首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《闵雨诗》原文
朝代:宋朝 作者:浏览量:1

吴江之南,是曰丰国。

五种之生天下食,一岁不登,吾民菜色。

如何天不仁,纵彼旱孽称其神。

矫矫赤龙推火轩,来自东南山。

咸池愞水不敢沃,阳侯失色愁烹煎。

况兹畎亩流涓涓,何足吸之唇齿间。

但见禾与黍,蓬勃红尘起。

土伯敕其属,扫路迎饥鬼。

哀哉氓{上山下虫}{上山下虫},托身釜鬲惟蒸炊。

小人怨咨君子知,天生天杀今其时。

我闻皇穹大德在生育,爱养万物同婴儿。

产民之身赋民食,中道绝之何所为。

当时冥冥间,委任非其宜。

山川之神各守土,群龙受位司天池。

上帝当轩亲戒敕,十日一雨无愆期。

帝心仁且信,临下固不疑。

谓言庶事有分职,屏去视听思无为。

安知愚下鬼,负德孤恩难制指。

弄天之权侮人命,贪嗜牛羊邀祭祀。

忽焉一物不称情,因教此旱灾生灵。

雷霆之官畏罪莫敢谏,头枕天鼓眠不醒。

帝在紫微垣,下隔千里云。

徒劳衔血向空哭,帝心虽圣安得闻。

北斗侍帝侧,翰运气母均四时。

五星暨众宿,照曜亡偏私。

夫何容此鬼,恣行胸臆轻天威。

定是机务繁,耳目有所遗。

小臣亦何者,草莽负奇节。

欲系神颈无长绳,欲斩龙头剑锋缺。

皇穹如未察凶邪,空使小臣心郁结。

《闵雨诗》拼音版
mǐn shī
[ [ sòng cháo ] ]
jiāng zhī nán shì yuē fēng guó        zhǒng zhī shēng tiān xià shí suì dēng mín cài        tiān rén zòng hàn niè chēng shén        jiǎo jiǎo chì lóng tuī huǒ xuān lái dōng nán shān        xián chí nuò shuǐ gǎn yáng hóu shī chóu pēng jiān        kuàng quǎn liú juān juān zhī chún chǐ 齿 jiān        dàn jiàn shǔ péng hóng chén        chì shǔ sǎo yíng guǐ        āi zāi máng { { shàng shān xià chóng } } { { shàng shān xià chóng } } tuō shēn wéi zhēng chuī        xiǎo rén yuàn jun1 zhī tiān shēng tiān shā jīn shí        wén huáng qióng zài shēng ài yǎng wàn tóng yīng ér        chǎn mín zhī shēn mín shí zhōng dào jué zhī suǒ wéi        dāng shí míng míng jiān wěi rèn fēi        shān chuān zhī shén shǒu qún lóng shòu wèi tiān chí        shàng dāng xuān qīn jiè chì shí qiān        xīn rén qiě xìn lín xià        wèi yán shù shì yǒu fèn zhí píng shì tīng wéi        ān zhī xià guǐ ēn nán zhì zhǐ        nòng tiān zhī quán rén mìng tān shì niú yáng yāo        yān chēng qíng yīn jiāo hàn zāi shēng líng        léi tíng zhī guān wèi zuì gǎn jiàn tóu zhěn tiān mián xǐng        zài wēi yuán xià qiān yún        láo xián xuè xiàng kōng xīn suī shèng ān wén        běi dòu shì hàn yùn jun1 shí        xīng zhòng xiǔ 宿 zhào yào wáng piān        róng guǐ háng xiōng qīng tiān wēi        dìng shì fán ěr yǒu suǒ        xiǎo chén zhě cǎo mǎng jiē        shén jǐng zhǎng shéng zhǎn lóng tóu jiàn fēng quē        huáng qióng wèi chá xiōng xié kōng shǐ 使 xiǎo chén xīn jié       
作者介绍
相关作品

鼓笛慢-水龙吟·一

淡烟池馆,霜飚乍紧,又是年华暮。

黄花老尽,丹枫舞困,江梅初吐。

点缀南枝,暗传春信,玉苞微露。

凭危阑空断,谁家素脸,遥山远、空凝伫。

昨夜一枝开处。

正前村、雪深幽曙。

看来只恐,瑶台云散,玉京人去。

庾岭寒馀,汉宫妆晓,飞堆行雨。

仗谁人惜取,孤芳雅致,作春光主。

鼓笛慢-水龙吟

雪霏冰结霜凝,是谁透得春工意。

南枝向暖,江边岭上,独先众卉。

闲态幽姿,绿窗红蒂,粉英金蕊。

念冰肤秀骨,人间要见,除非是、真仙子。

羌管且休横吹。

待佳人、新妆初试。

鸾台晓鉴,人花相对,何须更比。

疏影横斜,暗香浮动,月低风细。

又岂知,渐结枝头翠玉,有和羹美。

鼓笛慢-水龙吟·零

去年今日关山路,疏雨断魂天气。

据鞍惊见,梅花的皪,篱边水际。

一枝折得,雪妍冰丽,风梳雨洗。

正水村山馆,倚阑愁寄,有多少、春情意。

好是孤芳莫比。

自不分、歌梁舞地。

砌香砌影,高禅文友,清谈相对。

琴韵初调,瀹瓯催渝,炉薰欲试。

向此时,一段风流,付与晋人标致。

鼓琴歌

美人荧荧兮颜若苕之荣。

命乎命乎。

逢天时而生。

曾无我赢。

鬼谷子引古语

女爱不蔽席。

男欢不尽轮。