首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《嫁女诗》原文
朝代:唐朝 作者:浏览量:4

劝君酒,为君悲且吟。

自从频见市朝改,无复瑶池宴乐心。

奉君酒,休叹市朝非。

早知无复瑶池兴,悔驾骅骝草草归。

八马回乘汗漫风,犹思往事憩昭宫。

宴移玄圃情方洽,乐奏钧天曲未终。

斜汉露凝残月冷,流霞杯泛曙光红。

昆仑回首不知处,疑是酒酣魂梦中。

一曲笙歌瑶水滨,曾留逸足驻征轮。

人间甲子周千岁,灵境杯觞初一巡。

玉兔银河终不夜,奇花好树镇长春。

悄知碧海饶词句,歌向俗流疑误人。

珠露金风下界秋,汉家陵树冷修修。

当时不得仙桃力,寻作浮尘飘陇头。

五十余年四海清,自亲丹药得长生。

若言尽是仙桃力,看取神仙簿上名。

月照骊山露泣花,似悲先帝早升遐。

至今犹有长生鹿,时绕温泉望翠华。

幽蓟烟尘别九重,贵妃汤殿罢歌钟。

中宵扈从无全仗,大驾苍黄发六龙。

妆匣尚留金翡翠,暖池犹浸玉芙蓉。

荆榛一闭朝元路,唯有悲风吹晚松。

上清神女,玉京仙郎。

乐此今夕,和鸣凤凰。

凤凰和鸣,将翱将翔。

与天齐休,庆流无央。

玉为质兮花为颜,蝉为鬓兮云为鬟。

何劳傅粉兮施渥丹,早出娉婷兮缥缈间。

水晶帐开银烛明,风摇珠珮连云清。

休匀红粉饰花态,早驾双鸾朝玉京。

三星在天银河回,人间曙色东方来。

玉苗琼蕊亦宜夜,莫使一花冲晓开。

《嫁女诗》拼音版
jià shī
[ [ táng cháo ] ]
quàn jun1 jiǔ wéi jun1 bēi qiě yín        cóng pín jiàn shì cháo gǎi yáo chí yàn xīn        fèng jun1 jiǔ xiū tàn shì cháo fēi        zǎo zhī yáo chí xìng huǐ jià huá liú cǎo cǎo guī        huí chéng hàn màn fēng yóu wǎng shì zhāo gōng        yàn xuán qíng fāng qià zòu jun1 tiān wèi zhōng        xié hàn níng cán yuè lěng liú xiá bēi fàn shǔ guāng hóng        kūn lún huí shǒu zhī chù shì jiǔ hān hún mèng zhōng        shēng yáo shuǐ bīn céng liú zhù zhēng lún        rén jiān jiǎ zhōu qiān suì líng jìng bēi shāng chū xún        yín zhōng huā hǎo shù zhèn zhǎng chūn        qiāo zhī hǎi ráo xiàng liú rén        zhū jīn fēng xià jiè qiū hàn jiā líng shù lěng xiū xiū        dāng shí xiān táo xún zuò chén piāo lǒng tóu        shí nián hǎi qīng qīn dān yào zhǎng shēng        ruò yán jìn shì xiān táo kàn shén xiān 簿 shàng míng        yuè zhào shān huā bēi xiān zǎo shēng xiá        zhì jīn yóu yǒu zhǎng shēng 鹿 shí rào wēn quán wàng cuì huá        yōu yān chén bié jiǔ zhòng guì fēi tāng diàn 殿 zhōng        zhōng xiāo cóng quán zhàng jià cāng huáng liù lóng        zhuāng xiá shàng liú jīn fěi cuì nuǎn chí yóu jìn róng        jīng zhēn cháo yuán wéi yǒu bēi fēng chuī wǎn sōng        shàng qīng shén jīng xiān láng        jīn míng fèng huáng        fèng huáng míng jiāng áo jiāng xiáng        tiān xiū qìng liú yāng        wéi zhì huā wéi yán chán wéi bìn yún wéi huán        láo fěn shī dān zǎo chū pīng tíng piāo miǎo jiān        shuǐ jīng zhàng kāi yín zhú míng fēng yáo zhū pèi lián yún qīng        xiū yún hóng fěn shì huā tài zǎo jià shuāng luán cháo jīng        sān xīng zài tiān yín huí rén jiān shǔ dōng fāng lái        miáo qióng ruǐ shǐ 使 huā chōng xiǎo kāi       
作者介绍
相关作品

鼓笛慢-水龙吟·一

淡烟池馆,霜飚乍紧,又是年华暮。

黄花老尽,丹枫舞困,江梅初吐。

点缀南枝,暗传春信,玉苞微露。

凭危阑空断,谁家素脸,遥山远、空凝伫。

昨夜一枝开处。

正前村、雪深幽曙。

看来只恐,瑶台云散,玉京人去。

庾岭寒馀,汉宫妆晓,飞堆行雨。

仗谁人惜取,孤芳雅致,作春光主。

鼓笛慢-水龙吟

雪霏冰结霜凝,是谁透得春工意。

南枝向暖,江边岭上,独先众卉。

闲态幽姿,绿窗红蒂,粉英金蕊。

念冰肤秀骨,人间要见,除非是、真仙子。

羌管且休横吹。

待佳人、新妆初试。

鸾台晓鉴,人花相对,何须更比。

疏影横斜,暗香浮动,月低风细。

又岂知,渐结枝头翠玉,有和羹美。

鼓笛慢-水龙吟·零

去年今日关山路,疏雨断魂天气。

据鞍惊见,梅花的皪,篱边水际。

一枝折得,雪妍冰丽,风梳雨洗。

正水村山馆,倚阑愁寄,有多少、春情意。

好是孤芳莫比。

自不分、歌梁舞地。

砌香砌影,高禅文友,清谈相对。

琴韵初调,瀹瓯催渝,炉薰欲试。

向此时,一段风流,付与晋人标致。

鼓琴歌

美人荧荧兮颜若苕之荣。

命乎命乎。

逢天时而生。

曾无我赢。

鬼谷子引古语

女爱不蔽席。

男欢不尽轮。