首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《检田吏(一作《踏灾行》)》原文
朝代:元朝 作者:浏览量:4

有一老翁如病起,破衲邅飗瘦如鬼。

晓来扶向官道旁,哀告行人乞钱米。

时予奉檄离江城,邂逅一见怜其贫。

倒囊赠与五升米,试问何故为穷民。

老翁答言听我语,我是东乡李福五。

我家无本为经商,只种官田三十亩。

延祐七年三月初,卖衣买得犁与锄。

朝耕暮耘受辛苦,要还私债输官租。

谁知六月至七月,雨水绝无潮又竭。

欲求一点半点水,却比农夫眼中血。

滔滔黄浦如沟渠,农家争水如争珠。

数车相接接不到,稻田一旦成沙涂。

官司八月受灾状,我恐征粮吃官棒。

相随邻里去告灾,十石官粮望全放。

当年隔岸分吉凶,高田尽荒低田丰。

县官不见高田旱,将谓亦与低田同。

文字下乡如火速,逼我将田都首伏。

只因嗔我不肯首,却把我田批作熟。

太平九月开旱仓,主首贫乏无可偿。

男名阿孙女阿惜,逼我嫁卖赔官粮。

阿孙卖与运粮户,即日不知在何处。

可怜阿惜犹未笄,嫁向湖州山里去。

我今年已七十奇,饥无口食寒无衣。

东求西乞度残喘,无因早向黄泉归。

旋言旋拭腮边泪,我忽惊惭汗沾背。

老翁老翁勿复言,我是今年检田吏。

《检田吏(一作《踏灾行》)》拼音版
jiǎn tián zuò zāi háng
[ [ yuán cháo ] ]
yǒu lǎo wēng bìng zhān liú shòu guǐ        xiǎo lái xiàng guān dào páng āi gào háng rén qián        shí fèng jiāng chéng xiè hòu jiàn lián pín        dǎo náng zèng shēng shì wèn wéi qióng mín        lǎo wēng yán tīng shì dōng xiāng        jiā běn wéi jīng shāng zhī zhǒng guān tián sān shí        yán yòu nián sān yuè chū mài mǎi chú        cháo gēng yún shòu xīn yào hái zhài shū guān        shuí zhī liù yuè zhì yuè shuǐ jué cháo yòu jié        qiú diǎn bàn diǎn shuǐ què nóng yǎn zhōng xuè        tāo tāo huáng gōu nóng jiā zhēng shuǐ zhēng zhū        shù chē xiàng jiē jiē dào dào tián dàn chéng shā        guān yuè shòu zāi zhuàng kǒng zhēng liáng chī guān bàng        xiàng suí lín gào zāi shí shí guān liáng wàng quán fàng        dāng nián àn fèn xiōng gāo tián jìn huāng tián fēng        xiàn guān jiàn gāo tián hàn jiāng wèi tián tóng        wén xià xiāng huǒ jiāng tián dōu shǒu        zhī yīn chēn kěn shǒu què tián zuò shú        tài píng jiǔ yuè kāi hàn cāng zhǔ shǒu pín cháng        nán míng ā sūn ā jià mài péi guān liáng        ā sūn mài yùn liáng zhī zài chù        lián ā yóu wèi jià xiàng zhōu shān        jīn nián shí kǒu shí hán        dōng qiú 西 cán chuǎn yīn zǎo xiàng huáng quán guī        xuán yán xuán shì sāi biān lèi jīng cán hàn zhān bèi        lǎo wēng lǎo wēng yán shì jīn nián jiǎn tián       
作者介绍
相关作品

鼓笛慢-水龙吟·一

淡烟池馆,霜飚乍紧,又是年华暮。

黄花老尽,丹枫舞困,江梅初吐。

点缀南枝,暗传春信,玉苞微露。

凭危阑空断,谁家素脸,遥山远、空凝伫。

昨夜一枝开处。

正前村、雪深幽曙。

看来只恐,瑶台云散,玉京人去。

庾岭寒馀,汉宫妆晓,飞堆行雨。

仗谁人惜取,孤芳雅致,作春光主。

鼓笛慢-水龙吟

雪霏冰结霜凝,是谁透得春工意。

南枝向暖,江边岭上,独先众卉。

闲态幽姿,绿窗红蒂,粉英金蕊。

念冰肤秀骨,人间要见,除非是、真仙子。

羌管且休横吹。

待佳人、新妆初试。

鸾台晓鉴,人花相对,何须更比。

疏影横斜,暗香浮动,月低风细。

又岂知,渐结枝头翠玉,有和羹美。

鼓笛慢-水龙吟·零

去年今日关山路,疏雨断魂天气。

据鞍惊见,梅花的皪,篱边水际。

一枝折得,雪妍冰丽,风梳雨洗。

正水村山馆,倚阑愁寄,有多少、春情意。

好是孤芳莫比。

自不分、歌梁舞地。

砌香砌影,高禅文友,清谈相对。

琴韵初调,瀹瓯催渝,炉薰欲试。

向此时,一段风流,付与晋人标致。

鼓琴歌

美人荧荧兮颜若苕之荣。

命乎命乎。

逢天时而生。

曾无我赢。

鬼谷子引古语

女爱不蔽席。

男欢不尽轮。