黄河|写鸟|写马|写人|美人|写草|写云|写酒|

云间高堞如云白,草下深濠如草碧。

逶迤陇断出平堤,前见黄河如带直。

官居乃在城西原,荒台古木乌鸟翻。

美人芳气如秋菊,坐令晔晔弃中园。

不忧泑泽豪不杀,夜识汉中龟鳖在。

借须走马候水曹,后时此会何由再。

霸陵往来初避名,执贾不回人更惊。

无心踯躅路寝养,服车安用仍一鸣。

未若捧罂何不可,二豪螟蛉与蜾臝。

况闻举案良亦贤,那爱五花论酒钱。

不然憭憟坐岁晚,风入衰柳催寒蝉。

我论李君其趣独,自喻愚公徙王屋。

是中聊可外形骸,官闲方辔相与来。

guò jīn liú jǐng wén
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
yún jiān gāo dié yún bái cǎo xià shēn háo cǎo        wēi lǒng duàn chū píng qián jiàn huáng dài zhí        guān nǎi zài chéng 西 yuán huāng tái niǎo fān        měi rén fāng qiū zuò lìng zhōng yuán        yōu āo háo shā shí hàn zhōng guī biē zài        jiè zǒu hòu shuǐ cáo hòu shí huì yóu zài        líng wǎng lái chū míng zhí jiǎ huí rén gèng jīng        xīn zhí zhú qǐn yǎng chē ān yòng réng míng        wèi ruò pěng yīng èr háo míng líng guǒ luǒ        kuàng wén àn liáng xián ài huā lùn jiǔ qián        rán liáo zuò suì wǎn fēng shuāi liǔ cuī hán chán        lùn jun1 gōng wáng        shì zhōng liáo wài xíng hái guān xián fāng pèi xiàng lái       
热度:20 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写山|写云|

新春木叶未蒙笼,西望天涯几日通。

商洛山间白云起,行歌思见采芝翁。

guò 西 shān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
xīn chūn wèi méng lóng 西 wàng tiān tōng        shāng luò shān jiān bái yún háng jiàn cǎi zhī wēng       
热度:3 作者: [宋朝]
类型:写雨|春雨|写草|写云|

空岩俨若虎头苍,云腻岩前草木光。

竹吐锦萌春雨饱,松含黄粉野吹香。

石床蟠足散征倦,道境洗心聊坐忘。

投饭上方兰若去,未能痴学顾长康。

guò tóu yán
[ [ sòng cháo ] ]
kōng yán yǎn ruò tóu cāng yún yán qián cǎo guāng        zhú jǐn méng chūn bǎo sōng hán huáng fěn chuī xiāng        shí chuáng pán sàn zhēng juàn dào jìng xīn liáo zuò wàng        tóu fàn shàng fāng lán ruò wèi néng chī xué zhǎng kāng       
热度:3 作者: [近代] 苏曼殊
类型:写水|写云|

契阔死生君莫问,行云流水一孤僧。

无端狂笑无端哭,纵有欢肠已似冰。

guò ruò sōng dīng yǒu gǎn shì zhòng xiōng
[ [ jìn dài ] ] màn shū
kuò shēng jun1 wèn háng yún liú shuǐ sēng        duān kuáng xiào duān zòng yǒu huān cháng bīng       
热度:16 作者: [清朝] 顾炎武
类型:写水|写鸟|写马|写人|写云|

丰碑遥见炳奎题,尚忆先朝宠日殚。

世有国人供洒扫,每勤词客驻轮蹄。

九河水壮龙狐出,十二城荒向鹤栖。

下马一为郯子问,中原云鸟正凄迷。

guò dōng wáng
[ [ qīng cháo ] ] yán
fēng bēi yáo jiàn bǐng kuí shàng xiān cháo chǒng dān        shì yǒu guó rén gòng sǎo měi qín zhù lún        jiǔ shuǐ zhuàng lóng chū shí èr chéng huāng xiàng        xià wéi tán wèn zhōng yuán yún niǎo zhèng       
热度:3 作者: [明朝] 刘基
类型:写风|写山|写云|杜鹃|

虎丘山下月朦胧,阊阖门前动地风。

《子夜》一声琴一阕,杜鹃声在碧云

guò zhōu jiǔ shǒu · · líng
[ [ míng cháo ] ] liú
qiū shān xià yuè méng lóng chāng mén qián dòng fēng        shēng qín què juān shēng zài yún
热度:4 作者: [宋朝]
类型:写水|写人|写云|

重轩瘦立曲栏头,岛屿青微冷枕流。

望眼解随沙水转,赏心真与岸云浮。

平分野色连延屋,点破江光相趁舟。

般若空宗深得义,森罗元不碍人休。

guò bān ruò ān
[ [ sòng cháo ] ]
zhòng xuān shòu lán tóu dǎo 屿 qīng wēi lěng zhěn liú        wàng yǎn jiě suí shā shuǐ zhuǎn shǎng xīn zhēn àn yún        píng fèn lián yán diǎn jiāng guāng xiàng chèn zhōu        bān ruò kōng zōng shēn sēn luó yuán ài rén xiū       
热度:8 作者: [宋朝] 方岳
类型:写雪|写山|写人|写云|

十丈苍皮带雪僵,山云归晚泊书床。

不缘曾读离骚熟,兰亦欺人未肯香。

guò jìn yún jun1 zuò chá sōng xià cóng lán zhōng
[ [ sòng cháo ] ] fāng yuè
shí zhàng cāng dài xuě jiāng shān yún guī wǎn shū chuáng        yuán céng sāo shú lán rén wèi kěn xiāng