古诗词大全

热度:1 作者: [元朝] 胥鼎
类型:写山|写人|人情|山林|

人情冷暖共高低。

疏慵非所宜。

老夫碌碌本无机。

闲教造物疑。

形木槁,鬓丝垂。

山林先有期。

故人只道挂冠迟。

此心应不知。

ruǎn láng guī dōu yùn yǒu zhī zhōng zhōu
[ [ yuán cháo ] ] dǐng
rén qíng lěng nuǎn gòng gāo        shū yōng fēi suǒ        lǎo běn        xián jiāo zào        xíng gǎo bìn chuí        shān lín xiān yǒu        rén zhī dào guà guàn chí        xīn yīng zhī       
热度:3 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写雨|写风|写人|人情|

乾坤包万有,纳纳百囊罟。

人位乎两间,利与害为御。

一气贯四时,五风偕十雨。

神龙以为畜,扰御不予侮。

河有背负图,庭无漦流女。

义理之不明,人情自疑沮。

范围吾职分,往往吾违拒。

同室操戈鋋,一身隔肺俯。

帝王豢龙意,弃置那复取。

四灵非不灵,有不得其所。

生息之相吹,古今镇如许。

古人体天意,万物我其主。

虫莫知於龙,拊循如士伍。

今何故无人,亦足验胸府。

声和凤来仪,心平辔如组,矧伊人中瑞,治乱係嘿语。

欲入而闭门,谁出不由户。

兹事阙人心,作诗附农圃。

xué yuán shì láng cháo huàn lóng liǎng jiàn suǒ · · huàn lóng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
qián kūn bāo wàn yǒu bǎi náng        rén wèi liǎng jiān hài wéi        guàn shí fēng xié shí        shén lóng wéi chù rǎo        yǒu bèi tíng tāi liú        zhī míng rén qíng        fàn wéi zhí fèn wǎng wǎng wéi        tóng shì cāo chán shēn fèi        wáng huàn lóng zhì        líng fēi líng yǒu suǒ        shēng zhī xiàng chuī jīn zhèn        rén tiān wàn zhǔ        chóng zhī lóng xún shì        jīn rén yàn xiōng        shēng fèng lái xīn píng pèi shěn rén zhōng ruì zhì luàn hēi        ér mén shuí chū yóu        shì què rén xīn zuò shī nóng       
热度:2 作者: [明朝] 桑悦
类型:写鸟|写人|人情|写云|

邸报云云天上堕,致政诸公春梦破。

回思多士战礼闱,方向邯郸枕间卧。

先生观尽今古戏,真宰讶予双眼大。

仪秦颊舌鸟关关,许史焰光萤个个。

牛溲世事博孤笑,蝉翼人情消一唾。

孟坚再着人物表,添我新题曰迂腐。

何由得见无名公,同向虚空楼阁坐。

wén bào yǒu gǎn
[ [ míng cháo ] ] sāng yuè
bào yún yún tiān shàng duò zhì zhèng zhū gōng chūn mèng        huí duō shì zhàn wéi fāng xiàng hán dān zhěn jiān        xiān shēng guān jìn jīn zhēn zǎi shuāng yǎn        qín jiá shé niǎo guān guān shǐ yàn guāng yíng        niú sōu shì shì xiào chán rén qíng xiāo tuò        mèng jiān zài zhe rén biǎo tiān xīn yuē        yóu jiàn míng gōng tóng xiàng kōng lóu zuò       
热度:1 作者: [明朝] 杨基
类型:写风|写人|人情|

眉庵四十未闻道,偶于世事无所好。

寻常惟看东家竹,屈指十年今不到。

微躯之外无长物,寒暑一裘兼一帽。

妻孥屡叹升斗绝,不独无烟亦无灶。

身轻自笑可驾鹤,眼明岂止堪窥豹。

人情世故看烂熟,皎不如污恭胜傲。

有瑕可指未为辱,无善足称方入妙。

此意于今觉更深,静倚南风听蝉噪。

wén chán
[ [ míng cháo ] ] yáng
méi ān shí wèi wén dào ǒu shì shì suǒ hǎo        xún cháng wéi kàn dōng jiā zhú zhǐ shí nián jīn dào        wēi zhī wài zhǎng hán shǔ qiú jiān mào        tàn shēng dòu jué yān zào        shēn qīng xiào jià yǎn míng zhǐ kān kuī bào        rén qíng shì kàn làn shú jiǎo gōng shèng ào        yǒu xiá zhǐ wèi wéi shàn chēng fāng miào        jīn jiào gèng shēn jìng nán fēng tīng chán zào       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|人情|

冬温春疫早,死者晨满街。

但闻哭子悲,不闻哭母哀。

老慈爱益深,壮刚气则乖。

嗜欲夺天性,情恩占妻孩。

诗三百具存,声已亡南陔。

人情古不美,况复嗟今哉。

wén
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
dōng wēn chūn zǎo zhě chén mǎn jiē        dàn wén bēi wén āi        lǎo ài shēn zhuàng gāng guāi        shì duó tiān xìng qíng ēn zhàn hái        shī sān bǎi cún shēng wáng nán gāi        rén qíng měi kuàng jiē jīn zāi       
热度:3 作者: [宋朝] 曾巩
类型:写风|写花|写山|写水|写鸟|写人|人情|写草|

草软沙匀野路晴,竹枝乌帽称闲行。

鸟啼绿树穿花影,风出青山送水声。

转觉所忧非己事,似从多难见人情。

闲中我乐人应笑,忙处人争我不争。

xián háng
[ [ sòng cháo ] ] céng gǒng
cǎo ruǎn shā yún qíng zhú zhī mào chēng xián háng        niǎo 绿 shù chuān 穿 huā yǐng fēng chū qīng shān sòng shuǐ shēng        zhuǎn jiào suǒ yōu fēi shì cóng duō nán jiàn rén qíng        xián zhōng rén yīng xiào máng chù rén zhēng zhēng       
热度:0 作者: [宋朝] 赵蕃
类型:写人|人情|

只看金屋贮,便有长门弃。

始盛终当衰,人情亦天意。

zhǎng mén yuàn
[ [ sòng cháo ] ] zhào fān
zhī kàn jīn zhù biàn 便 yǒu zhǎng mén        shǐ shèng zhōng dāng shuāi rén qíng tiān       
热度:2 作者: [宋朝] 王之道
类型:写雪|写山|写人|人情|写酒|

半夜迎长坐候明,眼看初日屋山平。

诗豪不共年俱长,鬓雪惟应老自生。

得酒人情何太喜,犯寒春色不多争。

老农相庆无它语,尽道冬晴好趁耕。

zhǎng zhì wèi gōng
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī dào
bàn yíng zhǎng zuò hòu míng yǎn kàn chū shān píng        shī háo gòng nián zhǎng bìn xuě wéi yīng lǎo shēng        jiǔ rén qíng tài fàn hán chūn duō zhēng        lǎo nóng xiàng qìng jìn dào dōng qíng hǎo chèn gēng       
热度:3 作者: [魏晋] 曹叡
类型:写景|写鸟|写人|人情|感时|写草|

静夜在能寐。

耳听众禽鸣。

大城育狐兔。

高墉多鸟声。

坏宇何寥廓。

宿屋邪草生。

中心感时物。

抚剑下前庭。

翔佯于阶际。

景星一何明。

仰首观灵宿。

北辰奋休荣。

哀彼失羣燕。

丧偶独茕茕。

单心谁与侣。

造房孰与成。

徒然喟有和。

悲惨伤人情。

余情偏易感。

怀往增愤盈。

吐吟音不彻。

泣涕沾罗缨。

zhǎng háng
[ [ wèi jìn ] ] cáo ruì
jìng zài néng mèi        ěr tīng zhòng qín míng        chéng        gāo yōng duō niǎo shēng        huài liáo kuò        xiǔ 宿 xié cǎo shēng        zhōng xīn gǎn shí        jiàn xià qián tíng        xiáng yáng jiē        jǐng xīng míng        yǎng shǒu guān líng xiǔ 宿        běi chén fèn xiū róng        āi shī qún yàn        sàng ǒu qióng qióng        dān xīn shuí        zào fáng shú chéng        rán kuì yǒu        bēi cǎn shāng rén qíng        qíng piān gǎn        huái 怀 wǎng zēng fèn yíng        yín yīn chè        zhān luó yīng       
热度:2 作者: [元朝] 王丹桂
类型:写山|写人|人情|自由|

平山刘。

神山刘。

更易俗流作道流。

人情誓莫留。

悟骅骝。

悟骅骝。

灿灿神珠得自由。

光明常逗遛。

zhǎng xiān běn míng zhǎng xiàng zèng píng shān liú zhì cháng shén shān liú
[ [ yuán cháo ] ] wáng dān guì
píng shān liú        shén shān liú        gèng liú zuò dào liú        rén qíng shì liú        huá liú        huá liú        càn càn shén zhū yóu        guāng míng cháng dòu liú