首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《武肃王有旨,石桥设斋会,进一诗,共六首》原文
朝代:唐朝 作者:浏览量:2

南有天台事可尊,孕灵含秀独超群。

重重曲涧侵危石,步步层岩踏碎云。

金雀每从云里现,异香多向夜深闻。

当知此界非凡界,一道幽奇各自分。

仙源佛窟有天台,今古嘉名遍九垓。

石磴嵌空神匠出,瀑泉雄壮雨声来。

景强偏感高僧上,地胜能令远思开。

一等翘诚依此处,自然灵贶作梯媒。

智泉福海莫能逾,亲自王恩运睿谟。

感现尽冥心境界,资持全固道根株。

石梁低翥红鹦鹉,烟岭高翔碧鹧鸪。

胜妙重重惟祷祝,永资军庶息灾虞。

凌晨迎请倍精诚,亲散鲜花异处清。

罗汉攀枝呈梵相,岩僧倚树现真形。

神幡双出红霞动,宝塔全开白气生。

都为王心标意切,满空盈月瑞分明。

幡花宝盖满青川,祈祷迎来圣半千。

莫道胜缘无影响,须知嘉会有因缘。

空中长似闻天乐,岩畔常疑有地仙。

何必更寻兜率去,重重灵应事昭然。

登云步岭涉烟程,好景随心次第生。

圣者已符祥瑞事,地灵全副祷祈情。

洞深重叠拖云湿,滩浅潺湲漱水清。

愿满事圆归去路,便风相送片帆轻。

《武肃王有旨,石桥设斋会,进一诗,共六首》拼音版
wáng yǒu zhǐ shí qiáo shè zhāi huì jìn shī gòng liù shǒu
[ [ táng cháo ] ]
nán yǒu tiān tái shì zūn yùn líng hán xiù chāo qún        zhòng zhòng jiàn qīn wēi shí céng yán suì yún        jīn què měi cóng yún xiàn xiāng duō xiàng shēn wén        dāng zhī jiè fēi fán jiè dào yōu fèn        xiān yuán yǒu tiān tái jīn jiā míng biàn jiǔ gāi        shí dèng qiàn kōng shén jiàng chū bào quán xióng zhuàng shēng lái        jǐng qiáng piān gǎn gāo sēng shàng shèng néng lìng yuǎn kāi        děng qiào chéng chù rán líng kuàng zuò méi        zhì quán hǎi néng qīn wáng ēn yùn ruì        gǎn xiàn jìn míng xīn jìng jiè chí quán dào gēn zhū        shí liáng zhù hóng yīng yān lǐng gāo xiáng zhè        shèng miào zhòng zhòng wéi dǎo zhù yǒng jun1 shù zāi        líng chén yíng qǐng bèi jīng chéng qīn sàn xiān huā chù qīng        luó hàn pān zhī chéng fàn xiàng yán sēng shù xiàn zhēn xíng        shén fān shuāng chū hóng xiá dòng bǎo quán kāi bái shēng        dōu wéi wáng xīn biāo qiē mǎn kōng yíng yuè ruì fèn míng        fān huā bǎo gài mǎn qīng chuān dǎo yíng lái shèng bàn qiān        dào shèng yuán yǐng xiǎng zhī jiā huì yǒu yīn yuán        kōng zhōng zhǎng wén tiān yán pàn cháng yǒu xiān        gèng xún dōu zhòng zhòng líng yīng shì zhāo rán        dēng yún lǐng shè yān chéng hǎo jǐng suí xīn shēng        shèng zhě xiáng ruì shì líng quán dǎo qíng        dòng shēn zhòng dié tuō yún shī 湿 tān qiǎn chán yuán shù shuǐ qīng        yuàn mǎn shì yuán guī biàn 便 fēng xiàng sòng piàn fān qīng       
作者介绍
相关作品

鼓笛慢-水龙吟·一

淡烟池馆,霜飚乍紧,又是年华暮。

黄花老尽,丹枫舞困,江梅初吐。

点缀南枝,暗传春信,玉苞微露。

凭危阑空断,谁家素脸,遥山远、空凝伫。

昨夜一枝开处。

正前村、雪深幽曙。

看来只恐,瑶台云散,玉京人去。

庾岭寒馀,汉宫妆晓,飞堆行雨。

仗谁人惜取,孤芳雅致,作春光主。

鼓笛慢-水龙吟

雪霏冰结霜凝,是谁透得春工意。

南枝向暖,江边岭上,独先众卉。

闲态幽姿,绿窗红蒂,粉英金蕊。

念冰肤秀骨,人间要见,除非是、真仙子。

羌管且休横吹。

待佳人、新妆初试。

鸾台晓鉴,人花相对,何须更比。

疏影横斜,暗香浮动,月低风细。

又岂知,渐结枝头翠玉,有和羹美。

鼓笛慢-水龙吟·零

去年今日关山路,疏雨断魂天气。

据鞍惊见,梅花的皪,篱边水际。

一枝折得,雪妍冰丽,风梳雨洗。

正水村山馆,倚阑愁寄,有多少、春情意。

好是孤芳莫比。

自不分、歌梁舞地。

砌香砌影,高禅文友,清谈相对。

琴韵初调,瀹瓯催渝,炉薰欲试。

向此时,一段风流,付与晋人标致。

鼓琴歌

美人荧荧兮颜若苕之荣。

命乎命乎。

逢天时而生。

曾无我赢。

鬼谷子引古语

女爱不蔽席。

男欢不尽轮。