古诗词大全

热度:4 作者: [唐朝]
类型:写人|人情|

世间何事不潸然,得失人情命不延。

适向蔡家厅上饮,回头已见一千年。

[ [ táng cháo ] ]
shì jiān shì shān rán shī rén qíng mìng yán        shì xiàng cài jiā tīng shàng yǐn huí tóu jiàn qiān nián       
热度:3 作者: [宋朝]
类型:写花|写人|人情|

忆得当年全盛时。

人情物态自熙熙。

家家帘幕人归晚,处处楼台月上迟。

花市里,使人迷。

州东无暇看州西。

都人只到收灯夜,已向樽前约上池。

zhè tiān · · dāng nián quán shèng shí
[ [ sòng cháo ] ]
dāng nián quán shèng shí        rén qíng tài        jiā jiā lián rén guī wǎn chù chù lóu tái yuè shàng chí        huā shì shǐ 使 rén        zhōu dōng xiá kàn zhōu 西        dōu rén zhī dào shōu dēng xiàng zūn qián yuē shàng chí       
热度:21 作者: [宋朝]
类型:写花|写人|人情|写云|

彻晓华灯照凤城。

犹嗔宫漏促天明。

九重天上闻花气,五色云中应笑声。

频报道,奏河清。

万民和乐见人情。

年丰米贱无边事,万国称觞贺太平。

zhè tiān · · chè xiǎo huá dēng zhào fèng chéng
[ [ sòng cháo ] ]
chè xiǎo huá dēng zhào fèng chéng        yóu chēn gōng lòu tiān míng        jiǔ zhòng tiān shàng wén huā yún zhōng yīng xiào shēng        pín bào dào zòu qīng        wàn mín jiàn rén qíng        nián fēng jiàn biān shì wàn guó chēng shāng tài píng       
热度:7 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写风|写山|写人|人情|时事|

寒雁初来秋影寒。

霜林风过叶声乾。

龙山落帽千年事,我对西风犹整冠。

兰委佩,菊堪餐。

人情时事半悲欢。

但将酩酊酬佳节,更把茱萸仔细看。

zhè tiān · · sāi yàn chū lái qiū yǐng hán
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
hán yàn chū lái qiū yǐng hán        shuāng lín fēng guò shēng qián        lóng shān luò mào qiān nián shì duì 西 fēng yóu zhěng guàn        lán wěi pèi kān cān        rén qíng shí shì bàn bēi huān        dàn jiāng mǐng dǐng chóu jiā jiē gèng zhū zǎi kàn       
热度:21 作者: [] 冯子振
类型:写雨|写花|写人|人情|写雷|写云|

年年牛背扶犁住。

近日最懊恼杀农父。

稻苗肥恰待抽花,渴煞青天雷雨。

恨残霞不近人情,截断玉虹南去。

望人间三尺甘霖,看一片闲云起处

yīng nóng
[ [ ] ] féng zhèn
nián nián niú bèi zhù        jìn zuì ào nǎo shā nóng        dào miáo féi qià dài chōu huā shà qīng tiān léi        hèn cán xiá jìn rén qíng jié duàn hóng nán        wàng rén jiān sān chǐ gān lín kàn piàn xián yún chù
热度:16 作者: [唐朝] 冯延巳
类型:写人|人情|

叵耐为人情太薄,几度思量,真拟浑抛却。

新结同心香未落,怎生负得当初约。

休向尊前情索莫,手举金□,凭仗深深酌。

莫作等闲相斗作,与君保取长欢乐。

què zhī · · nài wéi rén qíng tài báo
[ [ táng cháo ] ] féng yán
nài wéi rén qíng tài báo liàng zhēn hún pāo què        xīn jié tóng xīn xiāng wèi luò zěn shēng dāng chū yuē        xiū xiàng zūn qián qíng suǒ shǒu jīn píng zhàng shēn shēn zhuó        zuò děng xián xiàng dòu zuò jun1 bǎo zhǎng huān       
热度:3 作者: [元朝] 王恽
类型:写风|写山|写人|人情|写草|

金銮视草。

蒲轮应召。

客路人情殊好。

岂知野鹿饰金镳。

志却在、长年丰草。

霜风料峭。

形容枯槁。

愁绪百端萦绕。

故山归去有茅庐,任束置

què qiáo xiān · · jīn luán shì cǎo
[ [ yuán cháo ] ] wáng yùn
jīn luán shì cǎo        lún yīng zhào        rén qíng shū hǎo        zhī 鹿 shì jīn biāo        zhì què zài zhǎng nián fēng cǎo        shuāng fēng liào qiào        xíng róng gǎo        chóu bǎi duān yíng rào        shān guī yǒu máo rèn shù zhì
热度:1 作者: [元朝]
类型:写人|人情|

来时如觉,去时如梦。

别我无情相送。

临行嘱咐没多言,但莫把、人情戏弄。

真师宜奉。

仙场选中。

乘取彩鸾金凤。

向蓬莱高会醉蟠桃,也胜

què qiáo xiān zèng fāng shí zài gòng chéng
[ [ yuán cháo ] ]
lái shí jiào shí mèng        bié qíng xiàng sòng        lín háng zhǔ méi duō yán dàn rén qíng nòng        zhēn shī fèng        xiān chǎng xuǎn zhōng        chéng cǎi luán jīn fèng        xiàng péng lái gāo huì zuì pán táo shèng
热度:6 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写风|写山|写人|写鬼|志士|人情|写云|

蜀自开禧后,西垂畏廪秋。

更经两单阏,尽弃五边州。

新沔依同谷,中梁恃武休。

匆匆移米领,往往阻金牛。

嶓冢略逋寇,益昌随解舟。

近犹趋剑阆,远或至渝涪。

弃守侪民旅,奔军齿寇雠。

乱生宁有豸,众溃已无鸠。

伯也伤时久,民兮作己忧。

升沈随分定,行止与天谋。

高尚辞丹诏,低回佐碧油。

封疆资屏翰,原显赖咨诹。

事变方濡首,人情苦掉头。

誓言捐一死,力与障横流。

固分为忠鬼,安能效泣囚。

诀辞贻子弟,壮语骇朋俦。

愤极拳穿扑,兵交血染髅。

不随蜍志在,甘逐远巡游。

志士闻风起,顽夫背面羞。

公身无复憾,疆事更谁筹。

学士标龙直,文阶列禁游。

湛恩沾骨肉,新庙贲林丘。

三禭虽云厚,百身安足酬。

游魂如可作,近事亦知不。

惩败从娄敬,交邻激叛侯。

未论轻汉鼎,长恐误梁瓯。

后吏谁荓螫,前修不憗留。

玉棺行有日,丹旐送无由。

渺渺河山隔,皇皇兄弟求。

非惟在原急,亦为念宗周。

gāo lóng xué wǎn shī
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
shǔ kāi hòu 西 chuí wèi lǐn qiū        gèng jīng liǎng dān è jìn biān zhōu        xīn miǎn tóng zhōng liáng shì xiū        cōng cōng lǐng wǎng wǎng jīn niú        zhǒng luè kòu chāng suí jiě zhōu        jìn yóu jiàn láng yuǎn huò zhì        shǒu chái mín bēn jun1 chǐ 齿 kòu chóu        luàn shēng níng yǒu zhì zhòng kuì jiū        shāng shí jiǔ mín zuò yōu        shēng shěn suí fèn dìng háng zhǐ tiān móu        gāo shàng dān zhào huí zuǒ yóu        fēng jiāng píng hàn yuán xiǎn lài zōu        shì biàn fāng shǒu rén qíng diào tóu        shì yán juān zhàng héng liú        fèn wéi zhōng guǐ ān néng xiào qiú        jué zhuàng hài péng chóu        fèn quán chuān 穿 bīng jiāo xuè rǎn lóu        suí chú zhì zài gān zhú yuǎn xún yóu        zhì shì wén fēng wán bèi miàn xiū        gōng shēn hàn jiāng shì gèng shuí chóu        xué shì biāo lóng zhí wén jiē liè jìn yóu        zhàn ēn zhān ròu xīn miào bēn lín qiū        sān suì suī yún hòu bǎi shēn ān chóu        yóu hún zuò jìn shì zhī        chéng bài cóng lóu jìng jiāo lín pàn hóu        wèi lùn qīng hàn dǐng zhǎng kǒng liáng ōu        hòu shuí pēng shì qián xiū yìn liú        guān háng yǒu dān zhào sòng yóu        miǎo miǎo shān huáng huáng xiōng qiú        fēi wéi zài yuán wéi niàn zōng zhōu       
热度:13 作者: [宋朝] 陈造
类型:写风|写山|写水|写人|人情|写鱼|

陂行欲尽山崛起,十数人家住山觜。

行人不炊市无米,买饼充肠听颐旨。

日未薄山收市里,闭户人家呼不起。

今春倦憩车曾抳,风物人情不如此。

主人睨屋为翁指,方秋此屋犹在水。

闾里襁负皆转徙,老夫危不鱼腹死。

更向秋田问馀几,使之饥寒责廉耻。

不忘资人约诸己,焉得人人颜氏子。

向纯厚俗今不美,曾是登山号庚癸。

gāo tóu shì
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
bēi háng jìn shān jué shí shù rén jiā zhù shān        háng rén chuī shì mǎi bǐng chōng cháng tīng zhǐ        wèi báo shān shōu shì rén jiā        jīn chūn juàn chē céng fēng rén qíng        zhǔ rén wéi wēng zhǐ fāng qiū yóu zài shuǐ        qiǎng jiē zhuǎn lǎo wēi        gèng xiàng qiū tián wèn shǐ 使 zhī hán lián chǐ        wàng rén yuē zhū yān rén rén yán shì        xiàng chún hòu jīn měi céng shì dēng shān hào gēng guǐ