首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《雪后游琅玡山与韦骧联句》原文
朝代:宋朝 作者:浏览量:2

南溪约幽寻,西岭极遐观。

初阳色朦胧,残雪光汗漫。

相望楼殿间,宛在云霄半。

泉声减琤淙,山势欲飞竄。

岩寒雨花霏,谷暖烟絮乱。

幽鸟度乔林,惊猿折枯干。

决决涨溪流,辉辉披野岸。

兰芽吐尚微,冰乳凝未泮。

佛屋对峰尖,禅庵倚崖断。

轩窗爱虚豁,赤白從漫漶。

行敲玉玲琅,松溜珠璀璨。

宁将琼砾分,未省兰蒿判。

行幽兔迹深,瞩远鸦翅缓。

登宜阮孕屐,隐称嵇康锻。

结游贤躅多,鑱石清诗烂。

极目穷跻攀,投隙违羁绊。

荣观太帝书,暂憩飞仙馆。

石立翠屏张,霞收丹锦散。

觇坐客炉拥,负暄僧衲换。

选胜唯务得,陟危宁复惮。

谁乘泛海槎,直欲傍银汉。

况有凌云才,何妨举风翰。

景多苦冥搜,欢解惬佳玩。

乃情慰悬想,昔传非谩谰。

题与真莫俦,刻烛愧非伴。

玉局共藏机,瑶琴越操缦。

谣谚喜年丰,凭文同月旦。

大笔肆滂葩,小巫成泚汗。

造适寓林泉,贪萦任冰炭。

通侻去末礼,從容占奇段。

促节歌更新,衔杯酌无筭。

敢谓良会难,堪为画图看。

感慨非独醒,赓酬每三叹。

翔步虽异途,清懽归一贯。

洒落似青冥,拘挛岂狴钎。

绝顶所见稀,清狂兹兴罕。

立饫谢珍鲜,行庖后樵爨。

唯恐三节来,难留千骑駻。

何时金鳌容,重亲玉皇案。

回首念斯游,驰精杳无畔。

《雪后游琅玡山与韦骧联句》拼音版
xuě hòu yóu láng shān wéi xiāng lián
[ [ sòng cháo ] ]
nán yuē yōu xún 西 lǐng xiá guān        chū yáng méng lóng cán xuě guāng hàn màn        xiàng wàng lóu diàn 殿 jiān wǎn zài yún xiāo bàn        quán shēng jiǎn chēng cóng shān shì fēi cuàn        yán hán huā fēi nuǎn yān luàn        yōu niǎo qiáo lín jīng yuán shé gàn        jué jué zhǎng liú huī huī àn        lán shàng wēi bīng níng wèi pàn        duì fēng jiān chán ān duàn        xuān chuāng ài huō chì bái cóng màn huàn        háng qiāo líng láng sōng liū zhū cuǐ càn        níng jiāng qióng fèn wèi shěng lán hāo pàn        háng yōu shēn zhǔ yuǎn chì huǎn        dēng ruǎn yùn yǐn chēng kāng duàn        jié yóu xián zhú duō chán shí qīng shī làn        qióng pān tóu wéi bàn        róng guān tài shū zàn fēi xiān guǎn        shí cuì píng zhāng xiá shōu dān jǐn sàn        chān zuò yōng xuān sēng huàn        xuǎn shèng wéi zhì wēi níng dàn        shuí chéng fàn hǎi chá zhí bàng yín hàn        kuàng yǒu líng yún cái fáng fēng hàn        jǐng duō míng sōu huān jiě qiè jiā wán        nǎi qíng wèi xuán xiǎng chuán fēi màn lán        zhēn chóu zhú kuì fēi bàn        gòng cáng yáo qín yuè cāo màn        yáo yàn nián fēng píng wén tóng yuè dàn        pāng xiǎo chéng hàn        zào shì lín quán tān yíng rèn bīng tàn        tōng tuō cóng róng zhàn duàn        jiē gèng xīn xián bēi zhuó suàn        gǎn wèi liáng huì nán kān wéi huà kàn        gǎn kǎi fēi xǐng gēng chóu měi sān tàn        xiáng suī qīng guàn guī guàn        luò qīng míng luán qiān        jué dǐng suǒ jiàn qīng kuáng xìng hǎn        xiè zhēn xiān háng páo hòu qiáo cuàn        wéi kǒng sān jiē lái nán liú qiān hàn        shí jīn áo róng zhòng qīn huáng àn        huí shǒu niàn yóu chí jīng yǎo pàn       
作者介绍
相关作品

鼓笛慢-水龙吟·一

淡烟池馆,霜飚乍紧,又是年华暮。

黄花老尽,丹枫舞困,江梅初吐。

点缀南枝,暗传春信,玉苞微露。

凭危阑空断,谁家素脸,遥山远、空凝伫。

昨夜一枝开处。

正前村、雪深幽曙。

看来只恐,瑶台云散,玉京人去。

庾岭寒馀,汉宫妆晓,飞堆行雨。

仗谁人惜取,孤芳雅致,作春光主。

鼓笛慢-水龙吟

雪霏冰结霜凝,是谁透得春工意。

南枝向暖,江边岭上,独先众卉。

闲态幽姿,绿窗红蒂,粉英金蕊。

念冰肤秀骨,人间要见,除非是、真仙子。

羌管且休横吹。

待佳人、新妆初试。

鸾台晓鉴,人花相对,何须更比。

疏影横斜,暗香浮动,月低风细。

又岂知,渐结枝头翠玉,有和羹美。

鼓笛慢-水龙吟·零

去年今日关山路,疏雨断魂天气。

据鞍惊见,梅花的皪,篱边水际。

一枝折得,雪妍冰丽,风梳雨洗。

正水村山馆,倚阑愁寄,有多少、春情意。

好是孤芳莫比。

自不分、歌梁舞地。

砌香砌影,高禅文友,清谈相对。

琴韵初调,瀹瓯催渝,炉薰欲试。

向此时,一段风流,付与晋人标致。

鼓琴歌

美人荧荧兮颜若苕之荣。

命乎命乎。

逢天时而生。

曾无我赢。

鬼谷子引古语

女爱不蔽席。

男欢不尽轮。