首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《题梅岭泉》原文
朝代:唐朝 作者:孙鲂浏览量:98

梅岭旧闻传,林亭势峞然。

登临真不易,幽胜恐无先。

楚野平千里,吴江曲一边。

标形都大别,洞府岂知焉。

飞阁横空去,征帆落面前。

南雄雉堞峻,北壮凤台连。

烂熳三春媚,参差百卉妍。

风桃诸处锦,洛竹半溪烟。

燕入晴梁语,莺从暖谷迁。

石根朝霭碧,帘际晚霞鲜。

径柳行难约,庭莎醉好眠。

清明时更异,造化意疑偏。

不独宜韶景,尤须看暑天。

药苗繁似结,萝蔓猛如编。

珠亚垂枝果,冰澄汲井泉。

粉墙蜩蜕落,丹槛雀雏颠。

炎气微茫觉,清飙左右穿。

云峰从勃起,葵叶岂劳扇。

又见秋天丽,浑将夏日悬。

红bW著霜树,香老卧池边。

菱芡谁铺绣,莓苔自学钱。

暗虫依砌响,明月逗帘圆。

小砌滋新菊,高轩噪暮蝉。

雨声寒飒飒,雁影晓联联。

释此何堪玩,深冬更可怜。

窗中看短景,树里见重川。

冈阜分明出,杉松气概全。

讴成白雪曲,吟是早梅篇。

创制谁人解,根基太守贤。

或时留皂盖,尽日簇华筵。

谁咏忧黎庶,狂游泥管弦。

交加丰玉食,来去迸金船。

侍从非常客,俳谐像列仙。

画旗张赫奕,妖妓舞婵娟。

罢宴心犹恋,将归兴尚牵。

只应愁逼夜,宁厌赏经年。

孤贱今何幸,跻攀奈有缘。

展眉惊豁达,徐步喜周旋。

讽咏虽知苦,推功靡极玄。

聊书四十韵,甘责未精专。

《题梅岭泉》拼音版
méi lǐng quán
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
méi lǐng jiù wén chuán , , lín tíng shì wéi rán       
dēng lín zhēn , , yōu shèng kǒng xiān       
chǔ píng qiān , , jiāng biān       
biāo xíng dōu bié , , dòng zhī yān       
fēi héng kōng , , zhēng fān luò miàn qián       
nán xióng zhì dié jun4 , , běi zhuàng fèng tái lián       
làn màn sān chūn mèi , , cān chà bǎi huì yán       
fēng táo zhū chù jǐn , , luò zhú bàn yān       
yàn qíng liáng , , yīng cóng nuǎn qiān       
shí gēn cháo ǎi , , lián wǎn xiá xiān       
jìng liǔ háng nán yuē , , tíng shā zuì hǎo mián       
qīng míng shí gèng , , zào huà piān       
sháo jǐng , , yóu kàn shǔ tiān       
yào miáo fán jié , , luó màn měng biān       
zhū chuí zhī guǒ , , bīng chéng jǐng quán       
fěn qiáng tiáo tuì luò , , dān kǎn què chú diān       
yán wēi máng jiào , , qīng biāo zuǒ yòu chuān 穿       
yún fēng cóng , , kuí láo shàn       
yòu jiàn qiū tiān , , hún jiāng xià xuán       
hóng b b W W zhe shuāng shù , , xiāng lǎo chí biān       
líng qiàn shuí xiù , , méi tái xué qián       
àn chóng xiǎng , , míng yuè dòu lián yuán       
xiǎo xīn , , gāo xuān zào chán       
shēng hán , , yàn yǐng xiǎo lián lián       
shì kān wán , , shēn dōng gèng lián       
chuāng zhōng kàn duǎn jǐng , , shù jiàn zhòng chuān       
gāng fèn míng chū , , shān sōng gài quán       
ōu chéng bái xuě , , yín shì zǎo méi piān       
chuàng zhì shuí rén jiě , , gēn tài shǒu xián       
huò shí liú zào gài , , jìn huá yàn       
shuí yǒng yōu shù , , kuáng yóu guǎn xián       
jiāo jiā fēng shí , , lái bèng jīn chuán       
shì cóng fēi cháng , , pái xié xiàng liè xiān       
huà zhāng , , yāo chán juān       
yàn xīn yóu liàn , , jiāng guī xìng shàng qiān       
zhī yīng chóu , , níng yàn shǎng jīng nián       
jiàn jīn xìng , , pān nài yǒu yuán       
zhǎn méi jīng huō , , zhōu xuán       
fěng yǒng suī zhī , , tuī gōng xuán       
liáo shū shí yùn , , gān wèi jīng zhuān
作者孙鲂介绍
孙鲂(940年前后在世),字伯鱼,江西乐安(全唐诗作南昌)人,为五代南唐著名诗人。
孙鲂相关作品

庐山瀑布

有山来便有,万丈落云端。

雾喷千岩湿,雷倾九夏寒。

图中僧写去,湖上客回看。

却羡为猿鹤,飞鸣近碧湍。

芳草

何处不相见,烟苗捧露心。

萋萋绿远水,苒苒在空林。

野吹闲摇阔,游人醉卧深。

南朝古城里,碑石又应沈。

牡丹

意态天生异,转看看转新。

百花休放艳,三月始为春。

蝶死难离槛,莺狂不避人。

其如豪贵地,清醒复何因。

题金山寺

万古波心寺,金山名目新。

天多剩得月,地少不生尘。

过橹妨僧定,惊涛溅佛身。

谁言张处士,题后更无人。

柳(十一首)

茏葱二月初,青软自相纡。

意态花犹少,风流木更无。

影繁晴陌上,烟重古城隅。

炀帝河声里,几番荣又枯。

数树新栽在画桥,春来犹自长长条。

东风多事刚牵引,已解纤纤学舞腰。

金堤堤上一林烟,况近清明二月天。

别有数枝遥望见,画桥南面拂秋千。

春物牵情不奈何,就中杨柳态难过。

也知是处无花去,争奈看时未觉多。

小眉初展绿条稠,露压烟濛不自由。

莫是折来偏属意,依稀相似是风流。

九衢春霁湿云凝,着地毵毵碍马行。

拟折无端抛又恋,乱穿来去羡黄莺。

千树阴阴盖御沟,雪花金穗思悠悠。

先朝事后应无也,惟是荒根逐碧流。

摇荡和风恃赖春,蘸流遮路逐年新。

颠狂絮落还堪恨,分外欺凌寂寞人。

暖催春促吐芳芽,伴雨从风处处斜。

莫道玄功无定配,不然争得见桃花。

小池前后碧江滨,窣翠抛青烂熳春。

不是和风为抬举,可能开眼向行人。

深绿依依配浅黄,两般颜色一般香。

到头袅娜成何事,只解年年断客肠。