首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《远氈行》原文
朝代:宋朝 作者:浏览量:1

老屋子数十椽,下湿上又破。

无端野狐精,昏夜入为盗。

窃我在重氈,目之为奇货。

持以献朱门,曰此堪媚灶。

自余失此物,志意不少挫。

苦节增岁寒,羞颜薄时好。

命义守大闲,潜深仍伏澳。

客从北方来,特以吉语告。

旧物将见远,前甑元不堕。

余笑与客言,的有此说麽。

孔肖坐广堂,当局已昏耄。

余尝对天仗,正色灵渠过,共心不能容。

未免含疾媢。

石显在宫闱,威福弄幽奥。

余又疏击之,见面定渠唾。

其术主盛行,及此必图报。

客乃宽余心,少安谨勿躁。

圣主赦宿愆,仁恩等天帱。

昭相爱善类,德量如海大。

谗者害莫成,匪伊氈自到。

示几会其言,客喜相问劳。

劝客勿为喜,我且为时悼。

米石三十千,杭人死饥饿。

敌寨七百里,淮人共斩剉。

窖雪飞无留,融风扇炎燥。

潮汐来无时,民庐陷泥涝。

旱魃肆陆梁,妖禽辄鸣噪。

殒星光射人,雨雹威尤暴。

地轴疑翻腾,乾文讶颠倒。

昔余出硬语,万死一是睦。

廷臣诮云狂,相国嫌愈傲。

不幸期年间,前言多路蹈。

今居山泽中,日向穹祷。

一愿雨阳时,田畴足杭{左米右上而下大}。

二愿干弋休,边境息巡逻。

庶几老余生,农圃得自课。

保此狂生名,比方散人号。

不然瞻四方,欲往谁前导。

虽粟不得食,况有氈可卧。

人品有主卑,才气分锐惰。

嗟我甚低垂,赖君起吾愞。

《远氈行》拼音版
yuǎn zhān háng
[ [ sòng cháo ] ]
lǎo shù shí chuán xià shī 湿 shàng yòu        duān jīng hūn wéi dào        qiè zài zhòng zhān zhī wéi huò        chí xiàn zhū mén yuē kān mèi zào        shī zhì shǎo cuò        jiē zēng suì hán xiū yán báo shí hǎo        mìng shǒu xián qián shēn réng ào        cóng běi fāng lái gào        jiù jiāng jiàn yuǎn qián zèng yuán duò        xiào yán de yǒu shuō me        kǒng xiāo zuò guǎng 广 táng dāng hūn mào        cháng duì tiān zhàng zhèng líng guò gòng xīn néng róng        wèi miǎn hán mào        shí xiǎn zài gōng wéi wēi nòng yōu ào        yòu shū zhī jiàn miàn dìng tuò        shù zhǔ shèng háng bào        nǎi kuān xīn shǎo ān jǐn zào        shèng zhǔ shè xiǔ 宿 qiān rén ēn děng tiān dào        zhāo xiàng ài shàn lèi liàng hǎi        chán zhě hài chéng fěi zhān dào        shì huì yán xiàng wèn láo        quàn wéi qiě wéi shí dào        shí sān shí qiān háng rén è 饿        zhài bǎi huái rén gòng zhǎn cuò        jiào xuě fēi liú róng fēng shàn yán zào        cháo lái shí mín xiàn lào        hàn liáng yāo qín zhé míng zào        yǔn xīng guāng shè rén báo wēi yóu bào        zhóu fān téng qián wén diān dǎo        chū yìng wàn shì        tíng chén qiào yún kuáng xiàng guó xián ào        xìng nián jiān qián yán duō dǎo        jīn shān zhōng xiàng qióng dǎo        yuàn yáng shí tián chóu háng { { zuǒ yòu shàng ér xià } }        èr yuàn gàn xiū biān jìng xún luó        shù lǎo shēng nóng        bǎo kuáng shēng míng fāng sàn rén hào        rán zhān fāng wǎng shuí qián dǎo        suī shí kuàng yǒu zhān        rén pǐn yǒu zhǔ bēi cái fèn ruì duò        jiē shèn chuí lài jun1 nuò       
作者介绍
相关作品

鼓笛慢-水龙吟·一

淡烟池馆,霜飚乍紧,又是年华暮。

黄花老尽,丹枫舞困,江梅初吐。

点缀南枝,暗传春信,玉苞微露。

凭危阑空断,谁家素脸,遥山远、空凝伫。

昨夜一枝开处。

正前村、雪深幽曙。

看来只恐,瑶台云散,玉京人去。

庾岭寒馀,汉宫妆晓,飞堆行雨。

仗谁人惜取,孤芳雅致,作春光主。

鼓笛慢-水龙吟

雪霏冰结霜凝,是谁透得春工意。

南枝向暖,江边岭上,独先众卉。

闲态幽姿,绿窗红蒂,粉英金蕊。

念冰肤秀骨,人间要见,除非是、真仙子。

羌管且休横吹。

待佳人、新妆初试。

鸾台晓鉴,人花相对,何须更比。

疏影横斜,暗香浮动,月低风细。

又岂知,渐结枝头翠玉,有和羹美。

鼓笛慢-水龙吟·零

去年今日关山路,疏雨断魂天气。

据鞍惊见,梅花的皪,篱边水际。

一枝折得,雪妍冰丽,风梳雨洗。

正水村山馆,倚阑愁寄,有多少、春情意。

好是孤芳莫比。

自不分、歌梁舞地。

砌香砌影,高禅文友,清谈相对。

琴韵初调,瀹瓯催渝,炉薰欲试。

向此时,一段风流,付与晋人标致。

鼓琴歌

美人荧荧兮颜若苕之荣。

命乎命乎。

逢天时而生。

曾无我赢。

鬼谷子引古语

女爱不蔽席。

男欢不尽轮。