首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《舟中望云海亭时曙色未分且风利不得泊》原文
朝代:明朝 作者:莫止浏览量:46

拂曙过青山,荒亭杳霭间。十年曾我到,一日岂天悭。

湖面云增阔,崖跟浪打顽。兴亡今古外,凫雁自飞还。

《舟中望云海亭时曙色未分且风利不得泊》拼音版
zhōu zhōng wàng yún hǎi tíng shí shǔ wèi fèn qiě fēng
[ [ míng cháo ] ] zhǐ
shǔ guò qīng shān huāng tíng yǎo ǎi jiān shí nián céng dào tiān qiān miàn yún zēng kuò gēn làng wán xìng wáng jīn wài yàn fēi hái
作者莫止介绍
莫止,字如山,号南沙,无锡人,秀才。有《石巢存稿》,《南沙集》。
莫止相关作品

舟中望云海亭时曙色未分且风利不得泊

拂曙过青山,荒亭杳霭间。十年曾我到,一日岂天悭。

湖面云增阔,崖跟浪打顽。兴亡今古外,凫雁自飞还。